Diệp Phùng có chút kỳ lạ liếc mắt nhìn Trương Thành Quân một cái, sao anh ta lại cởi mở với bản thân như vậy, nhưng Diệp Phùng biết, Trương Thành Quân là một người quái gở kiêu ngạo, người bình thường đi theo đến một câu cũng không thể nói nổi, hôm nay sao lại!
Đột nhiên, đôi mắt cô mở to, nhìn Trương Thành Quân, lại nhìn Dương Linh Mai, một ý tưởng táo bạo, xuất hiện trong đầu cô!
Không phải nào? Thế giới này có điều kỳ diệu như vậy sao? “Cô Dương, cũng đã tới rồi, tốt xấu gì cũng ở lại ăn bữa cơm, dù sao, đây cũng là chút thành ý của nhà họ Hàn, cô cứ nhận lấy đi!”
Lúc này, Diệp Phùng đi lên, ân cần cười với Dương Linh Mai, mở miệng nói:
Dương Linh Mai có chút do dự, lúc sau nhìn thấy ánh mắt chân thành của Diệp Phùng, gật gật đầu, trên mặt Trương Thành Quân hiện lên một nụ cười, liếc qua Diệp Phùng cảm kích, Diệp Phùng trả lại ánh mắt suy nghĩ nhỏ này của anh ta đã bị nhìn anh nhìn thấu, sau đó Hàn Đạt hạ hạ cười: “Mọi người đều vất vả rồi, nhà họ Hàn đã chuẩn bị xong tiệc, chúng ta vào ăn cơm trước, xin mời
Tính mạng nguy hiểm của ông cụ không đáng lo nữa, người nhà họ Hàn đều thở dài nhẹ nhõm, không khí cũng trở nên sôi nổi hơn, nhưng Dương Linh Mai vẫn độc lập riêng, một mình tự đi, Diệp Phùng với Trương Thành Quân theo sau, người trước bí mật đập vào người sau, nhỏ giọng hỏi: “Cậu thích người ta rồi à?”
Sắc mặt Trương Thành Quân lập tức đỏ lên, theo bản năng vội vàng nhìn xung quanh, phát hiện không có người để ý, vội vàng hạ giọng nói: “Anh nói nhảm cái gì vậy!”
Diệp Phùng tức giận trừng anh ta một cái: “Chúng ta quen nhiều năm như vậy rồi, chính chính là thích, không thích chính là không thích, cậu còn cần giấu giếm tôi sao?”
Trương Thành Quân có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, sau đó trộm liếc nhìn Dương Linh Mai ở trước một cái, sau đó giống như ăn trộm, vội vàng cúi đầu xuống, trầm tư chốc lát, lúc này mới thận trọng nói với Diệp Phùng: “Anh nói, cô Dương có thể thích tôi không?”
Xong rồi xong rồi! Thật sự bị anh đoán trúng rồi! Trương Thành Quân, không ngờ cũng yêu rồi!
Diệp Phùng nhìn lướt qua bóng dáng cao ngạo lạnh lùng phía trước cái kia, sau đó có chút cạn lời nhìn về phía Trương Thành Quân, không nói gì cả, vỗ vỗ vai của anh ta, chàng trai, gánh nặng trên vai cậu, gánh thì nặng mà đường thì còn xa!
Ai ngờ rằng Trương Thành Quân lúc nghiêm túc ảnh mắt loé lên, nhìn bóng dáng phía trước, trong mắt tràn ngập màu sắc rực rỡ: “Diệp Phùng, Trương Thành Quân tôi cả đời này chưa từng nhờ anh chuyện gì!”
Diệp Phùng theo bản năng lộ ra ảnh mắt cảnh giác: “Không phải cậu muốn tôi giúp cậu theo đuổi Dương Linh Mai đấy chứ?”
Trương Thành Quân trong mắt lộ ra vẻ vui mừng: “Thật không hổ là anh em của Trương Thành Quân tôi, quả nhiên biết tôi muốn gì!”
Diệp Phùng cổ trán một cái, tôi thà làm một tên ngốc, giúp cậu theo đuổi Dương Linh Mai, sao cậu không bảo tôi giúp cậu sưởi ấm một tảng băng luôn đi? “Không đúng, cậu theo đuổi con gái người ta, đâu có liên quan gì tới tôi đâu?”
Trương Thành Quân cho anh lý do không thể từ chối, bởi vì anh đã thành công theo đuổi được Hà Tố Nghi về tay!
Lúc này, trong đại sảnh nhà họ Hàn, một bàn tiếc đã được chuẩn bị xong, mà Bắc Minh Vân cũng xuất hiện ở chỗ này từ lâu, nhìn thấy Diệp Phùng bọn họ đã đến, lên tiếng đầu tiên: “Sao rồi?”
Diệp Phùng gật gật đầu: “Thành công rồi!” “Ha ha, mọi người, mời ngồi!”
Hàn Đạt hôm nay có thể nói là vô cùng vui vẻ, chuyện lớn nhất nhà họ Hàn hôm nay đã giải quyết ổn thoả, gánh nặng trên người, dường như đã nhẹ hơn rất nhiều, anh ta nói lớn: “Các vị không ngại cực khổ, giúp nhà họ Hàn chuyện lớn như vậy, tôi đây rất cảm kích, chuẩn bị chút rượu nhạt, bày tỏ lòng biết ơn, sau đó còn có chút ít quà, tỏi chút lòng thành!” “Hàn tộc trưởng không cần khách sáo như vậy đâu!”
Bắc Minh Vân ung dung cười: “Trương Thành Quân là bạn tốt của cháu, bạn bè gặp nạn, đương nhiên phải ra tay giúp đỡ!”
Lúc này, Trương Thành Quân cũng nói tiếp: “Đúng vậy ông, lần này, phải cần thêm sự giúp đỡ của cô Bắc Minh với Diệp Phùng, nếu không có bọn họ, chúng ta cũng không tìm được nhà họ Dương, cũng vì có bọn họ, nhà họ Dương mới đồng ý ra tay giúp đỡ!
Bọn họ dọc theo đường đi trải qua những gì, Hàn Đạt đã nghe Trương Thành Quân đơn giản nói qua rồi, sau đó trên mặt lộ ra vẻ cảm kích, nhìn về phía Diệp Phùng trịnh trọng chắp tay: “Để Sư Diệp! Tôi thật hổ thẹn, lúc trước lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, còn tưởng rằng các người tiếp cận Vân Trạch là có mục đích khác với nhà họ Hàn, bây giờ mới thấy, nhà họ Hàn nợ Để Sư Diệp một ân huệ!”
Diệp Phùng nhìn ông ta một cái, bất ngờ nói: “Hàn tộc trưởng khách sáo rồi, nhưng mà, câu nói vừa rồi Hàn tộc trưởng nói đúng rồi, bồn để sư xác thật có mục đích với nhà họ Hàn!”
Một câu nói, khung cảnh lập tức ngưng đọng lại, Hàn Đạt kinh ngạc nhìn Diệp Phùng, Trương Thành Quân trong ánh mắt cũng có chút khó hiểu, Diệp Phùng nói tiếp: “Bổn để sư mong muốn, có thể hợp tác với nhà họ Hàn, đồng minh vĩnh kết!”
Bầu không khí ngay lập tức dịu xuống, Hàn Đạt vuốt râu cười nói: “Thì ra là vậy, Đế Sư Diệp, bây giờ tôi với ngài, không phải đã là bạn rồi sao?”
Diệp Phùng lắc lắc đầu: “Hàn tộc trưởng, danh nhân không nói mờ ám, bây giờ, thế cục thiên hạ càng lúc càng nghiêm trọng, thánh giáo ra đời, thiên hạ hỗn loạn, tám gia tộc lớn, ám ngầm hành động, cho dù các người muốn an phận ở một góc, e rằng cũng không được thuận theo ý muốn!”
Diệp Phùng nhắc tới vấn đề này, Hàn Đạt thở dài một hơi, nhìn anh một cái, lúc này mới từ từ nói: “Đế Sư Diệp nói không sai, cho dù là hơn một ngàn năm trước, trong tám gia tộc lớn này, bốn thượng tộc lớn, dã tâm tham vọng, nhưng bốn hạ tộc lớn chúng ta, không quan tâm tới chuyện thiên hạ, ban đầu, vị Hoàng Đế đầu tiên cai trị thiên hạ, bốn hạ tộc lớn bị bắt cuốn vào trong vòng tranh chấp thiên hạ, bởi vì, nếu như chúng ta không tranh chấp, chúng ta sẽ bị bốn thượng tộc lớn thôn tính, thủ đoạn cùng với thế lực của bọn họ, hoàn toàn có thể áp đảo được chúng ta!" “May thay, bốn thượng tộc lớn từ trước đến nay ai cũng không phục ai, tranh đấu gay gắt không ngừng, cũng chưa khép lại, cho nên, chúng ta mới có thể sinh tồn, nếu bốn thượng tộc lớn hợp tác với nhau, thì chúng ta, cũng đã bị khuất phục trong lịch sử khói thuốc súng rồi, cũng sẽ không có y môn nhà họ Hàn tồn tại!”
Diệp Phùng không nói gì, nếu Hàn Đạt biết tình hình bây giờ, đương nhiên sẽ đưa ra lựa chọn chính xác nhất, năm đó, bốn thượng tộc lớn đúng là bởi vì bất hòa, mới khiến bốn hạ tộc lớn tranh chấp sinh tồn, bọn họ ngã một lần khôn hơn một chút, giờ phút này, tất nhiên sẽ lấy bo sấm sét ra nổ, dọn sạch hết chướng ngại trước mặt bọn họ!
Mà bốn hạ tộc lớn với nhà nước Thiên triều hiện nay, được ưu tiên hàng đầu.
Cho nên, từ phương diện nào đó mà nói, bọn họ thật sự, có cùng chung một kẻ thù!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...