Đế Quân


Nghe vậy Chu Uyên Nhung cười càng ôn hòa:
- Cho đến lúc này hết thảy nguyên do sự việc cũng không phải để cho ngươi tự mình làm chủ rồi.
Nếu như Tử Huyên một mình đến Khiếu Lôi tông, như vậy cho dù đem nàng bắt lại, cho nàng tất cả mọi cực hình, thậm chí sưu hồn, có lẽ thật đúng là không cách nào để cho những người này nhận được truyền thừa mà bọn họ muốn.
Nhưng hôm nay đã không giống, ở trong lòng Tử Huyên có vướng bận!
Một khi có vướng bận, tinh thần của nàng liền sẽ trở nên mềm yếu, mà chỉ cần người mà nàng vướng bận gặp chuyện không may, như vậy tinh thần của nàng liền nhất định sẽ hỏng mất.
Vào lúc này muốn nhận được truyền thừa quả thực dễ dàng.
Nếu như không phải như vậy, Khiếu Lôi tông cần gì phiền toái như thế, còn có thể để cho hai người ở chỗ này làm xằng làm bậy, thậm chí giết chết hai vị trưởng lão cũng có thể không quan tâm?
- Là vậy sao?
Cho dù là đã sớm biết tính toán của bọn họ, sát ý ở trong lòng Tử Huyên vẫn là càng ngày càng mãnh liệt, nhìn mọi người, nàng lạnh lùng cười nói:

- Thì ra cái gọi là truyền thừa, các ngươi chẳng những dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, ngay cả tính mạng của đệ tử cũng là không để ý, các ngươi vẫn là ngoan độc a!
Có Thanh Lăng hấp thu Lôi nguyên lực, ngay cả Tử Huyên hiện tại cũng không có nắm chắc tuyệt đối có thể đem nàng kích sát....
- Hừ, truyền thừa chính là vật trân quý nhất của Khiếu Lôi tông, chỉ cần có thể lấy được, đừng nói là một gã đệ tử mà thôi, coi như là bổn tọa cũng tùy thời có thể vì nó mà giao ra.
Tựa hồ nhìn thấy kết quả cuối cùng buông xuống, thần sắc của Chu Uyên Nhung càng ngày càng dữ tợn, hắn giống như là muốn dùng loại vẻ mặt này tới kích thích Tử Huyên, khiến cho tâm thần của nàng càng không chịu nổi, do đó thuận lợi thu hồi truyền thừa.
Chỉ tiếc người của Khiếu Lôi tông cũng không nghĩ tới, thời điểm sớm rời đi Khiếu Lôi tông, truyền thauwf kia cũng đã bị Tử Huyên phế bỏ rồi.
Đừng nói là sưu hồn sau khi tâm thần bị hao tổn, cho dù là đem hồn phách của nàng tách ra từng điểm, truyền thừa của Khiếu Lôi tông cũng vĩnh viễn thất truyền.
Trong kết giới, dưới lôi nguyên lực quay chung quanh, một thân tu vi của Thanh Lăng cảm ứng lên cũng không có tăng phúc quá lớn, chỉ là ở trên cơ trở trước đó tăng lên hai cái cấp độ mà thôi.
Nhưng khi theo lôi nguyên lực từ từ bị năng lượng huyền khí của bản thân nàng dung hợp, cư nhiên bằng mắt thường có thể thấy được từng đạo năng lượng huyền khí hiện lên tử sắc quang mang đang từ từ hiện lên.
Trên đó có ẩn hàm lực phá hoại cường đại, cho dù là Thần Dạ giờ phút này cũng cảm nhận được áp lực lớn lao!
Đó đã không phải chỉ là lực lượng lôi đình đơn thuần.... Trao đổi ở phía ngoài Thần Dạ tất nhiên là không nghe được, có thể đủ nhìn thấy khi đám người Tử Huyên xuất hiện ở trên bầu trời kết giới, hắn liền biết rõ chuyện biến thành không đơn giản như trước.
Ngẩng đầu nhìn lại, Tử Huyên cũng là đúng lúc đem ánh mắt nhìn qua, bốn mắt nhìn sau, nhìn thấy lo lắng nồng đậm của nàng, Thần Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, lộ ra một nụ cười tự tin, sau đó hướng nàng phất phất tay, ý là gì thì trong lòng Tử Huyên rất rõ ràng.
Thanh Lăng hiện tại đã thi triển ra hết lá bài tẩy, thực lực tăng nhiều, song, Thần Dạ hắn liền nhất định sẽ thúc thủ chịu trói sao, lá bài tẩy của Thần Dạ hắn liền đã dùng hết sao?
- Oanh!
Một tiếng nổ vang ở xung quanh Thanh Lăng ùng ùng vang lên, sau khi nàng đem Lôi nguyên lực hoàn toàn tương dung, cả người kia giống như là Lôi tướng ở trên trời hạ phàm, tràn đầy cảm giác bá đạo không cách nào hình dung được.
- Tiểu hỗn đản, lần này ta muốn để cho ngươi hồn phi phách tán!
Lời nói vừa dứt, cũng không thấy Thanh Lăng hành động như thế nào, cả người liền giống như lôi điện sau khi thoáng một cái liền xuất hiện ở trước người Thần Dạ, tốc độ như vậy quả thực khiến cho vô số người vì đó mà xấu hổ!

Thanh Lăng rất nhanh, Thần Dạ cũng không chậm, khi nàng hiện thân, hắn đã là bắt đầu lùi về phía sau thật nhanh.
Thấy vậy Thanh Lăng lạnh lùng cười, hướng về phía người bay ngược kia, tay phải chợt thò ra, nhất thời từ trong năm ngón tay có năm đạo tử sắc kình mang bấ đồng hướng Thần Dạ từ trên cao đánh xuống.
Đó giống như là kình mang của lôi đình, lúc lướt qua làm cho hư không giống như bị xé nứt, tiếng xuy xuy vang lên giống như ngày tận thế.
Một khi Thần Dạ để cho nó trói buộc lại, như vậy kế tiếp trừ phi hắn ở trong nháy mắt phá vỡ, nếu không liền thừa nhận tiến công bá đạo đầy trời theo Thanh Lăng mà đến.
Nhưng hiển nhiên có Lôi nguyên lực dung nhập vào, thực lực của Thanh Lăng đã là cường đại hơn rất nhiều, không phải là giống như lúc trước Thần Dạ đại chiến có thể dễ dàng ứng phó.
Lúc này hẳn là lúc cuối cùng phân thắng bại rồi, cho nên ánh mắt của mọi người cũng không hề chớp một cái mà nhìn người thiếu niên, bọn họ muốn nhìn xem hắn ở dưới lôi đình nhất kích thân tử đạo tiêu!
Song, đang ở lúc năm đạo tử sắc kình mang liền muốn hạ xuống, một đạo hắc ảnh hiện lên ngân sắc quang mang cư nhiên là có tốc độ siêu nhanh cản ở kình mang hạ xuống, dữ dội lướt ra ngoài.
Phong bạo áp bách cường liệt trực tiếp đập vào mặt Thanh Lăng mà tới, lực lượng dũng động khiến nàng căn bản không thể nào không quan tâm... Hắc ảnh giống như núi cao, quyền như cương thiết hướng Thanh Lăng nặng nề nện xuống!
Ở dưới công kích như vậy, coi như là Thanh Lăng hiện tại đều không thể không nhượng bộ lui binh, tự nhiên nàng đối với công kích của Thần Dạ không có tiếp tục, cũng là tự nhiên từ từ tiêu tán.
- Đây là cái gì?
Mắt thấy tiến công cường hãn của Thanh Lăng không ngờ là không công mà lui, toàn trường nhất thời đều chấn động, cũng vạn vạn không nghĩ tới lá bài tẩy của Thần Dạ ùn ùn như thế!
Mà lúc trước vẫn không có biểu diễn ra ngoài càng thêm ý nghĩa là mặc dù chống lại Thanh Lăng, hắn cũng không sử dụng lá bài tẩy đáng sợ nhất.

- Khôi lỗi của hắn cường đại hơn rất nhiều rồi!
Ở ngoài kết giới, Tử Huyên rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, uy lực của Quỷ thi nàng là hiểu rõ, lúc trước thấy Thần Dạ không thi triển ra, nàng cho là hành trình Lôi trì lần này cũng không để cho Quỷ thi đạt được đầy đủ chỗ tốt, tùy tiện lấy ra chỉ để cho người ta càng thêm kiêng kỵ.
Hôm nay xem ra tiết tấu của chiến đấu đều nắm ở trong tay của Thần Dạ, cho dù thực lực của Thanh Lăng đại tiến, thắng bại của trận này, tất cả nghiêng về một bên cũng chưa chắc nghiêng về phía Thanh Lăng.
- Chu Uyên Nhung, kế hoạch của các ngươi xem ra là muốn thất bại!
Nhìn vẻ khiếp sợ của đám người kia, Tử Huyên không khỏi hết giận nói.
- Hừ!
Chu Uyên Nhung hừ lạnh một tiếng, quát lên:
- Cao hứng cái gì, một cỗ khôi lỗi mà thôi, còn chưa đủ để ngăn cản được thế công của Thanh Lăng, căn bản không cách nào để cho tiểu hỗn trướng kia thoát được một mạng.
Tử Huyên cười mà không cho ý kiến, ngược lại đầu óc không quá nóng mà đi giải thích cái gì, thật không biết sau khi kết quả xuất hiện thì sẽ để cho bọn họ biết cái gì gọi là trộm gà không được còn mất nắm gạo, khi đó sướng khái nếu so với hiện tại càng nồng đậm hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui