Editor: Tiểu Tiểu Nhạc (NM)
Nếu không phải lúc này Lâm Phong vươn cánh tay lên.
Phó Cửu nhất định sẽ bị Tần Mạc nhìn đến chính diện khuôn mặt.
“Đội trưởng, nơi này, chúng tôi ở chỗ này!” Thanh âm của Lâm Phong vào một vài thời điểm thật sự rất lớn.
Nghe được tiếng nói kia, Tần Mạc lúc này mới đem tầm mắt thâm thúy dời đi.
Trước đây Phó Cửu chưa từng cảm thấy biết ơn cái động tác vẫy tay này của Lâm Phông như bây giờ.
Không thể không nói, tính cảnh giác của đại thần thật đúng là quá cao, cô chỉ là chụp một tấm ảnh thôi, thế mà anh cũng có thể cảm thấy được.
May mắn, trừ bỏ có Dao Dao trợ giúp ở ngoài, còn có Lâm huynh…
Trên thực tế, Tần Mạc sở dĩ sẽ đem ánh mắt dời đi, cũng không phải bởi vì Lâm Phong.
Mà là bởi vì…… Anh cũng nhìn ra Tiết Dao Dao.
Lâm Phong còn đang ở kia kích động, chạy nhanh tiến lên một bước, chia sẻ thành tựu của mình: “Đội trưởng, anh nhìn đi, em tìm được Tiểu Hắc Đào!”
Tần Mạc duy trì tư thế đứng thẳng, cũng không có ngồi, mà là đột nhiên cong lưng, tay trái chống mặt bàn, ở trong không gian nho nhỏ kia, sát lại gần một chút cô bạn kia của Tiết Dao Dao.
Khuôn mặt của em gái kia lập tức đỏ lên, mặc dù cách một lớp mặt nạ, cũng có thể nhìn ra tim của cô đập khẩn trương bao nhiêu.
Dù gì thời điểm Tiết Dao Dao mời cô tới, cũng không có nói qua sẽ được gặp Tần thần
Hơn nữa Tần Thần thật là đẹp trai hơn nhiều so với trên TV.
Đặc biệt là trang điểm như vậy……
Bất tri bất giác, anh mắt của cô gái kia liền mang theo si mê.
Hận người đàn ông không thể gần cô ta một chút, lại gần một chút!
Nhưng mà, liền ở ngay lúc này.
Tần Mạc lại đột nhiên rút tay mình về, một lần nữa đứng thẳng thân mình, tiếng nói nhàn nhạt phun ra năm chữ: “Không phải là tên kia.”
“Không phải tiểu Hắc Đào?” Lâm Phong không tin: “Không có khả năng a, đội trưởng anh nhìn xem mái tóc bạc cùng với áo khoác của người này!”
Tần Mạc lại nhìn lướt qua cô gái kia: “Quần áo là của tên kia thì không sai, bất quá người thì không phải.”
Lâm Phong tựa như đã chịu đả kích rất lớn, cả người đều ngây người: “Nhưng Dao Dao rõ ràng là ở đây, hơn nữa hình thể của người này……”
“Cố ý làm cho chúng ta xem.” Tần Mạc lấy một ly rượu vang đỏ, ngẩng đầu uống một hơi cạn sạch, khóe miệng lại nâng lên một tia cười mà người khác không nhìn thấy.
Lâm Phong lấy di động ra, nhìn tấm ảnh chụp trên Wechat của chiến đội: “Nhưng mà không có sai a, tiểu Hắc Đào nhất định có tới, bằng không cậu ấy làm sao có ảnh chụp của nơi này, hơn nữa người mà cậu ấy chụp là đội trưởng…… “
“Tôi? ” Điện thoại của Tần Mạc đã bị anh ném làm bể màn hình, cũng không có vào xem tin tức trên diễn đàn, lúc này nghe xong Lâm Phong nói, duỗi tay liền lấy điện thoại của đối phương, nhìn ảnh chụp của chính mình, ánh mắt hơi trầm xuống: “Góc độ này ở đây không thể chụp được.”
“Đúng không?” Lâm Phong nhìn ảnh chụp kia nửa ngày cũng không phát hiện ra cái gì, đội trưởng làm sao đến cái này cũng hiểu.
Tần Mạc cũng không có đem điện thoại đưa lại cho hắn, mà là nhàn nhạt nói một câu: “Nếu tôi là cậu, tôi liền sẽ hỏi Dao Dao nhiều một chút, biết đâu sẽ tìm ra được gì đó.”
“Ý kiến hay!”
Hai tròng mắt của Lâm Phong sáng lên.
Hoàn toàn không có ý thức được đây là lí do tùy tiện của đội trưởng đưa ra để lấy điện thoại của hắn.
Nếu là loại tình huống này.
Tiết Dao Dao khẳng định sẽ không nói bất cứ thông tin gì về Phó Cửu mặc nữ trang.
Lâm Phong chỉ biết dùng mọi phương pháp.
Mà sau khi đem Lâm Phong đuổi đi, Tần Mạc liền đi tới phía đối diện, đứng ở trung tâm người đến người đi của vũ hội.
Anh như là đang dùng đôi mắt đo lường cái gì.
Ví dụ như khoảng cách chụp ảnh cùng góc độ……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...