Lạc Ly?
Ôn Đề Nhi run lên.
Lạc Ly sẽ gửi cho cô cái gì?
8 năm trước, khi anh rời đi, cô còn chưa có đến nhà họ Ôn.
Thời gian trôi qua lâu như vậy, nếu như anh ta biết cô đã đến nhà họ Ôn, vậy chắc chắn cũng sẽ tra ra được bây giờ cô đã là con dâu nhà họ Kiều.
Lạc Ly là một thiên tài Hacker, còn tài giỏi hơn cả cô, nếu muốn tra rõ địa chỉ của cô, chắc chắn là chuyện dễ như trở bàn tay.
Cho nên...
Giả.
Không thể tin.
Nghĩ đến đây, Ôn Đề Nhi lạnh giọng trả lời: "Nếu là như vậy, chị giúp em mở ra xem bên trong là cái gì, tiện thể chụp một tấm hình gửi cho em, bây giờ em không qua chỗ chị được."
"Mày có lấy hay không, không lấy tao sẽ vứt bỏ!" Ôn Lệ Nhi nổi giận, ngữ khí rất gấp gáp.
Ôn Đề Nhi cười lạnh: "Ném đi, dù sao cũng không quan trọng."
"Được, đây là mày nói, tao sẽ ném."
Tút tút.
Ôn Đề Nhi trực tiếp cúp điện thoại.
Nếu là mấy năm trước, có lẽ cô sẽ tin tưởng là Lạc Ly gửi đồ cho cô, mà bây giờ, cô đã không phải thứ ngu xuẩn, ngay cả bản thân cũng không biết bảo vệ cho tốt.
Biết rõ là sẽ gặp nguy hiểm, cô tuyệt đối sẽ không đi.
Kiều Thừa Huân thấy thần sắc cô có chút ngưng trọng, hiếu kỳ hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Không có gì, một đứa ngu ngốc gọi điện thoại muốn lừa gạt em." Ôn Đề Nhi nở nụ cười xinh đẹp, bình tĩnh trả lời.
Hoàng Ngọc Linh nghe thấy hai chữ "ngu ngốc", lập tức đen mặt.
.........
Bên trong phòng nghỉ nào đó của khách sạn Ốc Nhĩ Thánh.
Ôn Lệ Nhi mãi mới chờ đến lúc nhận được mật báo của mẹ, lập tức kiếm cớ đi vào trong phòng nghỉ này.
Dựa theo kế hoạch, cô ta phải tìm cách lừa gạt Ôn Đề Nhi đến chỗ này, lại lừa một người đàn ông bị bỏ thuốc khác vào trong phòng này, sau đó chỉ cần đóng cửa xem trò hay là được... Nhưng bây giờ, Ôn Đề Nhi uống ly đồ uống có thuốc mê kia, nhưng không có mắc lừa!
Đồ tiện nhân đáng ghê tởm, nếu là bỏ lỡ lần này, lần sau không biết lúc nào mới có thể lừa nó đến chỗ đông người như thế này.
Không được, cô ta không thể từ bỏ nhanh như vậy!
Năm phút sau, thuốc mê sẽ có hiệu lực, mà lại chỉ có tác dụng trong 20 phút.
Chờ sau khi Ôn Đề Nhi tỉnh lại, cô ta sẽ không còn cơ hội.
Đang mãi mê suy nghĩ, điện thoại di động đột nhiên vang lên, cầm lên nhìn một chút, người gọi đến là: Ôn Hiểu Hiểu.
Liền lập tức bấm nghe: “Alo.”
"Chị hai, bên này em đã giải quyết xong, bên chị thì sao?"
"Bị đồ đê tiện kia phát hiện, nó không có tới, mày mặc kệ con heo mập đó đi, tiệc cưới còn chưa kết thúc, chờ một chút chúng ta lại tìm cơ hội ra tay."
Con heo mập mà bọn họ nói là Hạ Dịch Thần, con trai của một nhà giàu mới nổi, nhà họ Hạ, chỉ biết hết ăn lại nằm, không muốn phát triển, ỷ vào cha mình có tiền, cả ngày trầm mê trong nữ sắc.
Nếu là Ôn Đề Nhi bị loại đàn ông cặn bã này làm một lần, tuyệt đối sẽ để cho nó cả một đời đều lật người không nổi!
Phía bên kia điện thoại, Ôn Hiểu Hiểu có chút lo lắng: "Nhưng mà, để Hạ Dịch Thần nằm trên hành lang sẽ không có vấn đề gì sao? Sẽ không có chuyện gì chứ?"
"Mày quan tâm nó làm gì, để cho nó tự giải quyết, mày cũng cách xa nó một chút, nếu tên đó tỉnh lại sẽ có rắc rối to đấy."
"Ừm, bây giờ em sẽ trở về sảnh lớn."
Cúp điện thoại, đáy mắt Ôn Lệ Nhi hiện lên một tia âm tàn, đi ra khỏi phòng nghỉ.
.........
Một bên khác.
Sau khi cúp điện thoại, Ôn Hiểu Hiểu quay người đi về phía sảnh lớn, sắc mặt có chút kì lại.
Không đúng...
Chén rượu vừa mới cho Hạ Dịch Thần uống là thuốc C, dựa theo trong sách hướng dẫn viết, sau khi uống xong, mười phút sau sẽ có tác dụng. Nhưng mà, sau khi Hạ Dịch Thần uống xong, mới năm phút đã hôn mê.
Chẳng lẽ là mua nhầm thuốc giả?
Đang mãi mê suy nghĩ, cánh tay đột nhiên bị một bàn tay khác mạnh mẽ nắm lại, đau đớn bất ngờ khiến cho cô nhíu nhíu mày.
Vô ý thức muốn hô to, nhưng rất nhanh lại thấy rõ ràng mặt của người kia, không phải là chú rể Khương Thiện Vũ sao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...