Editor:NM
Vừa thấy một diễn đàn như vậy, Phó Cửu liền ngứa tay muốn phá giải, bất đắc dĩ đại thần đang ở bên cạnh cô, cô cũng không tiện hành động.
Tần Mạc tự nhiên biết thiếu niên đang xem điện thoại.
Chỉ là từ góc độ này của anh nhìn qua chỉ có thể nhìn đến sườn mặt bị mái tóc màu bạc che khuất của thiếu niên.
Cứ như vậy nhìn vào màn hình điện thoại nhưng lại không có bộ dáng muốn trả lời tin nhắn.
Luyến tiếc đến như vậy sao?
Tần Mạc nắm chặt tay lái, quay đầu một cái đem xe ngừng ở ven đường, tiếng nói hơi trầm xuống: “Phó Cửu.
“
Thiếu niên ngước mắt.
“Anh một lần nữa cho em cơ hội.
“Tần Mạc nghiêng đầu đốt một điếu thuốc, thưởng thức bật lửa trên tay, tầm mắt cũng không có đặt ở trên người Phó Cửu: “Đây là một lần cuối cùng, em chọn Lý Mộng Nhiên, hay là chọn thi đấu cả nước? “
Phó Cửu không có do dự, trên thực tế cô cũng không rõ ràng vì sao bỗng nhiên đại thần lại hỏi như vậy, trả lời rất quyết đoán: “Thi đấu cả nước.
“
Tần Mạc nghe vậy, quay đầu tới, gằn từng chữ một: “Vậy chặt đứt liên hệ, chuẩn bị thi đấu thật tốt.
“
“Dạ.
“Phó Cửu đem điện thoại tắt đi, cô không phải đáp ứng chuyện Lý Mộng Nhiên, mà là nói với chính mình tạm thời thu tay lại, vụ án này xác thật rất ảnh hưởng tới cô, làm cô suýt nữa đã quên trừ bỏ cái danh Z ở bên ngoài, cô vẫn còn là Phó Cửu,một Phó Cửu có bạn bè cùng người nhà, ở trên người cô còn phải gánh rất nhiều trách nhiệm của cô ấy, trong đó quan trọng nhất chính là bắt lấy cuộc thi đấu cả nước này.
Tần Mạc nhìn khuôn mặt kia của thiếu niên, ánh mắt trầm xuống.
Anh đã cho cậu ấy cơ hội thoát đi.
Đã cho cơ hội một lần.
Về sau cho dù gia hỏa này lại khổ sở luyến tiếc.
Anh cũng sẽ không mềm lòng……
Có thời điểm sẽ ngầm nói cho đối phương,con gái có bao nhiêu không tốt, tìm bạn trai mới là đáng tin cậy.
Bước thứ ba khi bẻ cong chính là để đối phương thích ứng.
Thich ứng được thì cần phải gặp nhiều trường hợp tương tự.
Thiếu gia ở Thuần Sắc thật ra không ít.
Nhưng Tần Mạc cũng không muốn cho thiếu niên nhìn loại tiểu bạch kiểm như vậy.
Thứ nhất là lo lắng thiếu niên không tiếp thu được, thứ hai là lo lắng thiếu niên nhận thấy được cái gì, trực tiếp trốn đi.
Cho nên, muốn tìm liền tìm những người ái muội không rõ.
Ánh mắt Tần Mạc trầm xuống, không dấu vết quay đầu xe.
Phó Cửu nhướng mày: “Anh Mạc, chúng ta đang đi đâu vậy”
“Trường đại học A.” Tần Mạc tiếng nói nhàn nhạt: “Đã lâu không có chơi game ở trong trường học, giờ này Vân Hổ với Lâm Phong chắc là không có khóa học, chúng ta tổ chức thành đoàn thể chơi một trận.”
Phó Cửu nghe vậy, hứng thú nổi lên: “Nghe nói hai người kia ở cùng một phòng ký túc xá, chúng ta trực tiếp đi ký túc xá có gặp được bọn họ không?”
Tần Mạc “Ừ” một tiếng, nhìn không ra bất kỳ dấu hiệu gì, nhưng cánh môi đẹp đẽ lại ẩn ẩn giương lên hình cung.
Là một học sinh cao trung, Phó Cửu rất muốn đến ký túc xá của trường đại học nhìn xem một chút, dù gì đời trước cũng rất ít có loại kinh nghiệm này.
Trường đại học A lớn nhất cả nước, bên trong trừ bỏ nhiều thụ một chút,còn lại nơi này cùng các trường đại học khác cũng không khác biệt gì mấy.
Thậm chí có chút kiến trúc còn cổ xưa hơn một số trường khác, điều này tượng trưng cho trường được xây dựng đã lâu.
Nguyên bản đại học A đến khoảng 4 giờ chiều sẽ đặc biệt lười biếng yên lặng.
Nhưng hôm nay lại hoàn toàn tương phản.
Khi Phó Cửu và Tần Mạc cùng nhau đi vào vườn trường, tiếng thét chói tai đều chưa từng ngừng vang lên.
Hai tên này quá khiến người khác chú ý.
Mặc dù trên mặt Phó Cửu mang khẩu trang màu đen, cũng khó nén được soái khí.
Tần Mạc càng không cần phải nói, vừa đi, một bên ngón tay khẽ nhúc nhích, gửi tin nhắn cho Vân Hổ, sườn mặt tuấn mỹ cấm dục như vậy không biết đã bị chụp hình bao nhiêu lần.
Nguyên bản người đang đánh trận bóng rổ bên kia muốn thừa dịp Vân Hổ nghĩ ngơi câu dẫn các học muội tới cổ vũ hoan hô, không nghĩ hắn đem bóng ném muốn hỏng mà một người xem cũng không có.
Mọi người cư nhiên đều đang nhìn khu người xem, này rốt cuộc là tình huống quỷ quái gì!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...