Đế Quân


Mắt thấy năm người trước mặt dần dần trầm mặc, Diệp Thước chậm rãi bước lên một bước, thanh âm lạnh nhạt lại như ẩn chứa một cổ uy thế không cần phải nói:
- Có đôi lúc nên bớt sàm ngôn lại một chút, đừng tưởng rằng mỗi người đều có một bối cảnh không tầm thường liền cho rằng người khác không dám đối đầu với các ngươi, ba người huynh đệ chúng ta thật sự dám giết người đấy.
Vẻ uy thế này, hoặc cũng có lẽ là ý tứ trong lời nói làm cho năm người bọn Lý Chí kìm lòng không được mà lui về phía sau một bước….
- Bồng!
Cùng lúc đó, ở giữa lôi đài ầm ầm vang lên một tiếng chạm vào nhau, mọi người liền nhìn theo liền thấy, ở trung tâm có hai đạo thân ảnh đang nhanh chóng lui về phía sau.
Tiếp sau đó, thần sắc của tất cả mọi người đều chấn động.
Khoảng cách mà hai đạo thân ảnh lui về phía sau lại không kém bao nhiêu, như vậy nói cách khác chính là, thực lực của Thần Dạ không hề thua Tiêu Một… cái này, có khả năng sao?
Mọi người đều biết Thần Dạ đã thay đổi, thế nhưng vẫn không lường trước được biến hóa của hắn lại to lớn như thế, mặc dù nói đây mới là kích thứ nhất, không đại biểu cho toàn bộ, nhưng thật sự cũng đủ khiến người khác chấn động.
- Khó trách Thần Dạ ngươi lại có tự tin khiêu chiến ta như vậy!
Sau khi ổn định thân thể, Tiêu Một lạnh giọng nói.

Nhìn trên nắm đấm của mình lưu lại một chưởng ấn nhàn nhạt, Thần Dạ hé miệng cười, nói:
- Khiêu chiến ngươi sao, Tiêu Một không có tư cách để cho ta phải khiêu chiến.
Hôm nay nếu đã muốn cho tất cả mọi người trong đế đô lại một lần nữa nhận biết mình, như vậy hắn cần phải hết sức kiêu ngạo, để cho hoàng đế và những người trung thành tận tâm với hắn phải nhìn rõ, chính bản thân Thần Dạ hắn có tư chất để bọn họ phải kiêng kị hay không?
Thần sắc của Tiêu Một ngưng tụ, hít một hơi thật sâu, nói:
- Nếu đã thế thì ngươi cũng đừng trách ta.
Vừa dứt lời, một đạo thanh âm kiếm ngân thanh thúy vang lên, phóng lên trời, nhất thời lấy Tiêu Một làm trung tâm, một luồng kiếm ý sắc bén giống như một cơn lốc nhanh chóng vọt tới phía trước, mà thân ảnh của hắn lại luôn đi sát phía sau kiếm ý, giống y như phiêu nhứ đi tới.
Phiêu nhứ hữu ảnh nhưng lại biến hóa ngàn vạn, bất định theo gió khó có thể nắm bắt.
Mọi người ở đây không có người ở dưới cảnh giới Sơ Huyền, thế nhưng vào thời khắc này lại không có người có thể chuẩn xác nắm bắt được thân ảnh của Tiêu Một.
- Tu vi của Tiêu Một đã thăng tiến lên rất nhiều, trạng thái hiện tại của hắn cho dù còn chưa đạt tới Sơ Huyền tứ đoạn, nhưng khoảng cách cũng không còn xa.
Đứng ở phía xa xa, Lý Chí nhẹ nhàng nói một câu, trong thanh âm lại mang theo vài phần ghen ghét.
Tuy bọn họ là đồng minh, ở vẫn có đánh giá xếp hạng lẫn nhau, Lý Chí xếp hạng thứ sáu vẫn luôn mơ ước lên được vị trí cao hơn.
Phiêu nhứ đảo mắt đã tiếp xúc đến, một kiếm liền giống như độc xa, xảo trá đâm ra ngoài, mà mục tiêu hướng tới lại chính là mi tâm của Thần Dạ.
Mà khi đối mặt với một kiếm nhanh như vậy, Thần Dạ tựa hồ không cách nào tránh né, thậm chí ngay cả phòng thủ hữu hiệu cũng không làm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn một kiếm kia sắp đâm tới mi tâm của hắn.
Nếu như bị đâm trúng tuyệt đối sẽ không thể sống sót.
Ngay lúc trường kiếm sắp sửa đâm tới trúng mục tiêu, hai ngón tay của Thần Dạ đột nhiên nhanh chóng đưa ra, chặt chẽ kẹp lấy thân của trường kiếm.
Ánh mắt của Tiêu Một mang theo một chút căng thẳng, giễu cợt một tiếng, tay cầm kiếm dùng lực đẩy mạnh một cái, một cỗ lực đạo mênh mông dần xông ra,
Giờ phút này thân thể của Thần Dạ nhẹ nhàng nghiêng qua một bên, cánh tay còn lại duỗi ra, nhẹ nhàng bắn lên trên thanh kiếm, một đạo thanh âm khác với thanh âm kiếm ngân thanh thúy lúc trước vang lên, phảng phất như là thanh âm sau khi bị thương.
- Đinh!

Lần này trường kiếm đã mất đi tính chính xác lúc ban đầu, tất cả lực đạo tựa hồ đã biến thành hư không chủ trông nháy mắt, để cho Thần Dạ dễ dàng kiềm chặt của kiếm ý.
Đối mặt với biến hóa như vậy, Tiêu Một cũng không hề kinh sợ, hắn đã biết, nếu như Thần Dạ không có một hai thủ đoạn nào đó…. Thì làm sao lại dám đấu một trận chiến với hắn chứ?
Trường kiếm còn chưa được thu hồi, kiếm ý kinh thiên động địa lại một lần nữa bộc phát ra ngoài, cả người Tiêu Một mang kiếm biến thành một đạo tàn ảnh, không chút lưu tình đâm tới hướng mục tiêu.
Tốc độ nhanh hơn rất nhiều so với vừa rồi.
Kiếm ý nhanh chóng tiến đến, Thần Dạ vẫn đứng bất động như núi, hai tay nhanh chóng bãi xuống ở trước ngực, kết xuất ra một đạo ấn quyết, lúc ấn quyết này kết thành, không gian cư nhiên lại bị chấn động một chút.
- Hống!
Giống như một tiếng rồng ngâm nổ vang ở trên không trung, một giây sau, tất cả mọi người đều nhiên thấy xuất hiện một đạo hư ảo nhàn nhạt màu xanh, lăng không bốc lên ở trên đỉnh đầu Thần Dạ!
- Giao Long thể!
Hoàng đế đang xem cuộc chiến trở nên kinh hãi, hắn thật sự không ngờ tới một thiếu niên lại có thể tu luyện thành công Giao Long thể, mà nhìn bộ dáng giao long hư ảo hiện tại, xem ra Thần Dạ đã tu luyện Giao Long thể tới cực hạn của tầng thứ nhất rồi.
Hắn rốt cục đã hiểu rõ tự tin của Thần Dạ là từ chỗ nào mà đến.
Long thân hư ảo thật dài, quấn quanh hết toàn thân của Thần Dạ, phảng phất như một pho tượng thần giữ nhà, mà Long thủ lại kéo dài dọc theo tay phải của hắn.
Giờ phút này tay phải của Thần Dạ nắm chặt lại thành quyền, chợt hung hăng nện xuống kiếm đang đâm tới.
Long thủ hư ảo phát ra một tiếng rít gào hung mãnh, trực tiếp nuốt trường kiếm kia vào.

- Bồng!
Một quyền một kiếm liền hung hăng đụng vào nhau.
Gió mạnh đáng sợ, từ phía trung tâm nhanh chóng mang tất cả đi ra ngoài, một luồng năng lượng rung động, chấn động cả không gian, kịch liệt lắc lư.
Mọi người nháy mắt một cái, trong chớp mắt sau đó, bọn họ nhìn thấy hai thân ảnh nhanh chóng rút lui trở về, nhưng là Tiêu Một đứng dậy lại có chút chật vật, không chỉ có lui xa hơn, hơn nữa sắc mặt lại cũng tái nhợt đi rất nhiều.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám người đứng xem ở ngoài đều sợ hãi, nếu như chỉ đơn thuần là tỷ thí…. Vậy thì Tiêu Một đã thua rồi!
Ở trên mảnh đất trống lớn như thế, vô số người giờ khắc này đều áp hết tất cả hô hấp của mình đến mức thấp nhất, ánh mắt của mọi người cũng không dám thu hồi lại từ trên lôi đài phía cao kia.
Chính diện chống đỡ, Thần Dạ thế nhưng có thể cứng rắn bức lui Tiêu Một sao?
Đám người Lý Chí khiếp sợ, lại càng không nói nên lời…. Thần Dạ có thể đẩy lui Tiêu Một, người có tu vi cao nhất trong bọn họ, như vậy thì chẳng phải bọn họ ở trong tay Thần Dạ sẽ càng thảm hại hơn sao?
- Không phải căn cơ của hắn đã bị phế rồi sao, làm sao lại có thực lực cao như thế chứ?
Ở trong hai mắt của hoàng đế đang đứng xem cuộc chiến lập lòe ánh sao, phảng phất giống như muốn ăn thịt người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui