Đế Quân


Chấn động chạm đến Luân Hồi kia, theo Thần Dạ thấy thì quả thật so với thủ đoạn của Huyền Đế càng thêm quỷ thần khó lường, nhưng mặc dù vậy nhưng Quỷ Chân Nhân vẫn thất bại.
Cảnh giới Đế cấp hiển nhiên còn cần đại tạo hóa.
Nhưng đại tạo hóa này là cái gì, không ai biết được. . . . .
Thần Dạ còn nhớ tới, Quỷ Chân Nhân đã từng nói qua, vào cuối cùng, có một người xuất hiện, triệt để đoạn tuyệt hi vọng của hắn.
Người đó là ai, Thần Dạ vừa nghĩ liền biết, là lão chủ nhân của Thiên Đao và Cổ Đế Điện, cũng chính là Cổ Đế.
Cổ Đế tại sao phải ngăn cản việc nghịch thiên của Quỷ Chân Nhân?
Chẳng lẽ là sợ thế gian này lại lần nữa xuất hiện một vị Đại Đế cường đại, từ đó sẽ sinh ra uy hiếp không cách nào đoán trước đối với Cổ Đế sao? Nhưng điều đó không có khả năng, Quỷ Chân Nhân từng nói qua, hắn đã thất bại, mặc dù còn có dư lực tiếp tục tiến hành nghịch thiên, nhưng cũng chỉ là giãy dụa trước khi chết thôi.
Vì sao Cổ Đế muốn ngăn cản Quỷ Chân Nhân, trong đó đến cùng ẩn tàng bí mật không muốn người biết gì?
Thần Dạ rốt cục hiểu rõ, vì sao, Quỷ Chân Nhân lại muốn hắn đưa ra một hứa hẹ như vậy, bây giờ nghĩ lại, nếu một ngày kia Phong Tam Nương đạt tới được độ cao như Quỷ Chân Nhân, sau đó tiến hành cái gọi là hành động nghịch thiên kia, Quỷ Chân Nhân lo lắng ở trên người Phong Tam Nương cũng sẽ phát sinh chuyện giống như hắn.
Chỉ là Quỷ Chân Nhân lại lo lắng dư thừa rồi, Thần Dạ hắn tuy là người thừa kế của Cổ Đế, nhưng lại không dựa theo ý chí của Cổ Đế mà làm việc, Phong Tam Nương là bằng hữu của hắn, vô luận như thế nào hắn cũng sẽ không xúc phạm tới Phong Tam Nương.

Nhưng những điều này cũng đủ để nói rõ, cảnh giới Đế cấp rất khó đạt được.
Mà cấp độ Hồn Biến, dùng sự kinh tài tuyệt diễm của Cổ Đế năm đó còn không cách nào đạt đến đại thành chi cảnh, Thần Dạ hắn hôm nay thoạt nhìn gặp gỡ không ngừng, không đến mười năm đã tu luyện Hồn Biến với cấp độ Hóa Hình, nhưng hai đại cấp độ còn lại, trong lòng Thần Dạ rất rõ ràng, cả đời này hắn cũng chưa hẳn có thể đạt đến được
Việc hóa giải Tà Tâm Chủng cũng chỉ có hai phương pháp.
- Tử Huyên, thực xin lỗi.
Nắm chặt lấy bàn tay trắng nõn của nàng, Thần Dạ nhịn không được nhẹ giọng nỉ non, mặc kệ trong lòng có lòng tin hay không, vì Tử Huyên, hắn cũng cẽ không buông tha, nhưng chuyện trong thế gian này, đôi khi, không phải ngươi không bỏ là nhất định có thể làm được.
Cái gọi là chuyện do người làm, nhân định thắng thiên, những cái đó đều là thông qua cố gắng có thể đạt tới, mà không đạt được thì vô luận ngươi có cố gắng như thế nào cũng chưa hẳn có thể làm được, cho nên, hai câu này, Thần Dạ hiện giờ không tin.
- Đừng nói xin lỗi a!
Tử Huyên nhẹ nhàng mở mắt, bỏ đôi tay mình vào lòng bàn tay Thần Dạ, đứng dậy rúc vào trong ngực của hắn, trên mặt lộ ra vẻ hạnh phúc thỏa mãn.
- Cuộc đời này, ta có được ngươi, đây là trời xanh chiếu cố ta rồi, Thần Dạ, mặc kệ kết quả thế nào, chúng ta vẫn còn mấy năm, như vậy cũng đủ rồi, không phải sao.
Tử Huyên ngửa đầu, ôn nhu nói.
- Đừng nói vài năm, dù là một đời một kiếp ta cũng cảm thấy chưa đủ, ngươi không thể rời khỏi ta đâu đấy.
Thần Dạ ôm chặt lấy Tử Huyên, loại trạng thái này, phảng phất như một giây sau Tử Huyên sẽ biến mất vậy.
- Một đời một kiếp cũng không đủ, ngươi thật tham, ta cũng không muốn vĩnh viễn cùng ngươi đâu, như vậy, ta sẽ chán ngươi đấy.
Tử Huyên dí dỏm cười, chợt rời khỏi vòng tay Thần Dạ nói:
- Ta cũng đã tốt rồi, đi Hóa Long Trì đi.
Nhìn qua nàng, chậm rãi ra khỏi phòng, Thần Dạ bàn tay nắm chặc, bởi vì dùng sức quá độ nên khiến óng tay có chút bén nhọn của hắn đâm thật sâu vào lòng bàn tay mà hắn lại hồn nhiên không biết.
Lúc Tử Huyên lại lần nữa xuất hiện trong trời đất, vô số đạo ánh mắt kính sợ không hẹn mà cùng nhìn qua, chuyện xảy ra mấy ngày trước đủ để khiến Tử Huyên trở thành đối tượng tất cả tộc nhân Long tộc phải bội phục rồi.
- Tử Huyên cô nương, đều tốt rồi, ha ha, nếu không lão phu cuộc đời này cũng sẽ không được an lòng.
Long Hoàng mang theo sáu đại trưởng lão đồng thời xuất hiện, thấy Tử Huyên chẳng những khôi phục như cũ, mà một thân tu vị sau chuyện đó vậy mà tăng lên một cấp độ, đạt đến cảnh giới Tôn Huyền lục trọng, vô luận là Long Hoàng hay là lục đại trưởng lão, giờ phút này đều đã biết, sống hay chết tuy đáng sợ, nhưng không hề nghi ngờ, võ giả nếu không trải qua những chuyện này, đó chính là đóa hoa trong nhà ấm, không thể làm nên chuyện gì.

- Còn phải đa tạ Đại trưởng lão nữa đấy!
Tử Huyên nhu hòa cười nói:
- Hóa Long Trì có thể mở ra chưa, ta và Thần Dạ đã không đợi kịp nữa.
- Tốt, tốt.
Đại trưởng lão cười lớn, lập tức sáu vị trưởng lão cùng hướng lên không, liền ở ngay trên không trung hóa thành sáu đầu Cự Long lớn cả vạn trượng.
Sáu đầu Cự Long, đầu đuôi tương liên, phảng phất như che kín cả không gian Long tộc lại, từng đạo năng lượng khí tức không ngừng từ trong cơ thể Cự Long bạo tuôn ra.
Tất cả khí tức ngưng mà không tiêu tan, tụ lại ở một điểm trung tâm nhất.
Ước chừng mấy phút đồng hồ sau, trong điển không gian đó, thình lình, dưới năng lượng khí tức khổng lồ bao vây tựa hồ như bị hòa tan lấy vậy, dần dần hiện ra một đạo khe hở khổng lồ, mà trong khe hở kia, có tiếng Long ngâm kinh người từ từ vang vọng phía chân trời.
- Hóa Long Trì, mở.
Nương theo một tiếng quát khẽ của Đại trưởng lão, đạo khe hở kia nhanh chóng khuếch tán, cuối cùng nhất, trực tiếp ở trong phía chân trời hình thành một cái giống như hồ nước lớn chừng trăm trượng
Tuy rằng thoạt nhìn rất mơ hồ, nhưng vẫn có thể thấy được, trong hồ nước, có đạo đạo mờ mịt chi khí đang phiêu đãng lấy, tiếng Long ngâm càng thêm to rõ, cả phương thiên không cũng qua một sát na này đều bị khí tức mờ mịt bao phủ.
- Hóa Long Trì.
Ánh mắt Thần Dạ đột nhiên run rẩy thoáng một phát, từ bên trong đó, hắn cảm ứng được một cổ năng lượng cường đại vô cùng tinh thuần vòng qua vòng lại lấy, có lẽ vì bản thân có Hắc Long truyền thừa sau khi Thần Dạ cảm ứng được những năng lượng kia cũng không có cảm giác bài xích nào cả.
- Tử Huyên cô nương, mời.

Sáu vị trưởng lão hóa lại thân người đáp xuống, chỉ vào Hóa Long Trì, cười nói.
Ánh mắt Tử Huyên sau khi quét qua quét lại một vòng liền hơi nghi hoặc nói:
- Đại trưởng lão, chỉ có mình ta tiến vào Hóa Long Trì sao?
- Lần này Hóa Long Trì mở ra, chỉ có một danh ngạch, cho nên Tử Huyên cô nương, mau mời a, Hóa Long Trì mở ra cũng có hạn chế về thời gian, xin đừng lãng phí.
Đại trưởng lão nở nụ cười nói.
- Cái này.
- Tử Huyên, vào đi thôi, chớ chần chờ, huống hồ, ngươi còn phải thông qua khảo nghiệm của Hóa Long Trì nữa mà.
Thần Dạ ở bên nói.
Nghĩ nghĩ, Tử Huyên cũng không chần chờ nữa, thả người nhảy lên, lướt vào Hóa Long Trì.
Trong khi người lướt tiến vào, cả phương Hóa Long Trì khổng lồ phảng phất như Cự Long có cánh, lúc này hai cánh khép lại, che dấu cả phương khu vực kia lại, ngoại nhân, rốt cuộc không cách nào thấy được gì nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui