Đế Thiếu Sủng Trong Lòng Giáo Thảo Quốc Dân Là Nữ Sinh


Phó Cửu tay chơi tiết tấu bậc thầy, vốn đang chơi hăng say bỗng nhiên dừng lại, ngước mắt lên, chậm rãi trả lời: “Lâm Phong, tin tưởng em, có anh Mạc ở đây, em cảm thấy anh không cần để ý chuyện bản thân anh có ngầu hay không nữa rồi, cho dù anh xinh đẹp như tiên nữ, hấp dẫn cũng chỉ có nam nhân, các em gái sẽ không nhìn anh.


Lâm Phong:…… Này quả thực, chính là một trận bạo kích!
Vân Hổ đi phía sau hắn, giơ ngón tay cái lên, cho kẻ vừa lên tiếng là Phó Cửu một tràng vỗ tay.

Dưới lầu tập hợp, Phó Cửu trên mặt còn đeo khẩu trang màu đen, thời tiết ở Đông Kinh cũng không có nhiều ấm, thời điểm ở Giang Thành khẩu trang có thể phòng sương mù, ra đường có thể giữ ấm.

Mấy đại lão gia ở chiến đội Đế Minh kia mỗi một người đều như vừa mới tắm xong, tóc chắc chắn đã bị gió thổi.


Ngay cả Ân đại thúc cũng giống vậy, trên đầu còn xịt rất nhiều kem xịt tóc.

Đây là ở Đông Kinh, nếu mà ở Giang Thành chỉ cần đi một vòng ra ngoài thì trên đầu cũng dính một loạt tuyết.

Trừ Tần Mạc ở ngoài, người bình thường duy nhất chính là Tiết Dao Dao.

Đương nhiên, còn có Phó Cửu.

Trên thực tế, Phó Cửu cũng không rõ các đồng đội đều làm sao vậy, không khỏi quay đầu hỏi Tiết Dao Dao: “Bộ dáng này của bọn họ không giống như là đi gặp chiến đội hữu nghị, mà giống như đi xem mắt.

" Ngay cả Phong Bảo Bảo cũng rất nghiêm túc gỡ mắt kính xuống, gắn một bộ kính sát tròng màu trà vào, trong nháy mắt đẹp trai hơn không chỉ gấp đôi.

"Đến mức như vậy sao?" Phó Cửu chỉ là chờ Phong Bảo Bảo gội đầu thôi, mà cũng mất 30p rồi, đã tương đương với thời gian của một thiếu nữ có để trang điểm rồi đó.

Lâm Phong nhìn Phó Cửu, bộ dáng của người từng trải nói: “Tiểu Hắc Đào em không hiểu, đứng ở bên người đội trưởng như vậy, không trang điểm một chút, căn bản sẽ không được người ta nhớ kỹ, huống chi chiến đội hữu nghị chúng ta gặp chính là Tạp Lỵ! Em suy nghĩ một chút, chẳng lẽ không cảm thấy đây là ngã rẽ quan trọng nhất trong cuộc đời xem xem em có thể thoát được sự độc thân sao?? “
“Tạp Lỵ……” Phó Cửu lặp lại hai chữ, giữa khuôn mặt chỉ lộ ra một cái rãnh: “Em không quen biết bọn họ.



Tất cả đội viên, bao gồm Tiết Dao Dao đều rất kinh ngạc nhìn Phó Cửu.

“Không thể nào, tiểu Hắc Đào, em chơi "Anh hùng" mà không biết Tạp Lỵ?” Mặt Lâm Phong gần như nhăn nhúm lại thành 1 nắm: “Bọn họ nổi tiếng như vậy, đặc biệt là ở trong cảm nhận của đám trạch nam chúng ta, đó quả thực chính là trại tập trung của nữ thần!”
Phó Cửu cười, đem khẩu trang kéo xuống, chỉ vào mặt mình nói: “Trưởng thành như vậy, không xứng làm trạch nam, trạch nam đối với diện mạo cũng có yêu cầu, em đẹp trai như vậy, liền thôi vậy.


Lâm Phong:…… Đậu má, bạo kích lần 2!
“Được, được! Em đẹp trai!” Lâm Phong thật sự muốn đem tiểu tử này tóm lại đây đập một trận: “Nhưng lại thế nào, em không biết Tạp Lỵ, cũng thật kỳ quái, người chú ý "Anh hùng" đều biết mới đúng.


Phó Cửu nhìn Tần Mạc vẫn không có cùng mình nói chuyện một cái, chợt môi mỏng nhếch lên: “Em chỉ nghe qua Tần thần, cái khác, chưa từng nghe qua.



Lâm Phong:……
Vân Hổ:……
Lương bí thư:……
Lúc này, mọi người đột nhiên nhớ tới trước kia có một tin, tiểu Hắc Đào chơi game, hoàn toàn là vì theo đuổi đội trưởng, hiện tại xem ra, quả nhiên không giả!
Tần Mạc sau khi nghe đến những lời này, lạnh nhạt nhướng nhẹ mắt lên, đôi ngươi sắc lạnh, giọng trầm xuống: “Các cậu tin tưởng lời hắn nói?"
Bằng không đâu, còn sẽ có nguyên nhân gì mà một người chơi "Anh hùng" lại không biết chiến đội nữ thần Tạp Lỵ!
Tần Mạc nghiêng đầu cầm điếu thuốc, biểu tình lạnh nhạt: “Các cậu hỏi hắn tên những chiến đội khác, hắn cũng không biết, hắn chơi "Anh hùng" chỉ là cái ngoài ý muốn, đương nhiên không biết Tạp Lỵ.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui