Bởi vì nguyên nhân thể chất của tiểu Nha nên tu luyện của nàng vẫn không có tiến triển bao nhiêu, tuy rằng thần lão gia tử cũng từng cường điệu nói, nếu tiểu Nha tự mình tu luyện, có thể ngăn cản được thống khổ khi hàn khí phát tác, nhưng không biết tại sao, tiểu Nha cũng tu luyện giống như Thần Dạ trước kia, thế nhưng lại không có cách nào tích trữ huyền khí.
Cho nên tiểu Nha vẫn chỉ là một người thường.
Hiện tại… một ít luồng năng lực rất cường đại đang đến, Thần Dạ không cách nào phán đoán được luồng năng lượng này đã đạt tới tình trạng như thế nào, như vậy, nói cách khác, nếu như tiểu Nha có thể vận dụng được luồng năng lượng này… nàng ít nhất chính là cao thủ cảnh giới Sơ Huyền tam đoạn.
Hơn nữa, thời điểm luồng năng lượng này chảy xuôi trong cơ thể tiểu Nha, lại tự xuôi theo kinh mạch mà bắt đầu khởi động, đây rõ ràng chính là một loại tu luyện. Lại là có thể tự hành tu luyện trong lúc vô ý thức!
Cái này thật sự không thể nào tưởng tượng nổi! Thần Dạ cũng chỉ có thể nghĩ đến nguyên nhân là do Thái Âm lực bẩm sinh trong cơ thể tiểu Nha.
- Tiểu Nha, tiểu Nha…
Thần Dạ nhẹ giọng la lên, nhưng tiểu Nha vẫn hôn mê không có cử động, bất luận Thần Dạ có gọi nàng như thế nào, nàng cũng đều không tỉnh lại.
- Hảo hảo ngủ đi, sau khi ngươi tỉnh lại, ngươi sẽ phát hiện, từ nay về sau ngươi sẽ có một nhân sinh mới, tiểu Nha, chúc mừng ngươi!
Mặc dù Thần Dạ không rõ ràng lắm, Thái Âm lực trong cơ thể tiểu Nha, đến tộc cùng có có được khắc chế hay hóa giải không, nhưng bây giờ có luồng năng lượng này xuất hiện, hắn có thể buông xuống tâm lo lắng được rồi.
Trong lòng tràn ngập sự cao hứng đi ra khỏi gian phòng của tiểu Nha, cũng vào lúc này, sắc mặt của Thần Dạ lại trở nên tái nhợt, thân thể của hắn chỉ trong nháy mắt liền trở nên vô cùng băng hàn, thậm chí còn lan tràn đến trong không gian, ở trong hư không gần kề mơ hổ còn nổi ra một tầng hào quang trong suốt nhàn nhạt.
Bộ dạng như vậy giống y như lúc tiểu Nha bị phát bệnh.
Không phải là hàn khí phát tác từ trong người tiểu Nha, mà hàn khí lúc này lại phát ra từ trong thân thể của mình, cảm giác lạnh như băng rét thấu xương, nếu so sánh cảm thụ của Thần Dạ với tiểu Nha thì chắc hẳn sẽ mạnh hơn vô số lần.
- Đến bây giờ ta mới tự mình cảm nhận được, nhiều năm qua tiểu Nha thật đúng đã chịu nhiều thống khổ.
Bị hàn khí ăn mòn, hàm răng Thần Dạ run lên, lúc này cơ hồ như muốn nhảy ra ngoài.
- Dạ nhi, con làm sao thế, tiểu Nha như thế nào rồi?
Ở ngoài sân nhỉ, Thần Lệ đang canh giữ ở ngoài viện, nhìn thấy bộ dáng Thần Dạ đi ra như vậy liền giật mình hỏi.
- Bọn con đều không có việc gì cả, Nhị bá không cần phải lo lắng.
Thần Dạ không muốn giải thích thêm cái gì với Thần Lệ, hắn đã sắp không áp chế nổi hàn khí bạo phát trong cơ thể, tuy phát tác ra bị Thần Lệ phát hiện cũng không phải là chuyện xấu, nhưng hiện tại có một số việc vẫn cần phải cất dấu.
Ví dụ như Tiểu Đao cùng điện Cổ Đế!
Đột nhiên xuất hiện hàn khí khiến Thần Dạ đột nhiên hiểu được, nhất định là sau khi điện Cổ Đế hấp thu đã có chút phản hồi về. Với tu vi của Thần Lệ, thậm chí là tu vi của lão giả tử, có lẽ cũng không thể dò xét được sự tồn tại của Tiểu Đao cùng với điện Cổ Đế, nếu có cơ hội sẽ hỏi thăm một phen.
Chờ đến khi bọn họ phát hiện ra biến hóa của tiểu Nha, hỏi thăm sẽ càng thêm kỳ càng, Thần Dạ cũng không nghĩ được phải giải thích như thế nào với bọn họ!
Mắt thấy Thần Dạ nhanh như chớp chạy vào, sắc mặt Thần Lệ khẩn cấp, trầm giọng nói với những người bên cạnh:
- Chuyện đã xảy ra hôm nay, các ngươi hãy coi như chưa nhìn thấy.
- Vâng, mọi chuyện đều nghe theo lời của Nhị gia!
Ở sâu trong sân nhỏ, bên trong căn nhà tranh,ấu khi Thần Lệ nói rõ ràng những chuyện mình nhìn thấy cho lão gia tử nghe, sau đó cấp bách nói:
- Phụ thân, ta cảm giác được gần đây trên người Dạ nhi đã xảy ra một ít chuyện mà chúng ta không biết.
Nghe vậy Thần lão gia tử nhẹ gật đầu nói:
- Dạ nhi xác thật đã thay đổi rất nhiều.
Bốn năm yên lặng không gặp người, đến khi xuất hiện, không chỉ có trạng thái khác nhau rất lớn, mà Thần lão gia tử còn cảm nhận được trên người Thần Dạ có một loại tự tin khó có thể nói rõ.
Sau đó, Giao Long thể thành công tu luyện nhập môn, hù dọa Trường Tôn là một việc nhỏ, đối mặt với đương kim Cửu ngũ chí tôn, Thần lão gia tử cũng tinh tường cảm ứng được trong thân thể Thần Dạ, dường như đang cật lực cất giấu một luồng sát ý ngập trời….
Ngay sau đó, một chiêu đả thương uy nghiêm huynh đệ trưởng tôn, hay lúc đối đầu đánh nhau với đội hình cường đại, biểu hiện của Thần Dạ đều khiến người khác khiếp sợ…
- Nếu như chỉ tu luyện Giao Long thể thành công, với thực lực bây giờ của Dạ nhi, chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng làm xong chuyện như thế, thế nhưng ngược lại hắn còn làm được…
Thần Lệ nhìn về phía lão gia tử, mang theo rất nhiều nghi vấn cùng lo lắng!
Không biết đến sự tồn tại của nó mới là điều làm cho người ta thấy đáng sợ nhất. Biến hóa của Thần Dạ là một việc bọn họ không hề biết, tuy nói hiện tại Thần Dạ biến hóa theo phương hướng phát triển tốt, nhưng trên thế gian này, cũng không có chỗ tốt vô duyên vô cớ như thế.
Ở trong mắt của bọn họ, Thần Dạ xảy ra biến hóa lớn như vậy, cũng thật sự là điều khiến Thần Lệ lo lắng.
Sau một lúc trầm mặc, Thần lão gia tử cười cười, nói:
- Biến hóa của Dạ nhi, tuy chúng ta không biết rõ tình hình, cũng lo lắng không biết là tốt hay là xấu, nhưng việc trước mắt mà chúng ta đủ khả năng để làm, chỉ có tin tưởng Dạ nhi mà thôi.
- Hắn đã bị đè nén nhiều năm như vậy, thật vất vả mới có được tin tưởng và hy vọng, cho dù có như thế nào, chúng ta cũng chỉ có thể duy trì chứ không phải là suy đoán lung tung, chỉ cần hắn có thể đạt thành tâm nguyên của hắn, những thứ khác có gì quan trọng hơn chứ?
- Chúng ta cứ âm thầm chý ý đến hắn thật tốt là được.
- Đợi đến khi hàn khí trong cơ thể hắn…
Thần lão gia tử lại trầm mặc một hồi lâu, sau đó mới ngưng giọng nói:
- Thân thể tu luyện, tuy rằng không thể tu luyện thành Huyền Khí, nhưng đều có được một luồng lực lượng bất đồng. Có lẽ Thần Dạ chính là mượn nhờ luồng lực lượng này, đi hấp thu hàn khí lúc tiểu Nha phát bệnh. Với thực lực bây giờ của hắn, những hàn khí này chắc hẳn sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.
Nhưng Thần lão gia tử không có tận mắt nhìn thấy, tất nhiên sẽ không có cách nào phán đoán ra.
Mặc dù Thần Lệ đã nhìn thấy, nhưng cũng sẽ không nghĩ tới, khi Thần Dạ một đường chạy rất nhanh trở về, thời điểm khi hắn đến sân nhỏ chỗ mình ở, sau lưng của hắn bất ngờ còn sót lại một dấu vết rất rõ ràng, nhàn nhạt lạnh như băng, khiến cho nhiệt độ trong không gian đều thấp xuống một ít.
Thế nhưng vào lúc này, có lẽ Thần Dạ đã không có cách nào áp chế được hàn khí, toàn bộ sân nhỏ giống như đều bị hàn khí bao bọc khắp mọi nơi, nhìn từ đàng xa lại liền giống như nơi này đang bị phong ấn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...