Tuy chung quanh một người cũng không có, nhưng Lý Thiên Hòe đã hết sức hiểu được rõ ràng, hết thảy vừa mới phát sinh đã trở thành một cái tâm ma của hắn, nếu như không khu trừ cái tâm ma này, như vậy đời này kiếp này hắn đừng mơ tưởng ở trên con đường võ đạo có tinh tiến.
Mà phương pháp khu trừ tâm ma duy nhất chính là đem tiểu tử hỗn trướng này đánh chết tại chỗ.
Sau khi phục dụng một chút đan dược, cảm giác được đau đớn hơi có chút giảm bớt, tất cả khí cơ của Lý Thiên Hòe liền đem Thần Dạ vững vàng khóa ở tại chỗ, ánh mắt lại càng oán độc cùng dữ tợn nhìn Thần Dạ, thanh âm ẩn chứa sát cơ lạnh thấu xương, sát na tiếp theo bỗng nhiên hồi đãng trong ánh trăng.
- Tiểu tử, hôm nay ngươi đừng mong còn sống mà rời đi nơi này!
Liền vào lúc này, không gian chung quanh kia phảng phất đã ngưng tụ, đột nhiên quỷ dị chấn động một cái, chợt không gian tựa như bạo liệt mà ra phát ra tiếng răng rắc thanh thúy...
Sau đó một đạo thanh âm lạnh như băng kèm theo khí tức cường hãn nhanh như tia chớp tật bắn mà đến.
- Nếu hắn bị thương, Lý gia bao gồm cả ngươi ở trong đó, tất cả mọi người đều phải nhận hết hành hạ thảm khốc nhất của nhân gian mà chết!
- Người nào dám quản chuyện của Lý gia ta?
Lý Thiên Hòe quát lên chói tai, trong lòng cũng là không nhịn được mà run rẩy một chút.
Thanh âm trong câu nói kia tràn đầy sát ý lạnh thấu xương không nói, cỗ vị đạo chân thật đáng tin kia càng để cho người ta vì đó mà chấn động, lấy tu vi của Lý Thiên Hòe vốn không phải dễ dàng bị người cảm nhiễm như vậy, thật sự là trọng thương của hắn đã để cho hắn mất đi lòng tin cường đại trước đó.
- Lý gia?
Tiếng cười lạnh vang lên, một lát sau, hai đạo thân ảnh từ bên trong không gian ngưng cố này từ từ hiện ra.
Thấy người tới, ánh mắt của Thần Dạ nhất thời biến đổi một chút.
Xuất hiện, chính là hai mẹ con Tử Huyên!
Mẹ con các nàng bình yên vô sự, Thần Dạ liền là có thể yên tâm rồi, Linh nhi tạm thời không đi nói với hắn cái gì, Tử Huyên...
Trước hôm nay bởi vì nguyên nhân Linh nhi, ngay cả dung nhan của Tử Huyên có để cho người ta nhìn một cái liền khó có thể quên, cùng với khí chất bất đồng với người khác, nhưng vì Linh nhi, hết thảy bên ngoài của nàng càng nhiều là vẫn giống như loại sương mù nồng đậm, sầu khổ không tiêu tan được.
Nhưng hôm nay, sau khi tất cả sầu khổ đều biến mất, loại khí chất tôn vinh cùng thanh liên tận tình phóng ra, nàng giờ phút này cũng giống như Linh nhi, có tinh thần tỏa sáng sau khi trọng sinh, tóc dài tung bay, tận lộ ra vẻ quyến rũ vốn có.
- Tử Huyên, ngươi cùng Linh nhi không sao chứ?
Đây là hỏi nhiều, nhưng thật sự là đại biểu cho tâm tình của Thần Dạ, nếu không phải là bởi vì mẹ con các nàng, hắn cũng đã không dây dưa quá nhiều với Lý Thiên Hòe rồi.
Lá bài tẩy có được tuy bất phàm, cao thủ cảnh giới Thông Huyền vẫn là không dễ đối phó.
Huyền Đế Huyền Minh thủ quả nhiên uy lực cường đại, nhưng mượn lấy lợi thế đánh lén, thừa dịp Lý Thiên Hòe cũng không có phòng bị quá lớn, trực tiếp oanh kích ở trên đầu hắn, dưới tình huống này lại chỉ để cho hắn trọng thương, không đủ để trí mạng, có thể thấy được bất phàm của cao thủ Thông Huyền.
Nếu như không phải là mẹ con Tử Huyên kịp thời chạy tới mà nói, hiện tại Thần Dạ chỉ sợ rất khó ngăn chặn được trọng nộ của Lý Thiên Hòe!
Nhìn Thần Dạ, Tử Huyên lắc đầu, chợt trong đồng tử dữ dội tuôn ra lãnh ý:
- Hắn nhưng là đả thương ngươi?
- Sao có thể chứ, là hắn bị ta làm cho trọng thương.
Thần Dạ cười cười.
- Bất kể có thương tổn được ngươi hay không, hôm nay hắn chết chắc.
Nghe nói như thế, Lý Thiên Hòe không khỏi cả người đều lạnh lẽo, lập tức trầm giọng quát lên:
- Ngươi đến tột cùng là ai, lão phu tự nhận còn chưa từng đắc tội với ngươi.
Thần Dạ nhất thời cười nhạo nói:
- Lão cẩu, ngươi mới vừa rồi đã cầm các nàng tới uy hiếp ta, bây giờ nói không có đắc tội, thật không biết cái vị trí gia chủ này của ngươi là làm sao lấy được, cư nhiên tình báo cũng không chính xác.
Trong lòng Lý Thiên Hòe tê dại không dứt, ở dưới cảm giác lực của hắn, tu vi chân thực của Tử Huyên hắn đã không cách nào cảm ứng được xác thực, nói cách khác tu vi của nàng này ít nhất sẽ không thua hắn.
Vạn vạn không nghĩ tới, trong Đại Thiên phủ, bên trong xóm nghèo kia cư nhiên cất giấu một vị cao thủ như thế.
Neus như thường ngày, Lý Thiên Hòe cũng không sợ, hiện tại...
- Vị cô nương này, hết thảy đều là...
- Bất kể là cái gì, ta nói rồi, ngươi đều chết chắc rồi.
Thanh âm vừa dứt, Tử Huyên đem Linh nhi ném hướng phía sau Thần Dạ, thân ảnh kia thiểm lướt mà đi, năng lượng huyền khí hùng hậu nhất thời tràn ngập ra, vừa lúc đem Lý Thiên Hòe kia bao vây lại.
Một trận ba động kinh thiên lập tức ở trong hư không quanh người Lý Thiên Hòe bộc phát ra, áp lực phô thiên cái địa mà đến khiến cho thân thể của hắn bị trọng thương, phảng phất giống như một cây lục bình.
Đối mặt với một kích trí mạng này, nếu không cách nào hòa giải, Lý Thiên Hòe cũng không thẹn là một đời kiêu hùng, lập tức sắc mặt nghiêm túc, tất cả năng lượng huyền khí bên trong đan điền điên cuồng dữ đội tuôn ra, trường cung hiện lên thanh sắc quang mang lại một lần nữa hóa hình mà ra.
- Tử Huyên, cẩn thận một chút.
Được chứng kiến loại vũ kỹ cường đại này, Thần Dạ lập tức lòng còn sợ hãi mà lên tiếng quát.
- Yên tâm, không có chuyện gì.
Tử Huyên lạnh nhạt cười khẽ, ngón tay nhẹ động, lại có một luồng hỏa diễm nhảy lên ở đầu ngón tay, sát na tiếp theo nhiệt độ của phương thiên địa này thế nhưng điên cuồng tăng vọt, phảng phất một luồng hỏa diễm kia chính là thiên hạ vạn hỏa chi tổ.
Sắc mặt Thần Dạ ngẩn ngơ, đã biết Tử Huyên rất mạnh, nhưng vẫn không nghĩ tới nàng lại có thủ đoạn cường hãn như vậy.
Nhiệt độ tràn lan, không gian chỗ Lý Thiên Hòe trong nháy mắt mơ hồ xuống, ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy nếu như cứ để cho nhiệt độ này tiếp tục, đừng nói là thân thể của hắn hiện tại bị trọng thương, cho dù là dưới tình huống hoàn hảo không hao tổn gì chỉ sợ cũng sẽ bị nhiệt độ này hòa tan.
Vì vậy Lý Thiên Hòe không có nửa điểm do dự, lòng bàn tay trảo một cái, một thanh lợi tiễn trống rỗng xuất hiện ở trên trường cung, chợt lắp tên giương cung.
- Sưu!
Lợi tiễn phá không, hướng chỗ Tử Huyên đứng mà hung hăng bắn mạnh tớ.
- Đi!
Đối mặt với lợi tiễn này, Tử Huyên cũng là khẽ cười một tiếng, theo thoại âm của nàng hạ xuống, ngón tay kia nhẹ nhàng vừa động, ngọn lửa kia nhất thời hóa thành một đạo hỏa diễm quang trụ, xuy một tiếng liền là xuyên thủng không gian, chợt lóe một cái liền xuất hiện ở trước lợi tiễn.
- Oanh!
Hỏa diễm quang trụ nhìn như cũng không phải là quá cường đại, nhưng thời điểm đụng vào mũi lợi tiễn kia lại bắt đầu dũng động ra cảnh tượng giống như hỏa sơn bộc phát, mũi lợi tiễn không thể phá vỡ kia ở dưới quang trụ bị ngạnh sinh sinh hòa tan, kế tiếp hỏa diễm quang trụ vẫn mang theo nhiệt độ cực nóng bắn về phía Lý Thiên Hòe.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...