Một thanh âm lạch cạch vang lên!
Có nhiều thanh âm gõ nhịp nhàng vang lên!
Bên tai mỗi người đều truyền đến một giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng, cô cùng ổn định: “Dao Dao, thêm máu cho Ân đại thúc.
”
“Được.
“Tiết Dao Dao phối hợp cũng rất đúng lúc.
Em gái bị toàn bộ mọi người xem nhẹ, một con chuột nghiêng đúng lúc thêm thuốc.
Phó Cửu thanh âm tiếp tục: “Phong Thượng, trợ công cho tôi.
”
“Được.
”
Nói cách khác Phó Cửu không chỉ có điều khiển nhân vật trò chơi của mình, cô còn ở sắp xếp toàn bộ tình hình chiến đấu!
Bên này người Phó Hi Minh vừa thấy tình huống này, liền nghĩ muốn quay đầu lại đi xử lí Tiết Dao Dao, dù sao thêm máu như vậy, máu Ân Sơn Dĩ Bắc bọn họ vừa giết chết sẽ quay lại.
Nào biết đâu rằng, chân hắn còn không kịp động.
Trước người liền xuất hiện một bóng người, kí hiệu ‘Cửu’, bạch y tản ra, như là đích thân tới!
Tốc độ xông lên quá nhanh!
Thật sự quá nhanh!
Người nọ còn không có thấy rõ người trước mắt rốt cuộc là ai.
Ngón tay thon dài của Phó Cửu bay múa ở trên bàn phím màu đen, di chuyển và thao tác xinh đẹp.
Trong lúc đó màu bạc chói mắt, liền chiếm đầy toàn bộ màn hình, điểm lên một sự tao nhã đồ sộ!
Người kia muốn quay trở về phòng ngự, mắt thấy thanh máu của mình bỗng chốc rơi xuống đến điểm đóng băng, thậm chí hắn muốn thêm máu cho mình gần như đều không có, liền nặng nề đổ xuống!
Giữa thi đấu xếp hạng chết, cũng sẽ không sống lại.
Người nọ nhìn màn hình đen kịt trước mặt, cạch một tiếng ném con chuột trong tay ra, một chiếc chân dài như bất cam, gác lên chân còn lại!
Hắn như thế nào đã bị giết rồi?
Nhưng mà, làm cho người ta không nghĩ đến chính là, công kích của thiếu niên rõ ràng chưa xong!
Trên màn hình, ánh sáng màu bạc kia lúc sắp kết thúc, Phó Cửu huy động con chuột trong tay, quay đầu lại ngậm lấy nv trò chơi đang chạy tới, trình diễn một màn lật kèo!
“Đệt bà! Vân Hổ, cậu thấy sao? Hắn không có dừng tay!”
Người giải thích rất kích động, túm chặt tay của tiểu đồng bọn bên cạnh!
Mặt khác người giải thích Vân Hổ không có phản bác hắn, cặp mắt nghiêm túc nhìn màn hình trước mắt, đột nhiên ánh mắt chợt lóe: “Còn có! “
Thật là còn có!
Đây quả thật là trước giờ chưa từng thấy!
Trên mái tóc màu bạc của Phó Cửu đeo tai nghe màu đen, không có nhìn bàn phím, chỉ nhìn chằm chằm màn hình, ngoài miệng còn ngậm kẹo que, tay trái để trên bàn phím, tay phải cầm chuột.
Nói như vậy, người dùng tay trái, tốc độ tay cũng sẽ không cao.
Nhưng đối với cô mà nói, dùng tay trái hay là dùng tay phải căn bản không có bất luận cái gì khác nhau!
Cũng tạo thành bạo kích liên tiếp xưa nay chưa từng có!
Bên này Phó Hi Minh không rõ phát sinh ra chuyện gì, chỉ thấy ánh sáng bạc trước chợt lóe, thanh máu của hắn liền rớt hơn phân nửa, hắn không nghĩ tới di chuyển, liền lại là một trận đối diện mà đến bạc.
Hắn thao tác tài khoản Hắc Đào Z này, tay còn chưa kịp giơ lên.
Chỉ nghe thấy một tiếng phanh!
Bạo kích!
Hoành bá toàn trường!
Ánh bạc rơi xuống, trận đánh còn chưa tới một phút, chỉ thấy trên màn hình hiện lên hai chữ to: “KO! “
Phó Cửu còn đang cười, tà nịnh, đẹp trai, phóng khoáng!
Nhưng mà, đã kết thúc.
Từ lúc Phó Cửu để tay ở trên bàn phím, liền đã biết trước kết cục, chấn động của trận này liền chưa có chấm dứt!
Người xem toàn trường đều ngơ ngác nhìn một màn này.
Không chỉ ở phòng phát sóng trực tiếp, ngay cả người ngồi trước màn hình ở Võng Ba, toàn bộ mọi người đều nhau, đều bị chấn động, là từ ánh mắt đến trái tim đều là tê dại!
Một người diệt cả đoàn!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...