Tân Phong đi vào nhà.
Lần này, thái độ của người nhà họ Dương đối với hắn đã hoàn toàn khác.
Ngoài một số người như Dương An Na và Sở Thiên Thành vẫn tỏ ra khó chịu, những người khác đều không dám tiếp tục gây sự.
Tân Phong đến bên giường bệnh, nhìn thấy ông cụ Dương nằm trên giường như tro tàn, hắn khẽ nhíu mày.
Sau đó, Tân Phong đặt tay lên cổ tay của ông cụ và bắt mạch.
Lúc này, mạch của ông cụ Dương đã rất yếu, chỉ còn hơi thở cuối cùng.
Nếu là người khác chắc chẳn đã chết rồi, ông cụ Dương còn sống sót đến giờ có lẽ còn có điều gì trăn trối. “Tân Phong, ông nội tôi thế nào rồi?”
Dương Như Tuyết đứng bên cạnh, cố nén nỗi đau thương hỏi.
Tân Phong đặt tay xuống cổ tay của ông cụ Dương, nhìn Dương Như Tuyết.
“Bệnh của ông ấy vốn đã không ổn, cộng thêm kim châm sai vị trí khiến khí huyết trong cơ thể đảo ngược, bây giờ tình hình càng thêm trầm trọng, đã bước chân vào cửa tử rồi
Tân Phong nói với vẻ mặt nghiêm túc.
“Bây giờ, cô và họ cùng nhau lùi ra ba bước, tôi sẽ bät đầu châm cứu."
Không đợi Dương Như Tuyết phản ứng, Tân Phong vẫy tay. một cái, khiến những người nhà họ Dương đang vây quanh ở xung quanh lui ra ngoài.
Dương Như Tuyết nghe theo lời Tân Phong, cùng những người nhà họ Dương lùi ra ba bước.
“Cho tôi mượn kim châm của ông.” Tân Phong chỉ tay về phía Cổ Vô Tu.
“Tiểu thần y, ngài cứ dùng đi!" Cổ Vô Tu không nói hai lời, đưa hộp kim châm cho Tân Phong.
Tân Phong nhận lấy hộp kim châm, đặt lên bàn bên cạnh, bắt đầu lấy từng cây một, xoay tròn trong tay.
Ngay sau đó, Tân Phong đưa tay còn lại ấn vào vùng ngực của ông cụ Dương.
“Bát quái khởi tứ dương, Càn, chấn, cấn, khảm.”
Tân Phong đọc một câu, sau đó trầm giọng: “Kim châm Ly trung thực!”
Ngay sau đó, Tần Phong ra tay châm kim, một luồng ánh kim lóe lên, kim châm như hóa thành một con rồng vàng, đâm vào huyệt đan điền của ông cụ Dương.
Ha!
Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều sững sờ.
Thật là một kỹ thuật châm cứu kỳ diệu!
Tân Phong phớt lờ mọi người xung quanh, tiếp tục lấy cây kim vàng thứ hai.
Tân Phong đang thực hiện phương pháp châm cứu có tên là “Kim châm bát quái” trong bộ sách y học “Thiên địa Huyền
Hoàng kinh”.
Theo kinh sách ghi lại, Kim châm bát quái có thể chữa khỏi mọi bệnh tật, thậm chí có thể hồi sinh từ cõi chết.
Trong tình trạng của ông cụ Dương hiện nay, chỉ có thể sử dụng Kim châm bát quái để chữa trị.
“Bát quái áp tứ âm, Khôn Ly Đoài Tốn, kim châm hợp trung hư!”
Một tiếng trầm giọng vang lên, cây kim vàng lướt qua mặt, đâm vào huyệt Linh huyệt của ông cụ Dương.
Hai cây kim vàng, đối xứng nhau.
Dưới Thiên nhãn của Tân Phong, có thể thấy hai cây kim †ạo thành một đôi mắt âm dương, đồng thời trên thân thể của ông cụ Dương hiện ra một bức tranh Bát quái.
Khí tức ngưng tụ trong bức tranh Bát quái, lại thông qua kim châm truyền vào cơ thể ông cụ Dương.
Tỉng ting!
Đúng lúc này, máy kiểm tra nhịp tim đặt trên đầu giường phát ra một tiếng báo động.
Đèn báo nguy hiểm ban đầu đã chuyển sang màu xanh an toàn.
“Nhìn kìa, nhịp tim của ông ấy đang dần hồi phục, dấu hiệu sinh tồn đang tăng lên...”
Bác sĩ riêng đang đứng bên cạnh máy đo, kinh ngạc thốt lên: “Bà chủ, ông ấy đã sống lại rồi.”
“Không thể tin được, đây có phải là mình đang mơ không?”
“Chỉ cần châm hai cây kim, người ta đã sống lại, thật là thần kỳ!"
“Hồi sinh từ cõi chết, trên đời này có mấy vị thần y có thể làm được đây..."
Ba bác sĩ riêng xúm lại trước máy đo, không khỏi kinh ngạc và sửng sốt.
Mặc dù ông cụ Dương vẫn chưa tỉnh lại, nhưng chỉ số trên máy đo đã đủ chứng minh cơ thể ông đang hồi phục.
“Càn là trời, Khôn là đất, âm dương hòa hợp, trừ bệnh tật!” Lúc này, Tân Phong lại lên tiếng.
Tân Phong một tay cầm một cây kim vàng, nhẹ nhàng lắc lư, cây kim phát ra tiếng ong ong như tiếng rồng gầm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...