Đại khái là vì số lần thiếu niên ngoái đầu lại nhìn quá nhiều, tự động sẽ mang biểu tình câu người.
Tần Mạc ngước mắt, đuôi mắt phượng kia khẽ nheo một chút, trực tiếp hướng bên này đi tới…
Bạc Cửu từ trước đến nay không biết cái gì gọi là chột dạ, lần này lại không biết là bị làm sao…
Có thể là vì lúc nhỏ thường xuyên đem đại thần đẩy ngã, còn làm những hành động quá giới hạn.
Hiện tại không có cách nào đem sủng vật yêu thích lúc nhỏ của cô cùng với đại thần ở trước mặt liên hệ được với nhau.
Cho nên phản ứng có chút luống cuống, một tay đem di động ném trả lại cho Phân Kính đạo diễn, giống như là ném củ khoai lang phỏng tay.
Sau khi nhìn đến động tác của thiếu niên , tròng mắt ma mị của Tần Mạc càng thêm thâm thúy: “ Đó là cái gì?”
“ Di động của tổng đạo diễn.
”
Bạc Cửu cười khẽ, vì để dời đi sự chú ý của đại thần , đành phải chơi lớn: “ Có muốn lại ăn thêm một cây kem ốc quế nữa hay không?”
Tần Mạc thu lại ánh mắt, đặt ở trên gương mặt đang cười kia của thiếu niên, căn bản ý niệm vừa bị ép xuống, lại một lần nữa dâng lên.
Người nào đó lại thích ở trước mặt hắn thể hiện loại hành động này, thật sự làm hắn rất muốn… Làm chuyện không an phận!
Không biết vì cái gì, nhìn đại thần như vậy, Bạc Cửu theo bản năng đưa tay sờ mũi mình, phát giác có chút nguy hiểm.
“ Ầu f**k, Tiểu Hắc Đào, cậu mau đến đây xem, tên Mập Mạp kia bắt đầu cởϊ qυầи áo!”
Tiếng gào từ xa truyền đến, tiếng cười của Lâm Trầm Đào quả thật không cần phải quá rõ ràng như vậy.
Tuy rằng Bạc Cửu không rõ cơ thể Mập thần có cái gì đẹp, nhưng ít nhất so với việc ở chỗ này ứng phó đại thần, tốt nhất nên chuồn thôi.
Trước khi rời đi còn không quên nghiêng người, để Phân Kính đạo diễn ở lại.
Phân Kính đạo diễn cảm thấy, từ sau khi Tiểu Hắc Đào xem ảnh chụp hồi nhỏ của Tần Thần, có chỗ nào đó quái lạ không nói nên lời…
Nhưng cụ thể là kì lạ ở chỗ nào, xác thực không nhìn ra được.
Bỗng nhiên gặp được sủng vật yêu thích khi còn nhỏ, giống như bị ma nhập, thường xuyên lại nhảy ra quấy rầy Bạc Cửu một chút.
Tần Mạc dứt khoát trực tiếp vươn tay, đem cổ áo thiếu niên túm lại: “ Triệu Tam Mập có chỗ nào có thể nhìn? Em lại tích cực muốn xem như vậy.
”
Triệu Tam Mập ở bên cạnh không còn gì để nói: “ Uầy, Tần Mạc, có còn nhân tính không, tôi đây có nơi nào không thể nhìn, tôi soái như vậy!”
“ Ha ha ha, cái bụng kia của cậu xác thật rất có cái để xem.
” Lâm Trầm Đào ở một bên không lưu tình bổ một đao.
Mập Mạp mặt đỏ lên: “ Cậu thì biết cái gì, cái này gọi là cơ bụng!”
Bạc Cửu sờ soạng bụng mình một chút, lại sờ thêm của đại thần, tiếp theo ngước mắt cười, ngữ khí rất tà nịnh: “ Mập ca, nhìn đây, cái này mới kêu cơ bụng.
”
Tần Mạc nhìn cái tay đột nhiên xuất hiện ở bụng hắn, cái tay kia tuy thon dài đẹp đẽ, lại so với hắn nhỏ hơn nhiều, trắng nõn như ngọc làm ánh mắt hắn trầm xuống.
Gia hỏa này là cố ý đi.
Sờ hắn?
Lại còn lựa vị trí này sờ?
A…
Tần Mạc cười thật không dễ dàng.
Lâm Trầm Đào ở bên cạnh nhìn thấy, tựa hồ sau cổ có chút lạnh người.
Nói thật, nhổ lông ở trên bụng lão hổ, không phải bị lão hổ gϊếŧ chết , thì chính là bị lão hổ ăn.
Đạo lý đơn giản như vậy, sao Tiểu Hắc Đào lại không biết chứ hả!
Triệu Tam Mập cũng đang nhìn động tác này của Bạc Cửu,
Hắn cảm thấy dáng người của mình đã phải chịu sỉ nhục rất nặng nề, bất đắc dĩ lại không nói được cái gì cả.
Cảnh tượng kia cũng thật buồn cười.
Người quay phim đương nhiên cũng sẽ ghi lại, loại hình ảnh này lưu làm cảnh nền cũng rất thú vị.
Chủ yếu là biểu tình thiếu niên kiêu ngạo nâng cằm lên, ngữ khí ức hiếp người khác, rất có cảm giác kinh thành thiếu gia.
Huống chi là khi Tần thần nghiêng mắt, khóe miệng bộ dáng cưng chiều, sủng nịch đến không thể hơn nữa.
Thực dễ dàng làm say lòng người!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...