Kiều Chính Quốc tuy rằng không hiểu biết nhiều về máy vi tính hay an ninh mạng, nhưng ngày thường anh con thứ tư của ông vẫn không ít lần khoe khoang cho nên ông vẫn hiểu được chút ít về cửa sau, dấu vết, hacker, và linh tinh khác.- Chuyện này ông nội cứ yên tâm đi, nếu có thật sự truy tìm được địa chỉ người ta thì chú tư không phải đã sớm giải quyết giúp ông nội rồi hay sao?- Không thể nói như vậy được, chú tư của con không có biện pháp không có nghĩa là toàn ngành an ninh cũng không có biện pháp. Nhưng mà được rồi, con mau chóng để mấy chuyện này khôi phục bình thường đã, những chuyện khác ông nội sẽ thu xếp xử lý.Kiều Hi Nhi gác máy, trên mặt không khỏi là lộ ra một vẻ tươi cười vui sướng, cô quay đầu lại nhìn Trương Dương, tên này còn đang ngủ say như chết, xem ra đêm qua hắn thực sự đã mệt muốn chết rồi.Có điều là cái tên này khi ngủ nhìn lại rất thu hút, cô giật mình, không tự chủ được mà lặng lẽ rướn cổ lên len lén bò đến cạnh hắn, ghé sát bên cạnh hai mà hắn rồi tỉ mỉ nhìn ngắm.Không ngờ, trong lúc ngủ mơ Trương Dương lại đột nhiên vươn một tay ra lay lay rồi ôm trọn lấy cổ cô.- Đừng!Kiều Hi Nhi bị hắn kéo xuống, cả khuôn mặt đều bị kéo xuống trên miệng hắn, môi đối môi, chỉ còn cách chút xíu.Cô trừng lớn tròng mắt, thời điểm này xú gia hỏa kia đã tỉnh.- Anh… anh… Truyện được tại - Anh?Trương Dương cười tủm tỉm mà mở mắt, nghiền ngẫm mà nhìn cô.- Kiều Kiều, cháu rể đâu, đời sống tình cảm đâu nhỉ?- Đồ đểu, anh… anh nghe lén tôi nói chuyện.Kiều Hi Nhi vẻ mặt đỏ bừng bừng, vươn đôi bàn tay trắng như phấn trực tiếp đánh về phía hắn.- Này này, anh không có nghe lén, chỉ là anh bị giọng nói của một người nào đó đánh thức mà thôi…- Tôi mặc kệ anh, anh cũng đã nghe được rồi thì mau thả cho tôi rời giường, làm việc.- Được, không thành vấn đề, nhưng mà em trước hết phải để cho anh hôn một cái…- Nằm mơ… Đừng…Trương Dương lấp kín đôi môi hồng nhuận anh đào của cô, tuy rằng đối với đôi môi anh đào của Kiều Hi Nhi hắn không phải quá xa lạ nhưng chuyện này không phải là nguyên nhân chính, có lẽ nguyên nhân là do hắn mới học được thuật giao hợp nam nữ cao cấp, khiến cho hắn luôn cảm thấy bụng dưới có một cỗ hỏa dục đang phát ra không ngừng, rất muốn tìm một người để giải thoát ra.Mà giờ khắc này Kiều Hi Nhi với hương thơm ngào ngạt, thân hình mê người vừa vặn lại ở ngay bên cạnh. Hơn nữa lại dựa vào hắn ở một khoảng cách rất chi là gần, hắn tất nhiên bị kích động không nhịn được dục vọng muốn có được cô.Ỷ vào việc Kiều Hi Nhi chưa có từng trải qua những chuyện thế này cho nên khi Trương Dương lấp kín cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận của cô sau một hồi du dương, cô sớm đã thở không nổi, hai má ửng đỏ, thân thể của hắn giờ phút này xoay người lại đè lên người cô, nửa phần cô cũng không thể động đậy.Nhìn chằm chằm Trương Dương cùng tiếng thở ham muốn của hắn đang đè lên người mình, cô tức khắc thẹn thùng, bởi vì có là con ngốc đi nữa cũng đoán được Trương Dương định làm gì tiếp theo.Nói thật, trong lòng cô cũng hiểu được rằng chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ đến, chỉ có điều không nghĩ là sẽ đến sớm như vậy. Ít nhất trong lòng cô còn chưa có chuẩn bị tốt, cô chu miệng vừa định nói thì Trương Dương lại lấp đầy miệng cô bằng nụ hôn miên man khác. Sau đó hắn vươn tay, ôm lấy cô, luồn tay đến phía sau lưng của cô túm lấy vạt áo của bộ đồ thể dục màu lam của cô rồi từ từ kéo lên, đến chỗ ngực thì tức thì làm lộ ra một bộ đồ lót ren hoa văn màu sắc ôm trọng bầu ngực cô.Kiều Hi Nhi cảm thấy thân mình chợt lạnh đi, theo bản năng mà cong mình một cái, đôi chân dài không tự chủ được mà cuộn tròn lên, không ngờ Trương Dương vừa vặn thuận tay liền lùa tay xuống dưới lưng cô là mở khóa chiếc áo lót ren hoa văn màu sắc ấy, xoạch một tiếng, cả cái áo lót rơi ra.Một đôi đại thỏ ngọc tuyết trắng thừa cơ nhảy ra khỏi lồng, mãnh liệt rung lên đập vào tầm mắt.- Đừng!Kiều Hi Nhi thấp giọng mà kêu lên một tiếng sợ hãi, vội vàng vươn tay che kín đôi đại thỏ ngọc tuyết trắng trước ngực, cố gắng che đậy vị trí mấu chốt nhất phía trên hai bầu ngực cô là hai khối nho màu hồng phấn.Nhưng mà giờ phút này thế giới trước mắt Trương Dương càng bị hấp dẫn không cưỡng lại được bởi dáng vẻ mê người của cô, hắn ngâm nga một tiếng, vươn tay nắm lấy cái eo thon nhỏ của Kiều Hi Nhi, kéo tay cô ôm lấy hắn, Kiều Hi Nhi hai tay không tự chủ được mà buông lỏng phía trước ngực, bộ phận mấu chốt không giữ được khiến Trương Dương nhanh chóng chớp cơ hội cúi đầu xuống mà trong nháy mắt vùi mặt vào bên trong khe rãnh tuyết trắng của cô.Hắn không nghĩ tới cô lại sở hữu một bầu ngực phì nhiêu đến như vậy, vượt hơn hẳn ngực Lộ Lộ, hắn đã từng cho rằng với Kiều Hi Nhi với thân hình cao như vậy cho dù có vài điểm nhỏ cũng là bình thường, nhưng sự thật không giống như hắn tưởng…Sau này có khi còn có thể gọi cô là Kiều đại meo meo đấy chứ!- Dương tử… Không được, hôm nay người ta tới cái kia…Kiều Hi Nhi chưa từng nghĩ qua chính mình rõ ràng đã bị cởi bỏ hết phần áo trên người, lần đầu tiên trong đời cô phơi bày xích quả triển lãm trước mặt một người đàn ông. Cô nhìn Trương Dương đang vùi đầu giữa hai bầu ngực của mình, trên mặt càng đỏ rực lên. Cuối cùng nhịn không được, cô đưa hai tay ra dùng sức mà ghì sát lấy cổ hắn, dường như muốn gắng hết sức vùi đầu hắn vào chính giữa hai bầu ngực.- Đến cái kia?Trương Dương một hồi không nói gì.- Anh không tin, anh không tin đâu…- Ưm, vậy anh tự mình kiểm tra đi.Kiều Hi Nhi mang theo một chút e lệ, kéo bàn tay Trương Dương đến phía dưới cô, đụng vào bộ phận mẫn cảm của cô qua lớp quần dày.Trương Dương vừa chạm vào, quả nhiên là có cảm giác thấy một mảng to to nhô ra…- A… không được. Anh mặc kệ, nếu không em… khà khà…Trương Dương ác một tiếng, ác đến thực dâm loạn…- Em cấm anh. Trừ khi anh cưới em mới được.Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương, thừa dịp hắn không chú ý trong chốc lát cô nhanh chóng mặc lại cái áo lót ren của mình che kín toàn bộ núi non hương diễm. Sau đó lại nhào vào trong ngực của hắn, thấp giọng nói :- Hôm khác. Hôm khác làm lại, hôm nay cần phải làm chuyện chính sự trước.- Em nói đấy nhé.- Vâng!Kiều Hi Nhi thuận tiện cũng nhanh chóng mặc lại áo khoác lên người, đẩy hắn một cái.- Làm việc đi.- Được, nhưng mà anh muốn sờ meo meo của em…Kiều Hi Nhi cực kỳ xấu hổ, ra sức lắc đầu:- Không được, không được… Em thực sự rất nhạy cảm, anh chỉ cần sờ chút là em liền tưởng tượng mất. Không được, một ngày nào đó sẽ là của anh mà, anh sợ cái gì chứ?Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương, lật khuôn mặt hắn lại phía cô mà trộm hôn hắn một cái, đôi mắt đẹp chăm chú theo dõi hắn, cô cắn đôi môi anh đào hồng nhuận nhìn bức tranh vẽ biển xanh ngát đối diện với giường, hai mắt cô nhắm lại mang theo một tia khát khao, khóe miệng nhếch lên một chút mà nói:- Lần đầu tiên của em và anh, nhất định phải là tại một bãi biển nước xanh trong suốt, bầu trời xanh thẳm, gió biển thổi man mác, bên cạnh nơi ấy có chim hải âu bay tới bay lui, có cả đàn chim cánh cụt hoàng đế, và xa xa là gấu Bắc cực trắng như tuyết đang trèo lên đỉnh núi…Chim cánh cụt hoàng đế? Gấu Bắc cực leo núi?Trương Dương ngẩn ngơ, vươn tay vuốt ve phía sau lưng cô, vỗ nhẹ nhẹ, khỏi tranh luận, thời điểm này đàn ông tốt nhất là miễn bàn đến khung cảnh thơ mộng của các cô, nhưng mà…Chim cánh cụt hoàng đế có thể nào ở cùng chỗ với gấu Bắc cực, ngốc quá đi? Cô nàng thách đố khóhơn lên trời, thế là định không cho phép mình làm chứ gì?- Được rồi, vậy anh sẽ đợi đến khi nào chúng mình cùng đi xem vườn bách thú khổng lồ thì làm lại chuyện này.Trương Dương bất đắc dĩ mà vươn người duỗi lưng một cái, nghe nói mỹ nữ chỉ số thông minh mà cao thì thường hay có những thú thưởng thức địa lý không bình thường, lúc này cũng coi như đã hiểu được câu ấy.Vươn tay khỏi giường với lấy cái máy vi tính, hắn mở máy thì Kiều Hi Nhi giống như con tiểu tức phụ cứ rúc vào bên cạnh hắn, cằm gối lên bờ vai hắn mà nhìn cho kỳ được.Hiện tại Trương Dương đã không còn cần sự trợ giúp của Hứa Đan Oánh nữa, trực tiếp chạy phần mềm hệ thống mà quan sát thành quả…Vừa thấy kết quả chính hắn ngay tức khắc trừng lớn tròng mắt, nhìn tất cả các trang web lớn nhỏ đều bị bội đen… mà ngay cả đài truyền hình cũng như đài phát thanh các loại cũng trúng đạn luôn rồi.Chuyện này bây giờ thật sự là náo loạn lớn rồi.Hắn quyết đoán tiến vào hệ thống…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...