Trong căn phòng tối tăm, chiếc giường lớn dành cho hai người, giờ phút này trở thành nơi nóng bỏng vây nhốt thú dữ.
Có một ngọn lửa nóng tà ác, không ngừng tàn phá thiếu nữ mềm mại như nước.
Nhiều lần muốn thoát đi, nhưng lại bị ma quỷ bắt về một lần nữa.
Đau quá… Ai có thể giúp cô đuổi con mãnh thú này đi được không?
.........
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật chính là như vậy, cô lên giường với một người đàn ông xa lạ.
Khóe mắt Ôn Đề Nhi rơi ra một giọt nước mắt xấu hổ trong suốt, trong đôi mắt vẫn còn mơ màng dấy lên sự oán hận.
Khốn nạn!
Cô trúng kế!
Hôm nay là sinh nhật chị hai cô, sau khi ăn miếng bánh kem chị hai đưa, cô liền choáng váng.
Khi tỉnh lại, mọi chuyện đã là như thế này rồi...
Ngàn tính vạn tính, cô cũng không thể ngờ được rằng chị hai cô lại bỏ thuốc vào bánh kem, chỉ một mực chú ý đến rượu.
Hiện tại, Ôn Đề Nhi gặp phải một phiền toái rất rất lớn.
Đó chính là người đàn ông đang nằm trên người cô...
Trong bóng tối, mặc dù cô không nhìn thấy rõ mặt của anh, nhưng lại có thể cảm nhận được, người đàn ông này cũng chẳng khác gì một con quỷ tàn nhẫn, khiến cho cô cảm thấy sợ hãi.
Thật không hổ là người đàn ông chị hai cô đặc biệt chuẩn bị cho cô, cướp mất lần đầu tiên của cô vô cùng thuần thục.
"Mẹ nó..." Ôn Đề Nhi không khỏi thấp giọng mắng một tiếng, tức giận đưa tay đẩy người đàn ông phía trên.
Trước khi chị hai cô dẫn người đến "bắt gian", cô phải mau chóng thoát thân, cô cũng không muốn dáng vẻ này của mình bị người ta nhìn thấy.
Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông nào đó đông lại, vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng động.
Dường như có rất nhiều người đang đi đến, có người đang mở cửa.
Ôn Đề Nhi bắt đầu gấp gáp, nâng bàn tay yếu ớt không xương lên, đẩy đẩy người đàn ông trên người mình.
"Anh mau dậy đi!" Cô muốn đẩy anh ra, nhưng người đàn ông này lại không nhúc nhích, giống như còn muốn diễn tiếp vở kịch này.
Quả nhiên, người đàn ông này đã sớm thông đồng với chị hai cô.
Cô thua, thua thảm hại, giờ phút này dù có giãy giụa cũng sớm không còn ý nghĩa nữa rồi.
Những người kia xông vào rất nhanh, một giọng nói chói tai tràn ngập tức giận vang lên: "Hay lắm Ôn Đề Nhi, dám làm loạn với người đàn ông khác, cô như vậy mà xứng với Thiện Vũ sao!"
Đó là giọng nói của chị hai cô, ôn lệ nhi, đi đằng sau cô ta là một đám quần chúng đến xem kịch.
"Tách..." Đèn phòng sáng lên, bóng tối biến mất trong nháy mắt.
Bất chợt tiếp xúc với ánh sáng, nhất thời Ôn Đề Nhi khó thích ứng, theo bản năng nhắm mắt lại.
Gần như đồng thời, người đàn ông trên người cô kéo chăn, che khuất cơ thể hai người.
Quần chúng đến xem kịch rất phối hợp, thi nhau hét lên.
"A, mắt tôi, thật cay mắt!"
"Ôi mắt tôi! Hình ảnh này thật sự quá cay mắt!"
"Mẹ kiếp, chẳng khác gì phim truyền hình ăn khách nhất lịch sử cả, thật đặc sắc!"
Ôn Đề Nhi đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý bị "bắt gian", nhưng không ngờ, người đàn ông trên người cô bị nhiều người nhìn như vậy lại vẫn không hề phản ứng.
Người đàn ông chết tiệt, chẳng lẽ anh ta không nên giật mình nhảy dựng lên, sau đó chỉ tay về phía cô, nói cô quyến rũ anh ta hay sao?
Nghĩ đến đây, cô lại đưa tay ra, muốn đẩy người đàn ông nào đó một lần nữa.
Chỉ là, cơ thể nhỏ nhắn mềm mại bị ai đó hành hạ suốt hai tiếng, giờ phút này đã sớm không còn chút sức lực.
Mẹ nó!
Một giọt nước mắt không cam lòng chảy ra từ khóe mắt, đôi môi bị cô cắn chặt đến mức sắp chảy máu, Ôn Đề Nhi nhắm mắt lại, tuyệt vọng không muốn đối mặt với cái thế giới dơ bẩn này nữa.
Lúc này, người đàn ông phía trên thoáng cúi đầu, nhíu mày lạnh lùng quan sát thiếu nữ dưới thân mình đang khóc như hoa lê dưới mưa.
Khuôn mặt cô không cứng ngắc giống như người đã từng phẫu thuật thẩm mỹ, ngược lại còn nhỏ nhắn, trông rất đáng yêu, nhìn như trẻ vị thành niên vậy, chỉ là dáng người nóng bỏng này của cô, hoàn toàn không phù hợp với vẻ ngoài trong sáng của cô.
Luôn khiến người ta cảm thấy, có chỗ nào đó không thích hợp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...