An ảnh hậu không rõ: “Đi sân bay làm cái gì? Ngày mai đã phải thi đấu cả nước, trận đầu tiên chính là đấu ở Giang thành không phải sao? “ Bà trở về chính là vì muốn xem trận thi đấu này.
Tần Mạc ừ một tiếng, mở miệng nói: “Lúc sau thi đấu giao cho Cửu, con đi trị tay bị thương.
“
Nghe vậy, An ảnh hậu dừng một chút, tiếp theo ánh mắt hướng tới tay Tần Mạc đảo qua: “Còn chưa khỏi “
” Dạ “Tần Mạc không nghĩ nói trước mặt thiếu niên, lúc trước tạm thời chữa khỏi chỉ là tâm bệnh kia.
An ảnh hậu cười nhạt, thực ưu nhã: “ Mẹ đã biết, đi thôi, để sĩ quan phụ tá Trương đi theo con.
“
Tần Mạc không có cự tuyệt an bài như vậy, anh đi làm chuyện gì, tốt nhất cũng đừng cho bên ngoài biết, chỉ là trên tay vẫn túm thiếu niên như cũ, một chút ý tứ muốn buông ra đều không có.
An ảnh hậu nhìn hai người rời đi, tiếng nói mang theo vui mừng: “Chị Trương, Mạc rốt cuộc cũng chủ động đi trị thương, còn yên tâm đi, quả thực là không dễ dàng.”
“Đúng vậy, phu nhân.
“Dì Trương đứng ở bên cạnh.
An ảnh hậu cười: “Đại khái là tìm được người đáng tin tưởng rồi, cho nên mới sẽ như vậy, với nó mà nói, Cửu rất quý giá.”
Trong đầu còn không có quên đi một màn kia, làm dì Trương không biết trả lời những lời nàynhư thế nào, bà không thể nói cho phu nhân, mới vừa rồi thiếu gia thiếu chút nữa bị Cửu thiếu bá vương ngạnh thượng cung.
Bất quá xem thái độ này của thiếu gia, hẳn là cũng nguyện ý bị thượng cung.
Dì Trương hầu hạ Tần gia cả đời, ở trong đại viện cũng gặp qua loại chuyện này.
Có hai người tham gia quân ngũ, đều có thể xem mắt.
Chỉ là con đường này quá khó đi.
Cho nên bà vẫn lựa chọn cái gì đều không có nói.
Ở trong lòng hy vọng hai vị thiếu gia kia đều có thể nghĩ kỹ, đều có thể hạnh phúc.
Chỉ là có người lại không nghĩ như vậy.
Vốn dĩ Vu Chân đã không quen nhìn thiếu niên, ở weibo của Tần mạc, nắm con chuột, tay khẩn trương quá mức.
Cô hít sâu một hơi đứng lên.
Trên thực tế, cô thực không rõ, cô thích người kia nhiều năm như vậy.
Vì cái gì người kia trước nay đều không đáp lại cô.
Cách làm như vậy thật sự làm người ta quá thất vọng buồn lòng.
Bất quá mặc kệ thế nào, cô vẫn là thích anh.
Hơn nữa tất cả đều thay đổi đều là bởi vì người kia thích dính người.
Có lẽ, cô hẳn là nên đổi phương pháp mới.
Ánh mắt Vu Chân híp lại, gọi điện cho Hàn Tố Tố, câu đầu tiên chính là: “ Thiếu niên mà em thích hẳn là cong……”
Còn lại nói cái gì, Hàn Tố Tố cũng không có nghe rõ.
Người mình thích, biến thành một cái cong nam.
Giống như tất cả ảo tưởng đều tan biến.
Uổng phí cô còn có thể duy trì Hắc Đào Z như vậy, tin tưởng cậu áy như vậy.
Không nghĩ tới cậu ấy là cái dạng này.
“Thật ghê tởm.
“Hàn Tố Tố xoa xoa cánh tay của mình: “Trách không được hắn trước nay đều không đáp lại em, thì ra hắn là cái dạng này, em thật là nhìn lầm hắn, em nhất định phải ở trận thi đấu cả nước làm giảm đi ánh sáng của hắn.
“
Vu Chân nhíu mày: “Như vậy đối với Đế Minh rất bất lợi, em hẳn là biết anh Mạc coi trọng nhất chính là Đế Minh.”
“Kia làm sao bây giờ, hiện tại em thật sự rất ghê tởm.
“
Có chút người thích sẽ biến chất.
Đương nhiên ở thời điểm biến chất như vậy, liền sẽ trở thành một loại nguy hại.
Vu Chân rất rõ ràng, cho nên cô sẽ không làm cái gì, chỉ là nói cho Hàn Tố tố, mà sau đó Hàn Tố Tố nhịn không được, sẽ tự mình đi làm, làm xong còn sẽ cảm kích Vu Chân.
Trên thực tế, Vu Chân cũng là đem Hàn Tố Tố trở thành là em gái mới có thể nói này đó.
Một cái cong nam, liền ỷ vào chính mình chính là nam, có thể cách người khác gần như vậy, còn càng ngày càng không biết đúng mực.
Thích người của hắn, hắn không cho đáp lại.
Tồn tại như vậy là vi phạm quy tắc của thế giới này.
Cho nên, Vu Chân chính là nhìn hắn không vừa mắt…….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...