Thần Dạ chợt nhìn về phía mẹ con Tử Huyên, nói khẽ:
- Các ngươi ở chỗ này chờ ta, mặc kệ chuyện gì xảy ra, Tử Huyên, ngươi đáp ứng ta, cũng không thể đi tìm ta.
- Ta. . . .
Thần Dạ khoát tay áo, sau khi nhẹ nhàng ôm Linh Nhi một cái liền như thiểm điện lao vút ra ngoài.
Đêm tối xuống, Thần Dạ hăng hái chạy về phía Cửu Trọng Quan!
Phụ thân Thần Sư tiến đến Cửu Trọng Quan đã được nửa tháng, chắc hẳn hiện giờ, đã đến Cửu Trọng Quan. . . .
Tâm Thần Dạ càng thêm sốt ruột.
- Phụ thân, mặc kệ ngài muốn làm gì, hoặc là gặp cái gì, xin ngài nhất định phải kiên trì đợi hài nhi đến!
- Tô phủ chủ!
Mắt nhìn bóng lưng Thần Dạ biến mất hồi lâu, Tử Huyên mới nhẹ nhàng kêu.
- Tử Huyên cô nương!
Tô Lập trầm giọng nói.
- Thần Dạ lần này đi, sẽ gặp nguy hiểm sao?
Nghe vậy, Tô Lập cười khổ, chợt lắc đầu, hắn cũng không biết, vì sao Thần Dạ đối với chuyện này lại vội vàng như thế, tự nhiên cũng không cách nào đoán được hắn tiến đến Cửu Trọng Quan có gặp phải nguy hiểm hay không.
Thấy vậy, Tử Huyên sau khi trầm mặc một lát liền lạnh lùng nói:
- Đã như vầy, chúng ta hãy khiến Thần Dạ không có nỗi lo về sau đi, tẩy trừ Lý gia đang được tiến hành, hai nhà khác, Phủ chủ liền phái người, mời bọn hắn tới. . . .
- Việc này ngược lại sẽ không quá phiền toái, ta không hề sợ bọn hắn, mà là không có cơ hội thích hợp, hôm nay tiểu thiếu gia đã hạ lệnh, như vậy, Đại Thiên Phủ liền nhất thống thôi!
- Đương nhiên, thời gian cấp bách, những người khác, còn cần thủ đoạn của cô nương.
Tử Huyên hai mắt phát lạnh:
- Ngươi chỉ cần phân phó, Thần Dạ muốn làm, ta tựu nhất định sẽ vì hắn làm được.
Cửu Trọng Quan, biên giới giữa Đại Hoa Hoàng Triều và Đại Thương Hoàng Triều!
Nhưng đừng tưởng rằng, Cửu Trọng Quan chỉ là một cái tên thôi, cái gọi là Cửu Trọng Quan chính là lấy ý cửu trọng trong mỗi một cảnh giới võ đạo, ngụ ý là cực hạn xuyên thẳng qua trong thế giới tưởng tượng!
Cửu Trọng Quan, chính là chín tòa ngọn núi, tầng tầng tiến dần lên, một tòa cao hơn một tòa.
Nhưng thiên nhiên chính là thần kỳ như vậy, cái gọi là tiến dần lên cũng không phải là từ trái đến phải, cũng không phải là từ phải đến trái, mà là từ hai phương hướng, đồng thời tiến dần lên ngọn núi cao nhất!
Nói cách khác, chín tòa ngọn núi, bắt đầu từ bên phía bản đồ Đại Hoa Hoàng Triều, bốn ngọn núi khác, từng tòa tiến dần lên, cho đến ngọn núi thứ năm, mà bên phía Đại Thương Hoàng Triều cũng như vậy.
Quan cảnh kỳ lạ như thế, chỉ sợ phóng mắt khắp toàn bộ thiên hạ cũng chỉ có mỗi chỗ này.
Chính vì nguyên nhân này mới đưa đến, tuy rằng hai đại hoàng triều tiếp giáp cùng một chỗ, nhưng mặc kệ hoàng triều kia cường thịnh bao nhiêu, muốn lướt qua Cửu Trọng Quan, triệt để diệt đi hoàng triều đối phương là chuyện rất khó làm được.
Biên quan chi địa, dãy núi núi trùng điệp, càng có Cửu Phong san sát tương liên, địa hình như thế, dù là nhà quân sự nhất lưu nhất cũng khó mà vượt qua được hiểm cảnh thiên nhiên này.
Nhưng lúc nay hoàng đế, rõ ràng bảo Thần Sư suất lĩnh 30 vạn đại quân muốn xông qua Cửu Trọng Quan, nhét nơi hiểm trở này vào trong bản đồ Đại Hoa Hoàng Triều, thực cho rằng Thần Sư là thần sao?
Ngóng về nơi xa xăm, chín tòa ngọn núi hùng vĩ đồ sộ kia, Thần Dạ nhẹ nhẹ thở hắt ra, trải qua hơn mười ngày đêm liên tục chạy đi không ngừng lại, rốt cục cũng đến được Cửu Trọng Quan rồi.
Mặc dù là thế nhưng tâm Thần Dạ lại không có nửa điểm buông lỏng, trước sau đã qua gần một tháng rồi, hắn không biết chuyện mà mình lo lắng lúc này đã xảy ra hay chưa.
Bởi vậy, Thần Dạ cho dù thể xác và tinh thần mệt mỏi nhưng cũng không dám có chút dừng lại, thân hình khẽ động, phi tốc chạy đến Cửu Trọng Quan.
Chạy đi rất nhanh, rốt cục vào lúc trời tối, Thần Dạ đã đi tới bên ngoài Cửu Trọng Quan!
Cái gọi là bên ngoài Cửu Trọng Quan chính là một tòa thành trì không rộng lớn lắm được xây dựng dưới chân ngọn núi đầu tiên thấp nhất, bởi vì dựa núi mà xây, cho nên, nhìn từ đàng xa cũng không được rõ ràng lắm.
Từ nơi này vào thành, chỉ có một con đường, ba hướng khác đều là tường thành cao dày, về phần chỗ khác, đó chính là tiến vào trong sơn mạch rồi.
Thần Dạ ở chỗ này dậm chân xuống dưới.
Nếu như, nếu chuyện đã không thể tránh khỏi, vậy thì nơi này đã là thiên hạ của Đại Thương Hoàng Triều rồi, hắn hiện giờ là một ngoại nhân, nếu tiến vào thì tất sẽ bị xua đuổi, thậm chí đánh chết.
Trái lại, nếu nơi đây vẫn nằm trong bản đồ của Đại Hoa Hoàng Triều thì chuyện không muốn nhìn thấy nhất vẫn còn chưa xảy ra.
Có lẽ là vì đại quân tiếp cận, sắp sửa chiến tranh nên chỗ cửa thành cửa thành cực lớn không còn người tới lui nữa, cửa thành tuy rằng mở, nhưng lại lại lộ ra một vòng hào khí có chút ngưng trọng.
Cách xa xa, Thần Dạ nhìn thời gian một chút liền cất bước tiến thẳng về trước
Do đêm tối nên Thần Dạ không nhìn thấy bộ dáng trong phòng, nhưng lại trông thấy quân sĩ thủ vệ ở cửa thành, quân áo trên thân đều thêu lên một chữ "Hoa" cực lớn!
- Người kia dừng bước, Cửu Trọng Quan đã phong bế tiến vào trạng thái chiến đấu, thỉnh nhanh chóng rời đi, nếu không sẽ luận tội mà xử lý!
Trước cửa thành, một người trong đám binh sĩ thủ vệ nhìn qua người đến, lập tức trầm giọng quát.
Nghe đến đó, Thần Dạ lúc này trùng trùng điệp điệp nhẹ nhàng thở ra, nơi này là Đại Hoa Hoàng Triều, những binh lính này chỉ mời mình rời đi, vậy đã nói rõ bọn hắn cũng không phải là binh sĩ Đại Thương Hoàng Triều cải trang, nói cách khác, mọi chuyện vẫn chưa chính thức lặp lại.
Như thế, mình còn có thời gian.
Nhưng bất kể như thế nào, cũng nên tiến vào Cửu Trọng Quan, tìm được phụ thân, Thần Dạ mới có thể chính thức an tâm xuống.
Bởi vậy, hắn lập tức tiến nhanh vào bước, đi đến trước mặt binh sĩ nhìn như cầm đầu kia nói:
- Vị đại ca kia, tại hạ là đến đây làm việc, đây là lệnh bài qua cửa!
Nói xong, Thần Dạ xuất ra một mặt lệnh bài, đó tự nhiên không phải là Kim Long Lệnh đại biểu cho lão gia tử!
Binh sĩ cầm đầu lập tức nghi hoặc nhìn Thần Dạ, hiển nhiên thấy hắn còn trẻ như vậy sao lại có mặt lệnh bài qua cửa này, bất quá lệnh bài không phải giả dối, sau khi kiểm tra kỹ càng cũng cho hắn đi qua.
- Người thiếu niên!
Lúc Thần Dạ sắp sửa vào thành, binh sĩ cầm đầu lại nói:
- Hôm nay đã toàn thành giới nghiêm, nếu ngươi muốn đi vào trong Cửu Trọng Quan thì buổi tối không được, nếu như tự tiện xông vào..., đại nhân từng có nghiêm lệnh, vô luận là ai đều giết không tha!
- Đa tạ rồi!
Thần Dạ ôm quyền, quay người tiến vào trong thành.
Đại nhân trong lời nói là ai, Thần Dạ tự nhiên biết rõ, hắn rất quen thuộc phong cách lãnh binh tác chiến của mỗi một người Thần gia, xem ra, tuy nhiều năm tinh thần sa sút, nhưng hành vi phương thức của phụ thân vẫn không thay đổi.
Như vậy Thần Dạ lại càng có thể xác định điều mình lo lắng vẫn chưa xảy ra.
Chỉ là buổi tối hôm nay, mình nhất định phải gặp được phụ thân, có Kim Long Lệnh nơi tay, hắn cũng không sợ những binh lính này sẽ xằng bậy, đương nhiên, Thần Dạ cũng phải cẩn thận một chút.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...