Đế Quân


Tử Huyên nhìn chung quanh, cười nói:
- Tà Tâm Chủng không thể hóa giải, nếu ta không chết ngày sau mang đến phiền toái càng lớn hơn nữa, cũng sẽ làm Thần Dạ sống không bằng chết, hôm nay ta sẽ làm một việc cuối cùng cho Thần Dạ đi.
- Tử Huyên.
Trưởng Tôn Nhiên hét lớn:
- Sự tình chưa tới thời khắc cuối cùng, ngươi không thể buông tha, sao ngươi biết Thần Dạ không thể tự mình thoát ra, nếu ngươi dùng phương pháp này cứu hắn, ngươi bảo hắn làm sao chịu nổi, chẳng lẽ ngươi muốn hắn vĩnh viễn đều đắm chìm trong thống khổ sao.
- Sau này chỉ đành nhờ mọi người chiếu cố Thần Dạ, tin tưởng thời gian có thể san bằng toàn bộ thống khổ!
Tử Huyên lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Mặc kệ ngày sau Thần Dạ biến thành bộ dáng gì, dù hắn tàn sát hết thảy sinh linh, ta chỉ muốn hắn bình an còn sống, như thế mà thôi, những sinh linh khác lại có quan hệ gì với ta.
- Tử Huyên, ngươi thật sự quyết định sao?
Tử Huyên gật mạnh đầu, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiên định.
Thần Dạ nhẹ giọng nỉ non:
- Mất đi không có nghĩa là hủy diệt, chính là sống lại, bắt đầu mất đi cũng chính là bắt đầu mới ra đời…
Thân hình Thần Dạ run mạnh, một tiếng thét dài bỗng nhiên vang vọng, xem thường hết thảy trói buộc xuyên thẳng lên chín tầng trời.

Tất cả mọi người thời khắc này nghe được thanh âm tiếng thét đều cực kỳ vui sướng.
- Thần Dạ…
- Tiểu huynh đệ…
Tử Huyên hai mắt rưng rưng, nàng cảm ứng được thân ảnh quen thuộc kia lại tỏa sáng sinh cơ bừng bừng, dù thân hình bị trọng thương không chịu nổi nhưng mọi người đã nhìn thấy hắn chậm rãi đứng lên.
Bên trong huyết lao Thần Dạ đứng dậy, huyết tinh lực giờ phút này giống như mất đi toàn bộ uy lực đối với hắn.
Xa xa Tà Sơn đang ngấp nghé Thiên Đao nhìn thấy một màn này vô cùng kinh hãi, thân là người của Tà Đế Điện hắn hiểu rõ uy lực của huyết tế hơn ai hết. Đừng nói là cao thủ hoàng huyền, cho dù là cao thủ cùng cấp với Tà Lực một khi bị Tà Lực thành công thi triển huyết tế giam cầm, sẽ không khả năng giãy thoát vô sự như thanh niên nhân kia.
- Hắn là Thần Dạ, hắn chính là Thần Dạ!
Tà Sơn không nhịn được lẩm bẩm:
- Đáng giận, năm đó chỉ nhất thời hảo tâm tha cho tiểu tử này một mạng, thế nhưng lưu lại tai họa lớn như thế, phải nghĩ biện pháp xử lý hắn, bằng không hắn sẽ trở thành một địch nhân đáng sợ!
Hai mắt Tà Sơn nhất thời nổi sát ý…
- Tà Sơn, thành thật ở đây, bằng không lão phu không để ý lập tức giết chết ngươi!
Tà Sơn vừa động, Tà Phong cùng Trọc Ly đã xuất hiện trước mặt hắn.
Thời khắc trước mắt người sáng suốt đều có thể nhìn thấy Thần Dạ đang trong thời điểm khẩn trương, không thể bị quấy rầy, cho nên mặc dù Tà Phong có tâm nhưng cũng không muốn động thủ với Tà Sơn ngay lúc này.
- Kiệt kiệt…
Tà Sơn hiển nhiên hiểu được băn khoăn trong lòng Tà Phong, lớn tiếng cười lạnh:
- Ở Tà Đế Điện bổn tọa luôn muốn phân cao thấp với ngươi, trước kia không có cơ hội, Tà Phong, chúng ta đánh một trận đi.
- Ông!
Tà Sơn vừa dứt lời, bạch sắc quang mang trên đỉnh đầu thổi quét xuống, đem Tà Sơn bao phủ bên trong, hào quang chẳng những vô cùng sắc bén còn tràn ngập thảm liệt điên cuồng.
Sắc mặt Tà Sơn không khỏi biến đổi, hắn cảm ứng được nếu mình động thủ sẽ lập tức bị liều mạng Thiên Đao chém giết.
Bên trong huyết lao, Thần Dạ vẫn lẩm bẩm:
- Chỉ cần trong lòng vẫn chấp nhất, tâm sẽ không bị lạc, bản tâm trong thiên địa, tự nhiên có được…
- Ta lấy tâm ta, thân thể ta, huyết lực hóa mở luân hồi hiện…
- Oanh!
Thân hình Thần Dạ nháy mắt biến thành mơ hồ, một đạo u quang thâm thúy bắt đầu điên cuồng vận chuyển trong cơ thể hắn, quỷ đạo lực đại biểu cho luân hồi ba động.

Ngay khi luân hồi ba động bắt đầu khởi động, bổn mệnh hồn phách trong không gian ý thức nháy mắt thức tỉnh, từng đạo năng lượng cường đại không ngừng bùng nổ, toàn bộ huyết tinh lực trong một khắc này như gặp phải khắc tinh, nhanh chóng thối lui cuối cùng bị bức ra khỏi không gian ý thức.
Cùng lúc đó bổn mệnh hồn phách cũng bay ra xuất hiện trong cơ thể Thần Dạ.
- Bản tôn sinh tử tương dung, mở ra đường luân hồi!
- Mở ra đường luân hồi!
Thần Dạ ngẩn ra, chợt cười to:
- Nguyên lai là như thế này, ta đã hiểu, đã hiểu!
- Đại Tịch Diệt Tâm Thuật Khải!
Đại Tịch Diệt Tâm Thuật nhất thời vận chuyển đến mức tận cùng, toàn bộ vẻ thần bí cũng đã biến mất, tâm thần Thần Dạ đắm chìm trong mảnh đất hỗn độn lại mượn nhờ luân hồi ba động rốt cục đã tìm được con đường thoát ra ngoài.
- Oanh!
Phảng phất như sấm sét từ chín tầng trời rơi xuống, năng lượng vừa chảy vào trong đan điền nháy mắt liền biến thành xoáy nước thật lớn.
Xoáy nước vừa hiện, toàn bộ huyết tinh lực trong thân thể Thần Dạ giờ khắc này rút lui thật nhanh như hồng thủy, rất nhanh bị hút vào trong xoáy nước, ngay lập tức huyết tinh lực liền bị hóa thành huyền khí tinh thuần không ngừng rót vào trong đan điền.
Nhưng như vậy còn chưa đủ, huyết lao trong phạm vi trăm thước ẩn hàm huyết tinh lực đều bị Đại Tịch Diệt Tâm Thuật hút vào trong thân thể hắn, sau đó tiến vào xoáy nước lập tức hóa thành huyền khí.
Mọi người đều tận mắt chứng kiến huyết lao bị Thần Dạ hấp thu nhanh chóng mờ dần, mà chân khí của Thần Dạ lại không ngừng tăng lên.
Một canh giờ trôi qua, tu vi Thần Dạ tăng lên hoàng huyền tam trọng, ba canh giờ trôi qua ngay khi huyết lao biến mất tu vi của hắn đã đạt tới tứ trọng cảnh giới.
Tà Sơn ở xa xa nhìn chằm chằm Thần Dạ, vẻ mặt khiếp sợ như nhìn thấy ma quỷ.
Hắn làm sao cũng không nghĩ đến dùng huyết tế chẳng những bị Thần Dạ phá hủy hơn nữa Thần Dạ còn đem huyết tinh lực hấp thu giúp cho tu vi đột phá!
- Chủ nhân, chúc mừng ngươi.

Điện Linh mừng rỡ nói, hắn cũng không nghĩ đến Thần Dạ lĩnh ngộ Đại Tịch Diệt Tâm Thuật hoàn toàn lại xảy ra biến hóa khổng lồ như thế.
Thần Dạ cũng không dự liệu được kết quả như vậy, xem ra hẳn nhờ các loại lực lượng cường đại ẩn chứa trong bổn mệnh hồn phách đến giúp chính bản thân mình.
Tâm thần hắn chợt động, linh hồn lực trải rộng khắp toàn thân, cảm thụ tu vi tăng tiến, khuôn mặt hắn hiện ra dáng tươi cười thỏa mãn, đại kiếp nạn lần này hắn lại vượt qua tới.
Chẳng những như thế hắn còn cảm ứng được trong huyền khí của mình ẩn chứa khí tức tịch diệt.
- Chủ nhân, huyết lao đã tan, có thể đi ra ngoài, bên ngoài còn một cao thủ Tà Đế Điện cùng một luồng tàn hồn phiêu đãng trong hư không.
- Tàn hồn kia chạy không thoát, còn một người khác…
Trong mắt Thần Dạ phát lạnh, hay tay vừa động, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp lập tức bay ra, tản mát ngũ thải quang hoa vạn trượng, sau một lát một luồng tàn hồn tàn phá không chịu nổi mạnh mẽ bị bảo tháp hút vào.
- Thần Dạ…
Tàn hồn Tà Lực lộ ra nỗi hoảng sợ từ tận sâu trong linh hồn, huyết tinh lực chính là do hắn dùng thân thể máu tươi cùng hồn phách biến thành, bởi vậy hết thảy biến hóa hắn cực kỳ hiểu rõ.
Thần Dạ cười nhạt nói:
- Cần phải đa tạ ngươi thành toàn, ha ha, tiếp theo để ta hồi báo Tà Đế Điện các ngươi đi.
Ngân mang lóe lên trong mắt hắn, vô cùng rét lạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui