Ta muốn cứu Thần Dạ, ngươi mau tránh ra, đừng ép ta giết ngươi!
Lấy dung nhãn của Tử Huyên, giờ phút này thế nhưng dữ tợn như dã thú.
Đường Vĩ tiếp tục nói:
- Cô nương, thuộc hạ chết không có gì đáng tiếc, nhưng mà nếu cô nương cũng luân hãm ở trong đó, đó tuyệt đối không phải là công tử muốn thấy, cô nương, ngươi nghe thuộc hạ khuyên một câu, bất kể công tử có xảy ra chuyện gì, ngươi đều phải hảo hảo sống tốt, ta biết đối với ngươi mà nói là rất tàn nhẫn, nhưng chỉ có như vậy mới là điều công tử mong muốn nhất, hơn nữa công tử khẳng định còn có rất nhiều tâm nguyện đều chưa hoàn thành, ngươi cũng không muốn giép công tử hoàn thành tâm nguyện của hắn sao?
- Tâm nguyện của Thần Dạ!
Vẻ mặt của Tử Huyên vì đó mà đình trệ, vẻ dữ tợn kia bắt đầu chậm rãi tiêu tán, nước mắt không ngừng chảy xuống:
- Tâm nguyện của Thần Dạ, tâm nguyện của Thần Dạ... Thần Dạ, thật xin lỗi, hiện tại ta không thể đến với ngươi, nhưng ngươi yên tâm, đợi ta giúp ngươi hoàn thành xong chuyện tình mà cả đời này ngươi muốn làm nhất, đến lúc đó bất kể ngươi ở địa phương nào ta cũng phải đến tìm ngươi, chờ ta!
- Đường Vĩ, cảm ơn ngươi!
Lời vừa dứt, Tử Huyên lần nữa ngồi xếp bằng xuống, muốn vào Táng Hồn sơn mạch nhất định phải thích ứng hoàn cảnh nơi này, tuy không có quá nhiều thời gian lãng phí, cửa ải này lại là nhất định phải vượt qua.
- Đường Vĩ, truyền tin trở về Táng Thiên cốc, để cho đám người Ngô Hùng đi tìm mấy người U Nhi, Trạc Ly, Huyền Vũ, ba người bọn họ ở Trung vực hẳn là không khó tìm đến, để cho bọn họ đến Táng Thiên cốc.
- Mặt khác phái người đi Đông vực cùng Bắc vực một chuyến, Đông vực Hạo Thiên tông, Bắc vực Kiếm tông, nói cho bọn họ biết chuyện tình Thần Dạ, để cho Huyền Lăng cùng Trường Tôn Nhiên các nàng đi tới Trung vực, tất cả mọi người đều đến, để cho bọn họ ở Táng Thiên cốc chờ ta trở về.
- Còn có, tìm đến Yến Sơn lão nhân cùng với Thiên Nhàn, để cho người của bọn họ đều đến Táng Thiên cốc, đến Trung vực nam bộ tìm Thái Hạo môn Bàng Tông, để cho hắn mang tin đến Long tọc, để cho cao thủ Long tộc đều đến Táng Thiên cốc chờ ta.
Tâm nguyện lớn nhất của Thần Dạ không có gì bằng chính là tiến vào Tà Đế điện đem mẫu thân của hắn giải cứu ra, phấn đấu cho tới bây giờ, bất kể là trong đó gặp bao nhiêu khó khăn, tất cả đều bởi vì nguyên nhân này mà Thần Dạ mới kiên trì được.
Nhưng mà Thần Dạ không muốn đem quá nhiều người liên lụy vào, cho nên cố gắng của hắn tất cả đều là một mình một người, nghĩ tới một ngày kia hắn đầy đủ cường địa liền đi Tà Đế điện giải cứu mẫu thân.
Làm như vậy không sai, Tà Đế điện quá cường đại, nếu tu vi không đạt tới đỉnh phong của võ đạo, nhân số cho dù nhiều cũng không xông vào Tà Đế điện được.
Song, ở bên trong thế gian này có quá nhiều phiền nhiễu, quá nhiều ngăn trở, nếu không phải là Lâm Nguyên thấy tài vật liền mong muốn, cũng sẽ không đuổi giết vợ chồng Phong Ma, cũng là càng sẽ không có một loạt chuyện tình tiếp theo như vậy phát sinh, Thần Dạ cũng sẽ không sa vào trong Táng Hồn sơn mạch, sinh tử không biết.
Không đề cập tới Táng Thiên cốc, Liễu chi nhất tộc, Thiên chi nhất tộc, Lăng Tiêu điện, Tuyệt Minh tông, một đoạn đường này đi tới đều là thiếu chút nữa đem Thần Dạ đánh chết ở trên con đường phía trước.
Chuyện tình đã xảy ra, Tử Huyên không cách nào thay đổi, sau sự tình này, Tử Huyên lại không muốn tiếp tục bị động như vậy.
Tất cả thuộc về Thần Dạ, hoặc là ủng hộ Thần Dạ, tất cả những lực lượng này Tử Huyên đều muốn đem nó chỉnh hợp lại một chỗ, muốn trong thời gian ngắn nhất thành lập một phương thế lực có thể so sánh với tứ đại siêu cấp thế lực.
Tử Huyên muốn cho cái thế lực này ở trong thời gian rất ngắn có lực ảnh hưởng phi phàm, mà mượn loại lực ảnh hưởng này hấp dẫn đến đủ nhiều cao thủ, từ đó có thực lực có thể đối thoại với Tà Đế điện.
- Vâng, thuộc hạ lập tức đi làm, cô nương ngươi phải bảo trọng.
Trong lòng Đường Vĩ nhất thời vì thế mà cả kinh, những thế lực ở mấy đại địa vực khác có lẽ hắn cũng không có để ở trong lòng, nhưng Long tộc, đó là tồn tại giống như Chí tôn ở trong mắt người bình thường.
Không nghĩ đến một câu nói của Tử Huyên lại có thể làm cho cao thủ của Long tộc toàn bộ đến đây.
Táng Hồn sơn mạch lần nữa an tĩnh lại, phảng phất như chuyện gì đều chưa phát sinh, trước sau như một để người sợ hãi... Chỉ có từng tiếng lẩm bẩm trầm thấp trnaf đầy lạnh lẽo lẫm liệt vô cùng.
- Thần Dạ, ta nhất định sẽ đi tới với ngươi, nhất định sẽ...
Bắc vực Kiếm tông, mây mù lượn lờ ở trên sơn phong, thiếu nữ tuyệt sắc ngồi xếp bằng, ở quanh thân nàng, vô số lợi kiếm giống như thiên địa linh khí đang vờn quanh ở bên ngoài thân thể của nàng.
Một khắc này thân ảnh tĩnh lặng kia đột nhiên rung động một chút, lợi kiếm đầy trời kia thật giống như mất đi toàn bộ linh tính, cư nhiên liên tục rơi xuống mặt đất, khuôn mặt của thiếu nữ đột nhiên trở nên vô cùng trắng bệch.
- Thần Dạ ca ca, ngươi làm sao vậy?
Đông vực, tam đại thế lực siêu cấp đã chỉnh hợp lại một chỗ, nơi đỉnh đại diện của Hạo Thiên tông to lớn kia, tâm của Trường Tôn Nhiên đột nhiên quặn đau...
- Thần Dạ!
Một nơi nào đó ở Trung vực, U Nhi đang mang theo Hóa U Côn Bằng lịch lãm cũng trong cùng một lúc sắc mặt tái nhợ lại giống như giấy, trên gương mặt vô cùng tinh xảo kia hiện ra đau đớn khắc cốt.
- Thần Dạ, ngươi làm sao vậy?
Đại Hoa hoàng triều, trong Thần gia...
Diệp thước kia đang hướng Liễu chi nhất tộc chạy tới cùng với Thiết Dịch Thiên đang lịch lãm ở một nơi khác...
Bên trong quần sơn, một vị trung niên sắc mặt lạnh nhạt, nhìn một đầu yêu thú kia phát ra khí tức ở trên xa hắn, thần sắc của trung niên nhân đều không chút biến hóa, hắn chỉ là nhẹ nhàng giơ tay lên.
Bỗng nhiên!
- Xuy!
Kèm theo trung niên nhân thủ chưởng hóa đao, thời điểm ở trong không gian nhẹ nhàng vung lên, một đạo kình mang lăng lệ mang theo thanh âm lệ khiếu phá không mà ra, hư không này nhất thời vì đó mà vặn vẹo!
Mắt nhìn kình mang lướt đến, yêu thú kia có tu vi ở trên xa trung niên nhân mặc dù đã hóa thành bản thể lại như cũ cảm giác được khí tức của tử thần phủ xuống, toàn thân nó khẩn trương lên, móng vuốt sắc bén giống như là lưỡi đao hướng về phía kình mang hung hăng cắt tới.
- Bồng!
Kình mang lăng lệ giống như thần binh lợi khí sau khi đem móng vuốt sắc bén kia của yêu thú chặt đứt liền tiếp tục lướt đi, sát na mà thôi, từ đầu của yêu thú chém xuống, thật chỉnh tề đem yêu thú chia làm hai nửa, nơi cắt thì bóng loáng như gương!
- Hô!
Trung niên nhân nặng nề thở ra một hơi, trong đồng tử có ý vui sướng hiện lên, hiển nhiên là vì một thức vũ kỹ này của mình đại thành, uy lực đại tăng mà cảm thấy cao hứng.
Nhưng đột nhiên tim của hắn đau một trận, là đau đớn không thể hình dung!
- Tại sao?
Cố nén đau đớn trong lòng, trung niên nhân nhẹ nhàng tự hỏi, một lát sau tựa hồ nghĩ tới điều gì, sắc mặt nhất thời đại biến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...