Đệ Nhất Thuần Thú Sư Tại Thế Giới Khác


Thấy tất cả cùng lúc đồng lòng hắn cũng không nghĩ nhiều nữa lật tay một cái thu quả trứng vào trong.

- Được rồi, chúng ta tiếp tục chia bảo vật thôi.
Cứ thế cả nhóm tiếp tục chia các loại báu vật, bí tịch rất nhanh tất cả đã được chia xong.
- Kì lạ tại sao lại không thấy mãnh vỡ thiên đạo ah?
Thiên Tài tìm kiếm một hồi vẫn không thấy bóng dáng của mãnh vỡ thiên đạo hắn nghi hoặc nói.
Cả bọn Lạc Anh Tuyết cũng chia nhau ra tìm kiếm cả căn phòng từ mọi ngóc ngác vẫn không tìm được bất cứ cái gì.
- Lạ thật tại sao lại không tìm ra bất cứ dấu vết nào của mãnh vở nhỉ? Đại ca liệu chúng ta có bị thân ảnh kia chơi rồi không.
Tiểu Tuyên nghi hoặc hỏi
Thiên Tài cũng không rõ điều gì đang diễn ra, đang không biết làm sao bây giờ hắn xoa xoa mi tâm đặt tay chóng lên bức tường gần đó.
{Gạch} tay hắn chóng lên bức tường liền bị lún vào một đoạn, hắn nhìn tới thì thấy bàn tay mình đang nhấn vào trong một cái công tắc bí ẩn.
- Chết rồi, cái tay đang chết này sao ngươi lại làm điều ngu ngốc thế chứ.

Không nghĩ nhiều nửa, mọi người cẩn thận.
Thanh âm Thiên Tài vang vọng cả căn phòng, ngay lập tức cả bọn ngay lập tức chuyển vào thế phòng thủ.
{Cạch…cạch} âm thanh vận chuyển vang lên cả bọn ngó dọc nghiên cảnh giác vô cùng, âm thanh kéo dài không lâu thì hoàn toàn dừng lại.
Thấy thanh âm dừng lại Thiên Tài thở ra một ngụm trọc khí lau sạch mồ hôi trên trán.
- Phù! Nguy hiểm thật may mà không sao.

Tiểu Tuyên cũng ngay lập tức thả lõng nhìn về phía Thiên Tài thét
- Huynh….huynh, đáng chết, nếu như ta mà xảy ra chuyện gì thì làm quỷ cũng không tha cho huynh.
Thiên Tài nhìn bọn người thả lõng ngồi sụp xuống đất thở phào ra một đoạn trọc khí.
Cảm thấy âm thanh kết thúc vẫn không thấy bất cứ điều gì xảy ra làm cho hắn cảm thấy nghi hoặc.
- Kì lạ, nếu ta đã kích hoạt cơ quan tại sao lại không có bất kì chuyện gì xảy ra chứ.
Hắn lại một lần nữa bước quanh căn phòng tìm kiếm một lần nữa thì phát hiện tại nơi cách bức tường không xa có một cánh cửa mà trước đó không có.
- Đây vậy mà lại có một cánh cổng, được rồi mọi người lại đây đi.
Bốn người đang ngồi dưới đất lập tức đứng dậy bước về phía cánh cửa.
{ken két} Cánh cửa được đẩy ra bên trong là một thông đạo dài trên tường có vô số những khí tự kì lạ đi chạy dọc vào trong căn phòng
- Những kí tự này thật kì quái.
Thiên Tài đưa tay chạm vào những kí tự đi vào trong một ý cảnh nào đó trầm mê một thời gian lâu.
Lạc Anh Tuyết nhìn thấy hắn đứng ngay người tại chổ khó hiểu bước tới sau lưng hắn lấy tay vỗ lên vai hắn
- Này, huynh làm sao vậy, sao lại đứng ngơ ra đây vậy?
Thiên Tài đang trầm mê thì bị bàn tay nàng đánh tỉnh.
- A! ta không sao, chỉ là có chút trầm mê vào trong những kí tự này thôi.
Thiên Tài xoa xoa mi tâm lắc đầu rồi xoay người đi tiếp.
Tất cả vừa đi vừa nghiên cứu tất cả những món bảo vật vừa lấy được bên ngoài kia.
- Hahaha, chỉ cần đi một chuyến nhiệm vụ vậy mà chúng ta lại thu được rất nhiều bảo vật quả thật quá tốt đi.
Tiểu Tuyên cao hứng xoa xoa chiếc nhẫn trên tay cười nói.
Ba Ba mập đi đến sau lưng Tiểu Tuyên đang cao hứng húc vào vai hắn một cái làm cho Tiểu Tuyên loạn choạn té lên cắm mặt xuống sàn.
{Bịch} khuôn mặt Tiểu Tuyên từ trên cao đập vào mặt sàn đầu bụi bay ngậm trời.
- Khụ…khụ, Tiểu Tuyên đệ làm cái trò gì vậy, sao lại nằm trên mặt đất thế kia.
Thiên Tài nhìn cảnh tượng Tiểu Tuyên nằm trên mặt đất cười nói.
Tiều Tuyên chóng tay đẩy người đứng dậy, lật tay một khúc cây lập tức xuất hiên hắn lao vào tẩn Ba Ba mập một trận
- Đệ muốn chết vậy thì ta thành toàn cho đệ.
{ban….ban….ban} gậy gỗ đập tới người Ba Ba mập nhưng bởi vì nhận được truyền thừa của Huyền Minh Vũ nên da thịt vô cùng rắn chắc
không nhận bất kì thương tổn nào.

- Được lắm, được lắm, nhận được truyền thừa xong đệ bây giờ da dày thịt mỡ thấy ta không thể gây ra thương tổn với đệ phải không.
Nói rồi Tiểu Tuyên ngay lập tức kích hoạt truyền thừa Bạch Dực Hổ sức lực ngay lập tức tăng lên một bậc.
{ban….ban…ban} gậy gỗ trong tay ngay lập tức biến thành một gậy sắt cứng rắn va đập vào trong cơ thể Ba Ba liên hồi, cơ thể Ba Ba lúc này tự dưng xuất hiện những vết bầm dậm
- Hahaha, được rồi, được rồi, chúng ta đi tiếp nào.

Tiểu Tuyên thu lại gậy gỗ trong tay cầm tay kéo tên mập bị đập nằm trên cơ mặt đất nói
- Được rồi, lần này ta bỏ qua cho đệ, nếu có lần sau!
Thanh âm vừa kết Tiểu Tuyên toả ra một luồn khí tức như mãnh hổ nhìn về phía con mồi.
Ba Ba mập bị ánh mắt đó nhìn vào ngay lập tức một luồn lạnh lẽo tràn từ sau gáy chạy xuống dưới chân
- Được thôi, lần sau đệ sẽ không làm vậy nữa.
Vừa nói hắn vừa xoa xoa những vết bầm trên cơ thể.
Thiên Tài nhìn thấy vậy ngay lập tức thảy tới cho Ba Ba mập một bình cơ đan dược.
Cầm đan dược trong tay hắn lập tức nuốt vào trong, ngay lập tức một cổ khí tức âm lạnh bao lấy đan dược khiến cho nó ngay lập tức bạo tan trong thân thể.
Đan dược sau khi bạo tan nhanh chóng chảy vào trong toàn bộ kinh mạch của Ba Ba tất cả vết thương trước đó ngay lập tức hoàn toàn toàn biến mất.
- Không hổ là truyền thừa thượng cổ quá bá đạo đi.
Ba Ba mập không nhịn được mà thốt ra.
Cứ vậy cả bọn đi tiếp một đoạn liến bước vào trong một không gian kì ảo
- Đây là! Đây là! Chúng ta vậy mà đã bước vào trong một không gian thế giới khác ah!
Thiên Tài hoảng hốt không tin vào trong mắt.
Lạc Anh Tuyết và bốn người kia càng không thể tin hơn ngay lập tức mắt chử a miệng chửa o.
Thiên Tài nhìn qua bọn họ không nhịn được thốt lên.

- Các người có thôi đi không, ta cứ nghĩ mình đã là quá lắm rồi chứ.
Cả bọn thấy hắn nhìn lại thì ngay lập tức thu lại ánh mắt của mình.
- Khụ…khụ, được rồi huynh đừng nhìn nữa chúng ta cũng nên đi tiếp thôi.
Lạc Anh Tuyết họ khan một tiếng vuốt mái tóc tiếp tục bước đi, theo sau nàng bốn người kia cũng rời đi.
- Này! Này! đợi ta với.

Thiên Tài ngay lập tức chạy theo phía sau bọn người ở phía trước.
Rất mau cuối cùng hắn cũng đã bắt kịp được bọn người.
Thấy bọn người đột ngột dừng lại không động đậy Thiên Tài cũng thở ra một hơi nhìn đến
- Này! Làm sao vậy? Sao các người lại dừng lại thế?
Thấy không có ai trả lời Thiên Tài cũng hoài nghi đi tới phía trước nhìn thử một cái ngay lập tức rơi vào hoảng hốt
- Cái này! Cái này! Cũng quá lớn rồi.
Trước mặt hắn là một tế đang vô cùng khổng lồ bên trên tế đàng là một mãnh vỡ phát ra hào quan chập chờn.
Trầm mê một thời gian hắn cuối cùng cũng đã tỉnh lại hắn cũng không nghĩ nhiều mà bước về phía trước vừa bước vào trong phạm vi liền bị một công kích đánh tới
{Ô…ô…ng} Thân thể bị một kích này đánh tới lập tức bị lùi về sau bảy tám bước.
Ngay khi áp lực biến mất hắn ngay lập tức quỳ xuống mặt đất từ trong ngực nôn ra một ngụm máu tươi.
- Khụ, đáng chết, vậy mà lại có tập kích mạnh như thế, mãnh vỡ này đúng là không dễ lấy.

Bất quá ta liều mạng là được rồi.
Nói rồi hắn điên cuồng lao về phía trước cơ thể bị luồn năng lượng điên cuồng đánh đến muốn sống không được muốn chết không xong.
- AAA! Ta không tin ta không lấy được ngươi.

HAAAAH!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận