Đế Quân


- Nói lời thành thật, Thủy Linh cô nương như vậy, huynh đệ chúng ta vẫn còn chưa từng gặp được. Nói vậy, hứng thú nhất định rất tốt!
- Cho ta nửa khắc chung thời gian!
Tử Huyên lạnh lùng nói một tiếng, rồi thân hình như điện chớp nhằm thẳng đến Mặc Tuyên.
Lúc đánh nhau với Chung Khiếu, Tử Huyên đợi đến cuối cùng mới vận dụng con bài chưa lật lớn nhất. Đó là vì nàng muốn cho Chung Khiếu vào đến lúc đắc ý nhất thì nhìn thấy chính lão thất bại. Loại tương phản đó mới có thể mang cho Chung Khiếu kích thích lớn nhất, làm cho tâm thần lão không yên.
Hiện nay đối mặt hai gia hỏa như Mặc Tuyên thì tất nhiên không cần quá phiền toái. Mà nhắc tới nửa khắc chung, cũng khiến cho Thần Dạ biết, Tử Huyên cũng không phải rất yên tâm về hắn. Bởi vì cho dù thế nào, kẻ chính hắn phải đối mặt thì trước sau gì cũng là một vị cao thủ.
Linh Nhi đột nhiên hô một tiếng:
- Nương, ngài đừng lo lắng, cứ thong thả, ta có khả năng trợ giúp Đại ca ca.
Không biết Tử Huyên hiện tại là nghĩ như thế nào, còn Thần Dạ sau khi ngây ra thì bên trên khóe miệng, lập tức có nụ cười tàn nhẫn hiện ra.
Thủ đoạn của Linh Nhi, ở bên ngoài có lẽ sẽ không khiến cho những cao thủ này đáng để ý. Nhưng ở chỗ này.... Tin tưởng, nhất định sẽ khiến cho Mặc Mộc kia thất kinh.

Mặc Mộc nghe vậy, lạnh nhạt hầm hừ nói:
- Tiểu nha đầu, chờ sau khi trừng trị đám đại nhân nhà ngươi, ta liền vì lời ngươi nói vừa rồi mà để cho ngươi sống không bằng chết.
- Vậy là ngươi đang đi tìm chết !
Thần Dạ đôi mắt phát lạnh, đạp một chân xuống mặt đất. Tức thì cả người, như viên đạn pháo bay rất nhanh về phía Mặc Mộc.
Nhìn người thiếu niên nhanh chóng lao đến, Mặc Mộc lạnh lùng cười một tiếng. Hắn nắm chưởng thành quyền, hướng tới bóng người kia mà nện nặng nề một quyền.
Năng lượng Huyền Khí bao vây lấy nắm đấm, dưới một kích này, không gian đang run rẩy, từng đạo năng lượng rung động cực kì nhanh chóng phun trào ra. Không ngờ chúng bao lấy kín mít quanh thân Thần Dạ.
- Quả là có vài phần bản lĩnh như vậy !
Thần Dạ lạnh lùng cười một tiếng, thân đang ở giữa không trung thì tốc độ đột nhiên tăng nhanh hơn, bóng dáng như quỷ mị vào lúc này đã trở nên cực kỳ mơ hồ. Rồi sau đó, những đạo tàn ảnh hiện lên ở phía sau hắn. Loại tốc độ nhanh như tia chớp này đúng là trực tiếp từ lớp năng lượng rung động chung quanh đã xuyên qua không gian tới trước.
- Tốc độ thật nhanh!
Mặc Mộc đôi mắt căng thẳng. Hắn lập tức đúng là nhìn thấy đạo thân ảnh kia đã xuất hiện ở ngay phía trước hắn. Nắm đấm của Thần Dạ giờ phút này lóe ra ánh sáng đen bạc nhàn nhạt, hắn bắt đầu khởi động Long Uy.
Tâm thần Mặc Mộc liền căng thẳng, nhưng không có quá nhiều kiêng kỵ cái gì. Hắn đã sớm biết người thiếu niên thân có long khí. Nên dẫu bị khắc chế không thể tránh được, nhưng ở mức độ nhỏ thế này thì hắn vẫn còn có thể đủ đón nhận.
- Hừ!
Cả giận hừ một tiếng, Mặc Mộc lần thứ hai vung lên một quyền để nặng nề nghênh đón.
- Đại ca ca, cố gắng lên a, nện cho tên kia thành món thịt nhừ đi !
Liền đúng vào lúc này, Linh Nhi vỗ chưởng bình bịch bồm bộp trên mặt đất, xem ra cực kỳ dễ thương. Thế nhưng ở đây, ngoại trừ Thần Dạ ra, bao gồm cả Tử Huyên cũng đều không biết. Vẻ mặt hồn nhiên của Linh Nhi, trong lúc vỗ tay đã nửa cố tình nửa vô ý, bàn tay nắm chặt một cái đối với chỗ chiến trường của Thần Dạ.
- Bịch!
Chỉ trong nháy mắt, hai quyền đã nện vào nhau. Cái loại sóng xung kích kinh người này thổi quét lan ra. Nó khiến cho trong thiên địa, nổi lên bão táp điên cuồng mãnh liệt.

Mà sau đó, Mặc Mộc không nhịn được khó chịu hừ một tiếng. Bước chân của hắn cũng là đạp xuống trên hư không mà liên tục lui ra phía sau hơn mười bộ. Hắn xem xét lại đối phương thì thấy không hề di chuyển chút nào.
Vừa rồi đối kháng chính diện, Mặc Mộc không thể nào tin nổi. Hắn đúng là bị người thiếu niên cảnh giới Thông Huyền miễn cưỡng bức lui, cho dù người thiếu niên này có được long khí thuần khiết trên thân.
- Lần nữa, ta cũng không tin, ngươi thật sự có nhiều điều kì dị cổ quái như thế !
Mặc Mộc gào thét, cánh tay của hắn vốn đã vững chắc, liền chỉ sau một lát đã bắt đầu nhanh chóng bành trướng. Gân xanh nổi lên, một cỗ cảm giác lực lượng nặng nề kinh người phát tán ra ngoài.
- Tiểu tử, đi tìm chết đi!
Tiếng Mặc Mộc gào thét vang khắp thiên địa, tức thì bóng dáng của hắn như ngọn núi đang rơi thẳng xuống. Nó nhằm vào Thần Dạ mà đè nén xuống.
Đối đầu với thế công kinh hòn của Mặc Mộc, Thần Dạ vẻ mặt nhẹ nhàng đồng dạng xuất ra một quyền, lần thứ hai nện đi ra ngoài.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Thế công dũng mãnh, lại một lần nữa va đập vào nhau. Ngay sau đó, dao động điên cuồng thịnh nộ nhanh chóng thổi quét lan ra. Ở trong đó, Mặc Mộc rõ ràng phát hiện, bước chân của hắn lại là không nhịn được, cứ thế đạp trên hư không mà rút lui.
Mà tựa hồ lần này đây càng chật vật hơn, sắc mặt của hắn, đều đã tái nhợt đi. Trên khóe miệng của hắn cũng có vết máu ri rỉ thẩm thấu ra ngoài.
Mặc Mộc thất thanh quát:
- Xảy ra chuyện gì, không có khả năng. Thực lực của tiểu tử kia không có khả năng cường đại như thế.
- Xem ra ngươi không phải là đối thủ của ta. Như vậy người muốn chết hẳn chính là ngươi.

Thần Dạ cười lạnh một tiếng. Ở trên nắm đấm, hào quang đen bạc giờ phút này đang rực rỡ. Chỉ liếc mắt nhìn qua thì phảng phất như thấy đầu của một con Chân Long đang xoay quanh ở trên nắm tay.Long Uy kinh người liền phô thiên cái địa điên cuồng thổi quét ra.
- Xoẹt!
Tốc độ của Thần Dạ đã thể hiện ra đến trình độ cao nhất, một đạo tàn ảnh vào lúc xuất hiện ở giữa không trung thì bản thân hắn đã ở trước mặt Mặc Mộc.
Tức thì, phảng phất như nắm đấm từ long thủ Hóa Hình đã xuất ra, lấy sức mạnh vô địch mà hung hăng nện về hướng đầu của Mặc Mộc.
Đương đầu một quyền muốn lấy mạng hắn này, Mặc Mộc vô cùng kinh hãi. Ý muốn cầu sinh cũng làm cho hắn chợt bùng nổ tất cả năng lượng làm ngay tức thì thiên địa hơi bị chấn động. Đừng nói cảnh giới Địa Huyền lúc này, cho dù chỉ là tu vi Lực Huyền lúc đầu của hắn thì trong tình huống liều mạng cũng đều là phi thường khủng bố.
Tuy nhiên, Mặc Mộc càng kinh hãi hơn khi phát hiện, vào lúc hắn liều mạng thì năng lượng phóng ra mới vừa tiếp xúc cùng thiên địa này, liền phảng phất như thiên địa này có tính năng nuốt chửng.Tất nhiên là không thể hoàn toàn nuốt chửng hết sạch năng lượng của hắn, nhưng cũng đã làm biến mất gần một nửa.
Không nói tới hơn một nửa còn thừa lại có thể đối phó được với một kích hiện tại của người thiếu niên hay không thì Mặc Mộc cũng không dám tuyệt đối cam đoan.Nhưng mà tâm thần hắn đang trong lúc kinh ngạc thế này thì vô phương duy trì được sự tỉnh táo cần thiết trong lúc đại chiến, nên tự nhiên sức chiến đấu lại không thể phát huy ra được trình độ khi bình thường.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Dưới một quyền này của Thần Dạ, mà Mặc Mộc đang không kịp dốc ra toàn lực nên công kích của hắn trực tiếp bị Thần Dạ đánh tan. Tức thì kình khí chụp xuống, nặng nề nện vào trên ngực hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui