Đúng lúc đó thì có mưa, hạt mưa càng ngày càng to, Hoàng đại tiên tắt đống lửa, nói: “Chờ ta tĩnh dưỡng, ngày mai sẽ định kết quả.
”Mưa càng lúc càng lớn đập vào mái hiên rơi xuống đất, nước bùn bắn lên.
Trạm Trường Phong nhìn cơn mưa ngoài cửa sổ, vẻ mặt như thường: “Tiểu nhân quấy phá, mấy ngày tới cẩn thận chút.
”“Điện hạ nói là có người âm thầm quấy rối?” Phó úy nói: “Theo lời nói của Hàn Chiếu thì hoàn toàn không giống như là yêu ma quỷ quái quấy phá, nếu như đã không phải do chúng vậy kẻ gây rối chắc chắn là người có dị thuật, sợ rằng khó mà có thể lường trước mà phòng bị.
Vì an toàn của ngài, tiểu thần khẩn cầu điện hạ chuyển sang chỗ khác, đợi khi sự tình điều tra xong thì ta lại tính tiếp.
”“Thiên hạ này lấy đâu ra chỗ an toàn.
” Trạm Trường Phong hỏi Linh Tứ: “Bên phía Linh Tam sao rồi?”“Mới vừa có tin truyền đến, đã có năm người tiếp nhiệm vụ.
” Linh Tứ bấm tiếp: “Năm người này dù không có khả năng hàng yêu trừ ma mở thiên nhãn các loại tương tự, nhiên mỗi người lại các có điểm đặc biệt, có một người trong ấy cực phù hợp với yêu cầu của điện hạ.
”“Hử?” Trạm Trường Phong quay đầu sang nhìn hắn, “Gặp được luyện khí sĩ thật à, người đó có tài năng gì, muốn có thù lao như nào?”Những ngươi mà Linh Tam liên hệ đều là người muốn đi tìm Long Giáp Thần Chương với nàng, người bình thường muốn tiền tài cũng là điều bình thường, nhưng đã là luyện khí sĩ thật, điều họ muốn chưa chắc đã là tiền bạc.
Linh Tứ nói thêm: “Người này vẫn chưa đáp ứng yêu cầu của Linh Tam, trước mắt thì Linh Tam vẫn đang cố gắng thuyết phục y.
”“Nếu đã thế thì tùy duyên đi.
” Trạm Trường Phong đứng buông tay, thản nhiên nói: “Thông báo bốn người kia trong vòng năm ngày có mặt ở đại trạch, đúng lúc cũng tìm xem nơi này có gì dị thường.
”Khương Vi lại không giống phó úy, hắn đã từ bỏ việc khuyên Trạm Trường Phong rời đi căn nhà này, chỉ nói: “Điện hà vừa nói là tòa nhà có tiểu nhân quấy rối, vậy thì để thần tự đi điều tra một phen.
”“Dù là người hay quỷ, nơi đây người bị nhắm tới nhiều nhất là người có khả năng trừ quỷ là ta cùng với kẻ bạc triệu dắt quanh người như ngươi.
Nếu ngươi rảnh thì đi đi lại lại trong thành vài chuyến, nói không chừng lại gặp được chuyện thú vị.
”“Chuyện này…tuân mệnh.
” Khương Vi nghĩ thầm, điện hạ mặc cái đạo bào lên là nói chuyện lại thần thần bí bí lên là sao.
Lăn qua lộn lại đêm khuya cũng trôi qua, mấy tên thị vệ đạp lên đất bùn ẩm ướt kiểm tra đại trạch từ trong ra ngoài một lần nữa.
Thế mà lần này đúng là xuất hiện vấn đề.
“Mau, nhanh, cầm khăn lau tới đây.
” Một người thổi bụi tích trên vật đó rồi cầm khăn lau tẩm ẩm lau nhẹ.
“Chờ chút, chỗ này có nữa này.
” Mấy người khác cũng tìm kiếm bên trong chỗ đổ nát kiếm ra mấy mảnh khác nữa.
Vật này vàng rực rỡ, có tổng chín mảnh, trên mặt đường nét mạch lạc lên xuống chập trùng, ghép lại trông như một tấm bản đồ.
Bọn họ nhanh chóng xử lý lá vàng sạch sẽ như mới rồi mang đến cho Trạm Trường Phong.
Trạm Trường Phong để mấy lá vàng này lên mặt bàn mới dọn.
Đối với đất đai sông núi triều n nàng hiểu rõ như lòng bàn tay, liếc mắt một cái nàng đã nhận ra đây là một bức bản đồ địa hình cực kỳ chính xác, phạm vi rộng bao gồm toàn bộ đất đai Thần Châu.
Tay Trạm Trường Phong đi theo tuyến sông quanh dãy núi, lướt qua từng cái một lại càng thêm sợ hãi, phía trên đó lại là nơi mà nàng chưa từng biết đến.
Những địa điểm đó không một ai biết, cũng chưa ai từng đặt chân đến nhưng lại xuất hiện bên trên tờ lá vàng này.
“Cái này, ngươi tìm thấy ở đâu?”“Hồi điện hạ, chừng có lẽ là đêm qua mưa to làm xói lở tường viện Tây sương phòng, khiến cho nó lộ ra nên chúng thần tìm thấy.
”Một bản bản đồ địa hình hoàn thiện đến mức này ngay cả Dịch gia cũng không có, xem ra tòa nhà này là có chuyện xưa.
Trạm Trường Phong phân phó: “Đi tra châu chí, hỏi người già trong vùng, ta muốn biết tường tận tòa nhà này là do ai xây dựng, những ai đã từng ở đây.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...