Bóng dáng đang bay vút hướng về phía trước, chỉ sau một cái chớp mắt đã có tốc độ nhanh hơn một chút. Hiện tại, cơ hồ đó là tốc độ nhanh nhất lúc Thần Dạ đã dốc hết khả năng. Đưa mắt nhìn khắp, chỉ thấy là một tàn ảnh đang bay vút. Thường thường người đã vượt qua ngoài mấy thước thì mới có bóng dáng chậm rãi tiêu tan.
Lúc thi triển tốc độ như vậy đã khiến cho Thần Dạ sau khi cảm nhận được thì đến chính hắn đều kinh hãi!
Với thực lực cùng tu vi hiện tại hắn có, nếu như là đang ở trong thế giới chân thật thì căn bản không làm được nhanh chóng như vậy. Xem ra, thế giới Cổ Đế Điện vẫn còn có một chút năng lực chưa biết....
Loại tốc độ như tia chớp, làm cho Thần Dạ phảng phất là đang xuyên qua giới hạn không gian. Lúc toàn lực thi triển thì thu hoạch đúng là đã không làm hắn phải thất vọng. Cự li giữa hắn cùng với cung điện không phải cố định bất động, mà là đang thong thả tới gần hơn. Chỉ cần một mực liên tục như thế thì luôn luôn có một thời khắc nào đó, hắn liền có khả năng tới gần, thậm chí tiến vào Cổ Đế Điện.
Có chuyện tốt phát sinh nên mặc dù thân thể hắn đã sắp đạt đến cực hạn, nhưng hắn vẫn đang không biết mệt mỏi lao nhanh về hướng phía trước....
Nhìn Cổ Đế Điện chỉ còn cách chính mình càng ngày càng gần, cùng với thời gian từ từ trôi qua thì tốc độ của Thần Dạ cũng đang từ từ giảm bớt, hắn đã đạt đến cực hạn.
Bất luận trong lòng có kiên trì như thế nào, nhưng dưới sự suy yếu do cực độ mệt mỏi bao trùm thì hắn càng ngày càng thấy lực bất tòng tâm.
- Bịch!
Rốt cục, vào lúc chỉ còn cách Cung điện có gần mười thước, Thần Dạ cũng không nhịn được nữa. Hắn quỳ một gối xuống, từng ngụm từng ngụm thở phì phò. Mà trong ánh mắt của hắn nhìn về phía kiến trúc lớn lao ở không xa trước mắt, tràn ngập sự cực kì không cam lòng.
- Chỉ còn một cự li nhỏ xíu như vậy, chỉ còn một cự li nhỏ xíu như vậy !
Cự ly mười thước, vào lúc bình thường thì chỉ cần thời gian mấy giây mà thôi. Hiện nay lại trở nên nằm ngoài tầm với. Mặt đất phía trước thật giống như thành một đạo lạch trời vô phương vượt qua, điều này làm cho người như thế nào cam tâm cho được ?
- Vút!
Sau khi thở ra một hơi, Thần Dạ hung hăng nói:
- Hừm, liều thôi!
Vừa dứt lời, trong cơ thể trong đan điền, năng lượng Huyền Khí vốn đã bất động kia vào giờ phút này, toàn bộ tuôn trào dữ dội ra. Chúng tan ở trong tứ chi bách huyệt, tức thì Thần Dạ đứng phắt dậy đột ngột. Hắn mắt nhìn cung điện, bàn chân đã như nặng ngàn cân, nặng nề đạp một bước trên mặt đất.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Âm thanh một cú đạp này phảng phất như tảng đá lớn rơi xuống đất, lực đạo mà nó mang theo đã nâng thân hình Thần Dạ mỏi mệt không chịu nổi lại một lần nữa bắn mạnh đi về hướng cung điện.
Tốc độ mặc dù không chậm, thế nhưng Thần Dạ biết, cung điện thực sự không phải là tồn tại vẫn không nhúc nhích ở phía trước. Nếu như tốc độ của mình không đạt được sự mau lẹ như trước đây, thì khoảng cách chừng mười thước này sẽ trở thành lạch trời đích thực. Khi đó bất kể hắn chạy hối hả như thế nào thì từ đầu đến cuối đều không thể tới gần được rồi.
Cho nên, đến sau khi thân thể bắt đầu khởi động, trong cơ thể hắn đúng là có được một cỗ năng lượng không thuộc về hắn đang điên cuồng tuôn ra từ chỗ sâu trong thân thể.
Năng lượng này, là năng lượng trong Long Nguyên.
Có năng lượng mới tràn vào, không nghi ngờ là có khả năng giúp sức cho Thần Dạ lại một lần nữa thi triển ra loại tốc độ vượt qua không gian. Tuy nhiên, đó cũng là cực kì nguy hiểm !
Không nói trước những năng lượng này phải sau khi luyện hóa mới có thể bình an sử dụng. Còn trực tiếp dùng đến như vậy thì đối với thân thể của bản thân sẽ cấu thành thương tổn rất lớn. Mấu chốt nhất chính là, hiện tại thân thể của Thần Dạ đã đạt tới cực hạn.
Sau khi vượt qua cực hạn, nếu như lập tức tu luyện thì sẽ làm tu luyện phát ra hiệu quả tăng lên gấp nhiều lần. Vì lúc đó, bất kể là cơ năng thân thể hay mặt khác, đều ở một loại trạng thái cực kì khát vọng khôi phục.
Nhưng mà, lập tức bỏ thêm vào nhiều năng lượng như thế, nếu như không kịp luyện hóa thì loại thương tổn này là rất lớn!
Thế nhưng vì tới gần cung điện, Thần Dạ có hơi điên cuồng. Ở trong lòng hắn biết rất rõ ràng, nếu như lần này đây mà không làm được, thì không biết sẽ phải tới khi nào mới có thể đủ để cho hắn đích thực tiếp xúc được với Cổ Đế Điện.
Có lẽ không cần cứ vội vàng như vậy. Thế nhưng thật sự là cự li vẻn vẹn có mười thước mà vô phương vượt qua như thế, thì sự không cam tâm trong lòng cùng với thời gian trôi qua, sẽ dần dần trở thành tâm ma của Thần Dạ.
Trong thế gian có rất nhiều điều bất đắc dĩ và không cam lòng, loại tâm tình nhìn thấy ở trước mắt nhưng không cách nào làm được tin tưởng đều sẽ khiến cho rất nhiều người hơi bị khó chịu, tiến tới ghim ở trong lòng, rồi sẽ trở thành một cây kim luôn luôn chích đau nhói !
Đến sau khi cây kim này từ từ lớn mạnh thì sự nguy hại, so sánh với bất cứ thương tổn gì đều phải lớn hơn rất nhiều.
Bởi vậy, Thần Dạ tình nguyện lựa chọn lần này tùy tiện vận dụng năng lượng từ trong lòng đất hiện đang trữ ở trong Long Nguyên, lấy thân thể có khả năng bị thương là trả giá thì cũng muốn tại lần này đây, sẽ chạm được vào cung điện.
Mượn năng lượng từ trong lòng đất, trạng thái thân thể Thần Dạ càng thêm kém. Nhưng đồng thời, tốc độ của hắn dưới sự kích thích lại một lần nữa đạt tới hiệu quả tàn ảnh, cự ly mười thước đang từ từ bị gần hơn.
Từng chút từng chút, rốt cuộc sau mười phút thì tay Thần Dạ đã nhẹ nhàng chạm vào tấm đại môn cực lớn của cung điện kia....
- Xem ra lần này, cuối cùng cũng có khả năng an tâm !
Hai tay chống ở trên đại môn cung điện, Thần Dạ không nhịn được cười khổ. Vốn trong cơ thể đã suy yếu lại gượng ép sử dụng năng lượng từ trong lòng đất nên hậu quả, vào giờ khắc này đã hoàn toàn thể hiện ra.
Nếu mà có thể nhòm ngó được vào bên trong thân thể Thần Dạ, thì nhất định có thể phát hiện, kinh mạch xương cốt thân thể tất cả đều như vặn vẹo như bánh quai chèo. Thậm chí ở trong đan điền giờ phút này, lại là tình trạng một giọt năng lượng Huyền Khí cũng không có, quả nhiên là rỗng tuếch.
Thương tổn thân thể, thực ra cũng không thật là làm khó hắn. Dù sao Bách Chiến Quyết đã mang lại cho thân thể đặc tính kiên cường dẻo dai, đủ để cho Thần Dạ nhanh chóng khôi phục. Chỉ khi những năng lượng Huyền Khí này biến mất, mới thật sự là phiền toái.
Mọi người đều biết, bất kể Võ Giả tiêu hao như thế nào, ở trong đan điền, từ đầu đến cuối còn có thể có bóng dáng của Huyền Khí tồn tại. Cho nên vào lúc tu luyện, khi linh khí thiên địa tiến vào liền tự có năng lượng Huyền Khí trào ra luyện hóa linh khí, để khôi phục tiêu hao.
Hiện tại ngay cả Huyền Khí cũng không có, nói gì đến chuyện luyện hóa? Hiện tại Thần Dạ, giống như là một người chưa bao giờ tiếp xúc qua võ đạo, nếu muốn khôi phục đến cảnh giới Sơ Huyền Thất Trọng dĩ vãng, ắt phải cần bắt đầu lại từ đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...