- Ông ông! Ông ông! Ông ông!
Cổ Đế Điện nhẹ nhàng run lên, hình như có điều cảm xúc nên chợt hóa thành đốm sáng rồi tiến vào trong Thiên Đao.
- Đao Linh, ngươi cũng đừng đa cảm nữa. Bất kể là ngươi, hay Cổ Đế Điện, hoặc là Tam Túc Hỏa Long. Các ngươi đều còn sống từ thời gian xa xôi cho đến nay, tiếc nuối cũng tốt, may mắn cũng được. Chỉ cần chúng ta vẫn còn thì không thể từ bỏ cố gắng. Có lẽ rốt cuộc sẽ có một ngày chúng ta vẫn không thể đạt được điều mình mong muốn, nhưng cũng là không thể từ bỏ nỗ lực.
Tình cảm của Tam Túc Hỏa Long đã khơi gợi cảm động của Thần Dạ. Lúc này có nói thì cũng chỉ là an ủi Thiên Đao và Cổ Đế Điện. Còn với chính hắn mà nói, hắn cả đời này, tuyệt không thể lưu lại điều tiếc nuối gì. Nếu mà không tìm về mẫu thân được thì đến chết, hắn cũng sẽ không an lòng.
- Chủ nhân nói rất đúng!
Đao Linh trầm lặng một phen, chợt nặng nề nói:
- Chủ nhân, ta cùng với Cổ Đế Điện hoàn toàn đều thật không ngờ, Tam Túc Hỏa Long lại vẫn còn sống trên thế gian....
- Đao Linh, ngươi có ý gì?
Thần Dạ vừa nhướn đuôi lông mày. Hắn đã hơi hiểu được ý tứ những lời Đao Linh nói.
Đao Linh đáp:
- Ta, Cổ Đế Điện, Tam Túc Hỏa Long, đều đã trải qua một trận đại chiến động trời. Sau trận đại chiến kia, ta cùng với Cổ Đế Điện đã ngủ say vô số năm tháng. Được lão chủ nhân che chở, cùng với vận khí cũng thật là đủ tốt mà gặp chủ nhân ngươi cho nên mới có thể tỉnh táo lại. Hơn nữa có thể tiếp tục tồn tại mà sống sót, còn Tam Túc Hỏa Long lại....
- Không người nào biết, sau trận đại chiến kia sẽ còn có người sống sót hay không. Ta và Cổ Đế Điện đồng dạng không biết!
- Đao Linh, trận đại chiến động trời kia rốt cuộc đại biểu cho cái gì?
Thần Dạ vội hỏi.
Đao Linh suy nghĩ rất lâu, cuối cùng, cũng chỉ là thẳng thắn lắc đầu mà nói:
- Chủ nhân, trí nhớ của ta đã đánh mất quá nhiều. Hiện tại căn bản là ta không nghĩ ra, cuộc chiến ngày đó là vì cái gì, hai bên tham gia đại chiến đến tột cùng lại là những người nào.
- Ta chỉ có thể nói, nếu Tam Túc Hỏa Long vẫn còn còn sống đến nay mới tan. Như vậy, trên thế gian không dám đảm bảo không có các tồn tại cường đại khác còn sống sót.
Thần Dạ nhướng mày, hỏi lại:
- Nghe ý của ngươi, ta đều phải tìm ra hết những tồn tại cường đại này ?
- Chủ nhân!
Đao Linh kinh động run lên mấy lần:
- Hôm nay, là vận may của chúng ta không tồi. Tam Túc Hỏa Long và chủ nhân của hắn, năm đó là đồng minh của chúng ta, cho nên mới không có tranh đấu. Nếu mà chủ nhân tìm được lại đúng là người của đối phương thì phiền toái liền lớn.
Là đạo lý này!
Đừng xem Thần Dạ có Thiên Đao và Cổ Đế Điện trong tay. Nhưng nếu như Tam Túc Hỏa Long thật sự có sát ý, như vậy cho dù có hai vật đại phi phàm này tương trợ thì Thần Dạ cũng không dám đảm bảo liệu mình có thể còn sống rời khỏi nơi này hay không.
- Ở chỗ này, chủ nhân đã thu được không ít. Trước hết điều chúng ta lập tức có thể làm là lĩnh hội những thứ đoạt được này. Cũng chỉ có thể là dốc hết khả năng để tăng tu vi lên, ngày sau, ngày sau....
Ngày sau như thế nào thì trong lòng Thần Dạ đã đều biết.
Những tồn tại còn hơn cả đỉnh cao ở trên thiên địa này, hiện nay đã xuất hiện Tam Túc Hỏa Long. Hắn không dám đảm bảo sẽ không xuất hiện người khác. Mà chính mình có được Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện, thì cả đời này liền vô hình trung đã gánh vác một trách nhiệm khác trên lưng.
Nếu như những tồn tại này, thật sự ai nấy đều lấy một loại hình thức khác để lần thứ hai xuất hiện trên thế gian này. Như vậy, có lẽ sẽ tái diễn một trận đại chiến động trời vô số năm trước kia. Mà chính mình, cũng sẽ là một thành viên trong trận đại chiến này.
Suy nghĩ đến bước này, Thần Dạ không khỏi cất tiếng cười gượng. Dưới gầm trời này quả nhiên là không có thứ gì được ăn không hưởng không. Thiên Đao và Cổ Đế Điện dẫn hắn trọng sanh về tuổi thiếu niên. Tương ứng, chính mình cũng phải gánh vác trên vao một chút trách nhiệm của người khác dẫu hắn chưa hề tiếp xúc với họ.
- Mặc kệ những điều này, cứ tìm được mẫu thân, cứu mẫu thân về rồi hãy nói sau!
Đại chiến thiên địa, tuy nói là Thần Dạ đã mang trên vai trách nhiệm vô hình. Nhưng cho dù là dạng chuyện gì thì so ra đều kém quan trọng so với sự an nguy của mẫu thân....
Sau khi cứu được mẫu thân về thì những chuyện khác cũng có thể thương lượng. Nói cách khác, cho dù là trời có sụp đổ xuống thì cũng đừng hòng ảnh hưởng đến việc chính mình đi giải cứu mẫu thân.
Lần này đây gặp gỡ với Tam Túc Hỏa Long, đích thực là có thu hoạch thì có lẽ chỉ có Bách Chiến Quyết. Nhưng sau khi lấy một loại phương thức khác để đại chiến với Tam Túc Hỏa Long, điều đó đã mang lại cho Thần Dạ, không chỉ có riêng là những nỗi đau đớn ở trong đại chiến, lại càng không phải là Tam Túc Hỏa Long kiến tạo ra một loại chiến trường mới vì truyền thừa của mình!
Ở trong không gian ý thức, linh hồn lẳng lặng nổi lơ lửng. Sau khi đón nhận công kích của Tam Túc Hỏa Long đánh sâu vào, tựa hồ linh hồn mơ hồ này đã dần dần trở nên hơi rõ ràng hơn. Xuyên thấu qua mơ hồ, Thần Dạ mơ hồ có thể nhìn thấy những biến hóa rất nhỏ của linh hồn....
Mà sau khi Thần Dạ tiến vào trạng thái tu luyện, phiến thế giới lòng đất này lại trở nên cực kỳ yên tĩnh một cách kỳ dị.
Từng luồng nhiệt độ cao nóng rực kia phảng phất đã hóa thành vô số con Thần Long, tất cả chúng đều quay chung quanh Thần Dạ, hộ pháp cho hắn, chờ đợi hắn.... mà không chỉ có là chăm sóc và giữ gìn!
Lâm vào trong mức độ tu luyện sâu sắc, ý thức của Thần Dạ dần dần ngưng tụ lại. Vô số dòng nhiệt độ cao lại nương theo linh khí thiên địa, theo sự hô hấp của hắn mà ùn ùn tiến vào trong thân thể.
Cái này mới là thu hoạch đích thực của Thần Dạ ngoại trừ Bách Chiến Quyết ra !
Tam Túc Hỏa Long sinh sống ở chỗ này cũng không biết bao nhiêu năm tháng, tên gọi của nó vốn là Hỏa Long nên tự nhiên không sợ hãi lửa, thậm chí còn tiến tới nô dịch vạn hỏa trong thiên hạ!
Mà nay, có Long Nguyên ở trên đan điền, tất nhiên năng lượng ở trong Long Nguyên thì Thần Dạ vô phương hấp thu. Có điều chính nguyên nhân do sự có mặt của Long Nguyên nên những năng lượng từ ngọn lửa hỗn loạn đến điên cuồng thịnh nộ này, ở trong mắt những người khác xem ra là thứ phải tránh né không kịp. Nhưng mà đối với Thần Dạ lại cũng là năng lượng quí giá nhất cần thiết cho tu luyện !
Dòng năng lượng điên cuồng thịnh nộ tiến vào thân thể không hề gây ra chút xíu uy hiếp cho Thần Dạ. Mà nó cực kỳ ngoan ngoãn hiền lành, cứ dọc theo lộ tuyến vận hành công pháp mà bắt đầu nhanh chóng vận chuyển. Sau khi đi hết một Chu Thiên, chúng tự nhiên bị luyện hóa thành Huyền Khí!
Những Huyền Khí mới này lại cũng mang theo được một cái nóng rực, đến khi bọn chúng bị rót vào trong đan điền lại nổ 'Ầm!' một tiếng. Phảng phất một khối đá thật lớn quăng vào trong hồ nước yên tĩnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...