Hắc Khương Tú mặt hớn hở đi đến cạnh hắn hỏi thăm " chú..chú khoẻ ko ?"
- nằm trên giường thế này thì khoẻ ?- hắn cau mày nhìn Khương Tú
Khương Tú từ nhỏ đã thông minh, chỉ số IQ cao hơn so với mức tưởng tượng nên nghỉ học theo hắn, hồi đó hắn hay đi đến Bar vui chơi còn dắt theo Khương Tú cho nên càng lớn cậu càng giống hắn, vui chơi thoải mái, thích du lịch. Về nhan sắc nhìn thoạt qua cũng ko tin mới chỉ lớp 3. Từ lúc Minh Quân nhận chức giám đốc của Hắc Minh gia nên ít có thời gian rãnh rỗi đi với Khương Tú, cho nên cậu tự mình đi du lịch. Và bây giờ cậu ở London thăm hắn sau bao nhiêu năm đi chơi thoải mái, phiêu bạt.
- thật ko ngờ lời ông nói đúng như vậy - Khương Tú lắc đầu nói
- ông ? - nó ngơ ngắc hỏi
Khương Tú nói "ông" ở đây là ai ? Từ đó đến giờ nó chỉ nghe người có vị trí cao nhất trong Hắc Minh gia là Hắc Ngạo Lâm, ko lẽ đang ám chỉ ông ta sao ?
Khương Tú nhìn ánh mắt của nó cũng đoán được một phần " bà chị hiểu ai rồi đó"
- mơ hồ ! Tại sao ông ta lại báo cho nhóc biết - Tử Sam nói
- tôi là cháu cưng của ông ta đồng thời tôi quý chú nhất cho nên ông sẽ báo tôi nghe rồi
- thì ra là vậy, lúc nãy cậu mạnh miệng với 2 vệ sĩ đó vì ông ta cưng cậu nên bảo đảm sẽ ko oán trách
- bà chị cũng thông minh
Khương Tú là người trong gia đình được Hắc Ngạo Lâm yêu thương, tin cậy nhất. Ngay cả lúc nhỏ quà sinh nhật thuộc loại khủng, nhờ vậy mà nói Hắc Khương Tú được nhiều người biết do là cháu cưng của ông ta. Nhưng họ lại ko biết về mặt sau quan hệ chú cháu của Hắc Minh Quân và Hắc Khương Tú có thể tốt đến cỡ nào.
- ồn ào quá đi ! - hắn tức giận nói
Vừa mới tỉnh dậy đã nghe họ cãi lộn làm đầu hắn đau ko chịu được, nói đến volume và độ cãi nhau cả hai đều ngang hàng nhau, nhưng đây là bệnh viện ! Nơi người bệnh nghỉ ngơi làm sai mà chịu nổi.
Rồi bất chợt ánh mắt hắn chuyển sang nó, từ sự dịu dàng, ôn nhu rồi chuyển sang lạnh lùng. Hắn thật sự có thể thừa sức bảo vệ nó khỏi Hắc Ngạo Lâm nhưng ông ta cũng ko phải loại người dễ dàng, cổ phần trong công ti ông ta chiếm 50% trong tay hắn chỉ có 30%, gần đây Tô Kiệt và Tuấn Kiệt đã dốc sức mua lại tất cả cổ phần có khi còn dùng thủ đoạn, uy hiếp các cổ đông bán lại cổ phần cho hắn đến bây giờ đã được 40%. Vẫn chưa đủ để hạ gục ông ta cho nên hắn phải im lặng nhường bước để ông ta gắn Nam Ân Hi với mình.
Ai ngờ lại là kẻ thù của Phong Thiên Vũ, tính tới người chịu thiệt vẫn là nó.
Nó đang ngồi bên cạnh thấy hắn lạnh lùng nhìn mình, nó bất giác hỏi " anh có chuyện gì à "
- sao em lại đến đây
- thì anh bị trúng đạn, em lo lắng anh nên mới tới đây, anh đói chưa em sai Khải Luân mua đồ - nó dịu dàng nói
Nghe nó nói vậy, lòng hắn rất vui mừng vì có người vợ yêu thương hắn đến vậy, nghĩ đến lần đầu nó gặp hắn để xin lấy lô hàng về cực kì lạnh lùng đến cỡ nào mà bây giờ lại dịu dàng. Tất cả niềm vui hắn đều để trong lòng nhưng vẻ mặt vẫn lạnh lùng nhìn nó. Hắn hít một hơi rồi khó khăn nói " em về đi , ở đây có Khương Tú chăm sóc là được"
Cả phòng trở nên im lặng, ánh mắt của Khương Tú và Tử Sam đều hướng về nhìn hắn, cứ tưởng họ sẽ hạnh phúc bên cạnh nhau chăm sóc, ko ngờ kết quả lại quay 360 độ.
- ko cần làm phiền đến Khương Tú - ko lẽ nó ko chăm sóc tốt bằng Khương Tú
- đừng để anh nhắc lần thứ 2
- anh... - nó nghẹn lời, hắn đang đuổi nó đi sao ? Tên này tại sao lại cư xử như vậy !
Nó tức giận đi một mạch ra khỏi phòng, còn Tử Sam thì cố gắng tiếp thu lời hắn nói, tên này nói chuyện với vợ mình mà lạnh lùng thế, nếu Chấn Nhật Duệ mà nhưu vậy chắc đã bị cô đem chiên, hấp, luộc từ đời nào rồi. Dù sao tiếp thu cũng ko được cô đứng dậy đuổi theo nó.
Đi dọc hành lang, nó muốn khóc nhưng vẫn cố nhịn, vì hắn nằm viện nên nó ko nhắc đến chuyện của Nam Ân Hi, vậy mà lại đối xử với nó như vậy. Hắc Minh Quân ! Anh quá đáng ! Dám phản bội tôi, lần này tôi cho anh ăn ko ngon ngủ ko yên luôn. Bỗng nó thấy Tuấn Kiệt và Tô Kiệt đang đi đến. Có lẽ là đến thăm hắn. Nó chạy tới chắn đường họ, giang hai tay ra ko cho họ đi. Tuấn Kiệt thấy vậy hỏi" chị hai ! Có chuyện gì ?"
- Hạ Đông Đông và Trịnh Duyệt Phi đang ở đâu ?- nó hỏi
- vâng ! Hiện giờ họ đang ở Pháp giúp anh hai xử lý công việc ở đó
- được ! Đi đi - nó nói xong rồi đi khỏi bệnh viện.
Tử Sam chạy tới phía nó thở hổn hển, con bé này thường xuyên bỏ bà chị lại, thật ko hiểu nổi. Cô quay sang nó hỏi " đi đâu vậy"
- lâu rồi không du lịch, chị em mình đi Pháp một chuyến.
- mắt em có mù ko đấy, tại sao lại chọn nước Pháp, đi hawai đi
- Pháp có mỹ nam cho chị ngắm thoải mái
- thật ko- mắt Tử Sam sáng lên
- chắc, mà nè chị có chồng rồi mà còn đam mê mỹ nam.
- hồi đó chị được tha hồ ngắm còn bây giờ có Nhật Duệ, bị tên đó ko cho ngắm bây giờ Nhật Duệ ko có ở đây chị pha tận dụng - Tử Sam cười nói
- được, vậy thì đi, sẵn dịp tìm Đông Đông và Duyệt Phi
- ok
Nói xong, nó gọi Khải Luận chạy xe đến đón nó ra sân bay, lần này hắn đuổi nó đi, nó biến mất cho hắn xem, điện thoại của nó đã nằm trong thùng rác. Tránh trường hợp hắn tìm ra, ngay cả điện thoại của Tử Sam cũng vậy. Lần này nó sẽ ko dắt Khải Luân theo, cậu ta là thành phần nguy hiểm. Huống chi Khải Luân cũng là người tìm ra nó.
Xe dừng ngay sân bay, nó xuống xe rồi quay qua cửa sổ nhìn Khải Luân nói " báo cho Phong Thiên Vũ biết chuyện của Nam Ân Hi"
- vâng ! Chị hai chị đi đâu vậy - Khải Luân hỏi
- cậu còn tò mò là tôi cho ăn đấm - nó đe doạ rồi đi.
Lúc nảy nó còn hỏi Tuấn Kiệt, Đông Đông và Duyệt Phi ở đâu, có lẽ nếu nghe tin nó rời khỏi London thì sẽ nghĩ đến nó sẽ đến Pháp, nhưng ko sao ! Nó sẽ ko ở lại Pháp lâu, chỉ một thời gian rồi qua nước khác.
Nó mỉm cười hài lòng rồi cùng Tử Sam mua vé đến Pháp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...