Đế Quân


Thần Dạ cười nói:
- Đây mới là thật tình!
Biểu đạt hết cái tôi của mình ra bên ngoài, nguyện ý để chúng hiện ra ở trong mắt người ngoài. Người như thế, không nghi ngờ rất đáng giá được một lòng kết giao. Dù sao thế gian này đầy rẫy quá nhiều chuyện ngươi lừa ta gạt. Mỗi người, đều học xong cách võ trang đầy đủ, được gọi là tự mình bao bọc chắc chắn kín mít cho bản thân. Do đó còn có thể nhìn thấy sự hồn nhiên cùng thuần phác nguyên thủy nhất sao ?
Có lẽ rèn luyện quá lâu trên thế gian, cả hai điều này đã sớm là không còn tồn tại ư ?
Định Hải Thần Thú một mạch lướt đi dưới đáy biển cực kì nhanh chóng. Ước chừng sau khi qua đi nửa canh giờ thì vùng đất phát ra năng lượng kia rốt cục bị mọi người phát hiện rõ ràng.
Vẻn vẹn là liếc mắt, chẳng những là người mới đến lần đầu như Thần Dạ, mà cả đám người Phong Kình đã từng đến thì trong ánh mắt cũng là toát ra nỗi khiếp sợ cực kì sâu sắc.
Ở nơi này, có một cỗ khí tức hồng hoang từ thuở xa xưa giống như này nước biển đang tuôn ra mãnh liệt.
Mà nơi tản mát ra những khí tức này, chính là một chỗ.... Một chỗ chìm sâu trong thế giới đáy biển, một lục địa khổng lồ !
Lục địa!
Thần Dạ ánh mắt hơi bị cả kinh, ở chỗ sâu trong biển khơi này không ngờ tồn tại một khối lục địa khiến cho nước biển vô phương tràn vào.

Mà vẻn vẹn là trong những chỗ ánh mắt có khả năng nhìn thấy, lục địa đang lẳng lặng tồn tại tại đáy biển cũng là làm cho người ta không cách nào nhìn thấy, ở trên bề mặt của nó rốt cuộc là tồn tại được cái gì.
Nó khiến ọi người có cảm giác, nơi này xác thật có một chốn lục địa, tuy nhiên trên mặt đất lại không có một ngọn cỏ, một tấc cũng không. Trong hoàn toàn trắng xoá, xem ra cực kỳ không đúng sự thực.
- Nơi này, chính là Chúng Thần Chi Mộ.
Phong Kình thở ra một hơi thật dài, nhẹ nhàng nói nhỏ.
Thần Dạ gật đầu, khi tầm mắt có hơi di chuyển thì ánh mắt của hắn lập tức lạnh lẽo đi.
Ở một phía bên trái cách đó không xa đã có vài đội nhân mã sớm chờ ở chỗ này. Không nghi ngờ đó là Yêu Tộc trong biển, trong đó hai chi nhân mã thì Thần Dạ có thể phân biệt ra được. Một là tộc Hổ Sa, một chi khác chính là tộc Bát Trảo Chương Ngư.
Mà ở phía trước tộc Bát Trảo Chương Ngư có một bóng người đang đứng. Đối với điều này Thần Dạ càng là sẽ không quên, bởi vì đó là Mặc Thành !
- Hắc hắc, các bằng hữu, rốt cục đã đến a!
Đến khi đám người Thần Dạ nhìn thấy Yêu Tộc thì đám Mặc Thành bọn họ cũng là nhìn lại đây. Tức thì Mặc Thành kia mở miệng với vẻ kỳ quái.
Mà hiển nhiên, trong Yêu Tộc ở đây, Mặc Thành có địa vị thân phận tối cao. Bởi vì các Yêu Tộc khác đều là lấy bản thể để xuất hiện.
Tiếng cười quái dị vừa dứt, thấy không có người để ý tới thì âm thanh của Mặc Thành có hơi trầm xuống. Lão lạnh lùng nói:
- Nếu đã đến, liền mở Chúng Thần Chi Mộ đi. Hợp tác cùng nhân loại các ngươi thật sự là phiền toái. Mỗi một lần, đều phải khiến cho chúng ta chờ trong thời gian rất lâu.
- Ha hả, nếu như không có mấy tên gia hỏa quấy rối như thế, thì ta tin tưởng lần này đây sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Nếu Mặc Thành đã không khách khí, Thần Dạ tự cũng sẽ không cho nể gì mặt mũi lão.
- Thế nào, tiểu tử, ngươi không phục lắm?
Mặc Thành lập tức phẫn nộ quát.
Nghe vậy, Thần Dạ thản nhiên cười nói:
- Hẳn là ngươi không phục lắm mới thì mới đúng! Đừng nói lời vô dụng, không phải muốn mở Chúng Thần Chi Mộ sao, đừng lẩm bẩm lắm điều.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
- Nếu như ngươi có bản lãnh, có thể cướp được cái chìa khóa trước khi giết ta, thì ta không ngại khi ngươi có hành động giết ta. Nếu không, câm miệng cho ta!
Thần Dạ lạnh lùng cất tiếng cười, ở trong tay, hào quang đỏ như lửa đại biểu cho cái chìa khóa đang lặng yên bay ra.
- Ngươi?
Mặc Thành đành phải hậm hực mà quay về!
Một màn này, lọt vào trong mắt những yêu thú khác thì, ai nấy đều là không nhịn được phải bắt đầu kinh ngạc.
Mặc Thành này, ở trong biển chính là rất kiêu ngạo, cho dù đối mặt với cường đại tồn tại có thân phận ngang hàng, thì lão cũng là thỉnh thoảng nói năng lạnh nhạt. Chưa từng nghĩ lão lại bị một nhân loại quát tháo thành như vậy?
So sánh với các Yêu Tộc khác, thì mấy người tộc nhân tộc Bát Trảo Chương Ngư, trong con ngươi lộ rõ ánh mắt hung ác.
Hiện nay là lúc Chúng Thần Chi Mộ mở ra, quát mắng Mặc Thành như vậy cũng đủ rồi. Thần Dạ nhìn qua một chút Tử Huyên cùng Phong Tường. Hai người bọn họ đều đưa tay ra. Một lát sau, có những chùm tia sáng không giống nhau trôi nổi hiện ra. Bên trong có một bóng hình đặc biệt đang chậm rãi xoay tròn.
Đến sau khi ba cái chìa khóa xuất hiện, lục địa vô cùng khổng lồ ở phía trước không ngờ tất cả đều bắt đầu run rẩy, phảng phất đang hoan nghênh những sinh linh này đến đây tham gia mạo hiểm.
Nhìn thấy ba người Thần Dạ hành động. Ở trong Yêu Tộc, tộc Hổ Sa cùng với một người tộc khác, liền có hai bóng người nhanh chóng đi tới bên cạnh ba người. Từ trong miệng bọn họ đồng dạng có hai đạo hào quang bắn ra.
Năm đạo hào quang vừa xuất hiện, thì bóng dáng ở bên trong đó liền nhanh chóng bắn ra ở giữa không trung trên lục địa. Tức thì, nó nhanh chóng hòa tan vào.
Trong khoảnh khắc sau đó, chúng ngưng tụ thành một bóng dáng to lớn lao xuống từ trong không trung nhanh như tia chớp. Sau đó, nó đan xen vào trong Chúng Thần Chi Mộ.

Chúng Thần Chi Mộ vốn đang yên tĩnh đột nhiên nổi lên từng đạo dao động rung động. Khi mà âm thanh trầm thấp truyền ra thì khí tức hồng hoang từ thuở xa xưa ban đầu kia có vẻ càng lớn hơn nhiều.
Mà không lâu sau, một luồng sáng từ trong Chúng Thần Chi Mộ lướt đến bên rìa. Tức thì, hình như có một cánh cửa thật lớn đang chậm rãi mở ra....
Vào lúc cánh cửa cực lớn kia từ từ mở ra thì khí tức ngập trời đến từ thời đại hồng hoang lập tức bắt đầu lan ra!
Nước biển ở bốn phía vào lúc cánh cửa mở ra liền như muốn gầm gào tràn đến. Thế nhưng do những khí tức này lan ra mà chúng như hơi nước bị nhanh chóng bốc hơi bay lên, quả là khủng bố như thế!
Cánh cửa của Chúng Thần Chi Mộ mở ra, đạo hào quang đang lóe ra ở bên rìa tức thì tiếp tục bắn ra dữ dội. Chúng chia ra làm năm phần để bao phủ lấy chìa khóa mà ba người trước đây có được và hai cái của yêu thú. Đến bước này, bọn họ cũng không còn phải gánh chịu áp lực lớn lao mà trong khí tức hồng hoang có được.
- Thần Dạ huynh đệ, có khả năng đi vào!
Thần Dạ gật đầu, hắn cúi người xuống, vỗ đầu Định Hải Thần Thú đầu mà hạ giọng nói nhỏ:
- Cám ơn ngươi, đại gia hỏa. Long khí tồn trong cơ thể ngươi thì hãy vận dụng thật tốt đi. Hy vọng một ngày kia, chúng ta có khả năng lại gặp nhau trong thiên địa càng rộng lớn hơn !
Thần Dạ có thể cảm ứng được sự phi phàm của Định Hải Thần Thú. Chỉ luận tu vi, sợ đã cao hơn Tử Huyên, đạt tới cảnh giới Địa Huyền. Yêu thú đến mức này là đã có khả năng mở miệng phun ra lời người đời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui