Nhưng vấn đề là thời gian cũng không cho phép, Thiên Kiếm môn trừ phi làm đến vô thanh vô tức, nếu không, như vậy khiêu khích Kiếm tông, bọn họ sẽ không sợ vừa mới vừa vặn nhận được Linh Tâm Tủy cũng đã bị Kiếm tông tiêu diệt sao?
Đồ vật trọng yếu hay là mạng trọng yếu, điểm này tin tưởng không khó lựa chọn.
Thiên Kiếm môn thế nhưng lựa chọn Linh Tâm Tủy, không nhìn đến Kiếm tông, hành động này làm cho người ta rất là khó hiểu, như vậy Niệm Thần có lý do tin tưởng, sau lưng Thiên Kiếm môn động thủ, Linh Tâm Tủy chỉ là một cái nguyên nhân trong đó.
- Thần cô nương, chúng ta cũng đi Thiên Kiếm môn!
Hoàng Vũ nói.
Niệm Thần đang muốn cự tuyệt, Tần Tân Nguyệt cười nói:
- Thần cô nương, ngươi cũng đừng cự tuyệt, nếu không mẹ con chúng ta sẽ không an lòng, hơn nữa nói thật, trong khoảng thời gian này theo các ngươi đi Thiên Kiếm tông, tùy thời có Linh Tâm Tủy ở bên cạnh, tu vi của chúng ta cũng sẽ có điều tăng lên, đây là mục đích lớn nhất của ta.
- Cảm ơn a di rồi!
Niệm Thần sao không biết đây là Tần Tân Nguyệt đang lo lắng cho bọn họ, Thiên Kiếm môn tuy ở trong mắt bọn họ đều tầm thường, mà dù sao là một cái thế lực, bằng vào Thần Dạ cùng chính nàng là có thể ứng phó được rồi, song, người của Mộc gia đã bị trở thành con tin, cứu mà nói, liền không đơn gian như vậy.
Còn có, nếu như sau lưng Thiên Kiếm môn thật sự có đại cử động gì đó, mình và Thần Dạ liền càng thêm không dễ dàng đối phó rồi.
Ở thời điểm bốn người Niệm Thần thương lượng, đột nhiên không gian hơi hơi ba động một cái, hết thảy linh khí trong hư không phảng phất cũng là nhận lấy dẫn dắt, hướng tới chỗ Thần Dạ nhanh chóng bạo dũng mà qua.
- Hắn muốn đột phá!
Tần Tân Nguyệt nói.
Tu vi của Thần Dạ đã ở cảnh giới Lực Huyền bát trọng, nếu như đột phá mà nói, như vậy chính là cảnh giới Lực Huyền cửu trọng, lấy thực lực trước đó của Thần Dạ, mặc dù lần này không thể nào đạt tới cảnh giới Địa Huyền, nhưng chưa chắc đã không thể đạt tới hàng ngũ Lực Huyền đỉnh phong.
Nghe vậy, mục quang của Niệm Thần lóe lên một cái.
Y theo tính tình cùng tính cách của Thần Dạ, sau khi biết người của Mộc gia gặp chuyện không may, hắn sẽ trước tiên chạy tới Thiên Kiếm môn, nhưng hắn không làm như vậy mà là lựa chọn mượn Linh Tâm Tủy đến đột phá tu vi tự thân, không nghi ngờ gì cái này là nói rõ hắn đã cảm thấy áp lực, cái mình suy nghĩ, hắn đều đã nghĩ đến.
Như thế mà nói, lần này đi Thiên Kiếm môn liền không thể xảy ra cái gì sơ suất, nếu không mà nói chính là Niệm Thần cũng không dám bảo đảm, nếu như kết cục quá xấu, Thần Dạ có hay không...
Thời điểm rời đi Thiên Nhất môn, Phong Tam Nương từng đem lời của Tử Huyên cặn kẽ chuyển cáo cho Niệm Thần, vì vậy nàng biết tâm của Thần Dạ kỳ thật cũng không ổn định.
Di chứng khi mạnh mẽ thôn phệ Đại Âm Tà ma vương, cho dù có Hỗn Nguyên Châu đến khắc chế cũng là không bị tản đi hoàn toàn.
Ước chừng sau nửa canh giờ, linh khí trong thiên địa đột nhiên hóa thành một đạo quang trụ trực tiếp từ trong thiên linh cái của Thần Dạ bạo dũng mà vào, lúc kèm theo khí tức của hắn mạnh lên, không gian lần nữa phát ra thanh âm run rẩy ông ông.
- Phanh!
Sau khi quang trụ linh khí đều bị hấp thu, đạo thân ảnh ngồi xếp bằng kia bỗng nhiên bắn hướng về phía không trung, Linh Tâm Tủy cũng là hóa thành bích lục sắc quang mang theo sát mà tới.
Thân ảnh thon dài, toàn thân bị một đạo u mang đen nhánh bao phủ, ở dưới tác dụng của thôn phệ chi lực, mắt thường có thể thấy được linh khí lần nữa tuôn ra mà đến tất cả đều là bị hấp thu vào, khí tức từ trong cơ thể của hắn tản mát ra từng bước từng bước vững vàng tăng lên, cuối cùng...
- Lực Huyền đỉnh phong!
Thần Dạ chợt mở hai mắt, hàn mang dũng động nói:
- Tiểu tử, trong khoảng thời gian này ngươi trước đến vào ở trong Cổ Đế điện.
Nói xong, sau khi hắn thu hồi Linh Tâm Tủy, hướng về phía đám người phía dưới nói:
- Tôn huynh, Hoàng cô nương, Thiên Kiếm môn các ngươi tương đối quen thuộc, mang ta đi đi.
- Tốt!
Tôn Vĩ chợt lướt lên giữa không trung, hướng về một phương hướng nào đó, hắn còn tưởng rằng lần này Thần Dạ vẫn muốn cự tuyệt sự trợ giúp của bọn hắn.
Một nhóm năm người sau khi y khai sơn cốc, nhanh như tia chớp bay về phía Thiên Kiếm môn.
Vì biết rõ trong lòng Thần Dạ cùng Niệm Thần gấp gáp, vì vậy một đường đi qua cơ hồ đều không có nghỉ ngơi, có Linh Tâm Tủy ở đây, dưới chống đỡ của linh khí khổng lồ tật tốc lên đường, bọn họ ngược lại là có thể kiên trì.
Ở dưới tốc độ nhanh như tia chớp, sau ba ngày đã đến dưới sơn mạch của Thiên Kiếm môn.
Nhìn sơn mạch kia cũng không quá hùng vĩ, cảm thụ được cảm giác lăng lệ từ trong sơn mạch này truyền lại, sau khi trầm mặc một hồi, Thần Dạ lãnh đạm nói:
- Thiên Kiếm môn này quả thật có chút không đơn giản!
Trên đường đi đến, năm người đã là nói chuyện với nhau rất nhiều, Thiên Kiếm môn đối với bọn họ mà nói, hiện tại đã không còn là một thế lực tam lưu bình thường như vậy.
- Cảm ứng được cái gfi?
Niệm Thần vội hỏi.
Linh hồn cảm giác lực của Thần Dạ ở chỗ này chỉ có Tần Tân Nguyệt có thể so sánh, nhưng tình huống thân thể của nàng tuy bởi vì dược lực của Cửu Tử Hoàn Hồn thảo mà có thể ở trong nửa năm này có trạng thái thật tốt, bất quá có thể không cần sử dụng đến thực lực đó là tốt nhất.
Cho nên Thần Dạ có thể phát hiện những thứ khác mà người khác không phát hiện được, lo lắng của Niệm Thần, trong lòng Thần Dạ cũng rất rõ ràng.
Ở bên trong cả Bắc vực, dám không nhìn đến người của Kiếm tông căn bản không thể nào tồn tại, đều là thế lực nhất lưu, coi như là Tam Thiên Thanh Huyễn lưu muốn đối phó với Kiếm tông, trừ phi quyết chiến một trận, nếu không, làm bất cứ chuyện gì đều phải lén lén lút lút.
Sau lưng Thiên Kiếm môn không phải là có thế lực lớn của Bắc vực đang chi trì, như vậy sẽ là ai, đáp án này nếu như ở trước đó đoán không ra, có lẽ sau khi chiếm được tin tức kinh thiên chỗ Tôn Vĩ cũng là không khó mà đoán được.
Thần Dạ lãnh đạm nói:
- Giấu diếm vô cùng sâu, cho dù mượn lấy lực lượng của Thiên Đao, ta cũng chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được có chỗ nào đó không đúng, cũng không phải là hết sức đầy đủ.
- Lần này lên núi, lấy cứu người làm chủ, bá mẫu, đến lúc đó cần người hỗ trợ!
Vạn bất đắc dĩ, Thần Dạ không muốn làm phiền đến Tần Tân Nguyệt, Thiên Kiếm môn có con tin nơi tay, ngoại trừ Tần Tân Nguyệt xuất thủ ra, không có biện pháp có thể dễ dàng cứu ra người của Mộc gia.
- Chờ một chút!
Niệm Thần kéo lại Thần Dạ, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Có một chuyện ngươi phải trước tiên hiểu được, cũng trước phải chuẩn bị một chút, nếu như người hoặc thế lực chi trì ở sau lưng Thiên Kiếm môn thật giống như chúng ta tưởng tượng, như vậy bọn họ lấy người của Mộc gia làm con tin, Thần Dạ, ngươi là thúc thủ chịu trói hay là...
Nếu như suy đoán đều chính xác, Tam Thiên Thanh Huyễn lưu xuất thủ đều chưa hẳn có thể ở trong tay bọn họ cứu ra người của Mộc gia, thậm chí an nguy của nhóm người mình cũng là không dám hoàn toàn bảo đảm...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...