Trên chiếc bàn dài, 2 bên đều là dãy người với khuôn mặt trắng bệt thêm nỗi lo sợ hãi. Ánh mắt đều dẫn đến cô gái xinh đẹp có làn da trắng, môi mỏng và đỏ tươi như máu, cô gái đó đặc biệt có cặp mắt long lanh, máu tóc xoăn rủ rượii 2 bên vai. Trên tay Khắc Tinh đang cầm con dao nó nhanh nhẹn xoay thành thạo, 2 chân gác trên bàn, ánh mắt nhìn đám người đang khiếp sợ mh.
- Khắc Tinh cô hãy nói gì đi chứ- ng đàn ông lên tiếng
- Hoàng tiên sinh, làm gì ông lại vội vàng như vậy, có chuyện gì gấp lắm à- nó chuyển ánh mắt đến ng đàn ông đó, tuy giọng nói dịu dàng của nó phát ra khiến bao người say mê, nhưng cũng dần tan biến đi khi nó nhìn Hoàng Thiên Minh.
Hoàng Thiên Minh nghe vậy ông liền khựng lại, bản thân ông phải chịu ánh mắt đáng sợ của Khắc Tinh, bất chợt ông run rẩy. khắc Tinh do đã thừa hiểu được những việc làm sai trái của ông sau lưng nó, nễ tình ông cũng nuôi dạy lúc nhỏ và rèn luyện mh nên nhắm mắt cho qua, không ngờ ông già đó càng ngày lấn tới chả coi ai ra gì. Nó nói:
- tối nay mục đích của tôi mời mọi người đến là cần xử phạt một người
- thưa, ai lại dám đắc tội với Phong tiểu thư chúng ta-ng đàn ông khác lên tiếng.
- mỗi người trong đây hãy tự hỏi bản thân mh-nó lạnh lùng nói
20 người ngồi trong căn phòng này, ai ai cũng lộ ra tia sợ hãi, mục đích của nó là xử Hoàng Thiên Minh, nó cũng ngạc nhiên một câu nói của mh đụng trúng tim đen nhiều người đến vậy, lần này phải phái Khải Luân tiêu diệt hết bọn sâu bọ này.
- tham ô tiền của bang, lấy vũ khí của bang đem bán, thu tiền bảo kê trái phép các quán bar, phản bội bang chủ- Khắc Tinh cất giọng nói.
-...
*PHẬP*
Con dao đồ chơi của nó cầm trên tay lúc này đã găm vào tim của Hoàng Thiên Minh, mùi máu tanh đã tràn lan khắp phòng, ai nấy cũng sợ hãi càng nghĩ tới cái chết của Hoàng Thiên Minh, họ chả dám lm gì sai đối với Khắc Tinh nữa, cái chết như vậy nhục nhã lắm.
Phong Khắc Tinh đứng dậy, thản nhiên đi ra ngoài, ko chào hỏi ai một câu, vì sao ư ! Vì nó là ng kế thừa của Phong gia, một gia tộc lớn đối với Hắc đạo, lại một con người 2 tính cách lúc đáng yêu lúc tàn nhẫn, công việc trong bang chủ yếu về buôn vũ khí, mọi vũ khí tối thượng đều đc nó nhập về, xui xẻo thay một nửa lô hàng đã bị Thiên Minh lấy cắp và bán cho Hắc Minh, một bang phái khác có quyền lực hơn nó đứng đầu Hắc đạo.
-chị 2! Tổn thất bây giờ mh phải làm sao- Khải Luân lên tiếng
- Sắp xếp buổi gặp mặt với Hắc Minh và tài sản của Hoàng Thiên Minh sẽ chuyển qua cho Phong gia- nó trả lời
- vâng
------------
6g30
Khắc Tinh đang yên vị trên giường yêu quý của mình, đêm qua nó phải trải qa một tràn giáo huấn của ba trong phòng làm việc do giết Hoàng Thiên Minh nhưng cuối cùng ba cô lại nói " coi như giết một con chó cũng ko chết chóc gì"
Căn phòng của nó thuộc tông màu đen nhưng 4 bức tường lại là màu kem, tạo ra sự hài hoà giữa màu lạnh và màu nóng.
"Cốc..cốc"
- Ai đó- nó trả lời
- chị 2, đã tới giờ hẹn với Hắc Minh
Shit, tại sao mh lại ngu ngốc đi hẹn đúng ngày này, ngày duy nhất cô được nghỉ ngơi !!!
Khắc Tinh lật chăn qua bên, nó dời người ra khỏi giường rồi vào phòng vệ sinh làm vscn. mặc chiếc quần bó đen ôm khắp đôi chân của cô cảm thấy đôi chân nhỏ nhắn và mặc áo phông màu trắng kiểu dáng lộ bên vai trắng nỏn của cô. Đôi môi vốn đỏ tươi như máu giờ lại trở nên đỏ hơn, tóc thì chải gọn chia ra 2 bên vai. Nó mang giày cao gót rồi ra khỏi cửa, bước xuống nhà thì ba mẹ và Khải Luân đang dưới đó.
-đi - Khắc Tinh lên tiếng
- vâng
- lần này phải lấy cho bằng đc kho vũ khí đó, ko được để mất - Phong Thiên Vũ lạnh lùng nói
Nó im lặng rồi cùng Khải Luân lên chiếc xe ferrari màu đỏ rượu phóng tới Hắc Minh gia.
Chiếc xe dừng trước một cách cổng to lớn màu đen trên đó khắc nhìu chi tiết ,đặc biệt là chữ "HM" tôn lên vẻ quyền lực to lớn. Khải Luân nhấn còi xe, chiếc cổng tự động mở ra, không lâu sau, Khắc Tinh đã đi tới khuôn viên. Nó mở cửa, rồi thản nhiên đi vào nhà. Người đứng nhì trong Hắc Đạo, gia tộc này cũng ko có thành ý kêu người đón nó, đủ thể hiện vẻ kiêu ngạo của ng chủ. Khải Luân theo sau nó cũng hiểu đc nó đang suy nghĩ điều gì.
- chào, Phong tiểu thư
Một người đàn ông nhìn sơ qa cũng bằng tuổi nó,mái tóc hạt dẻ, đôi mắt quyến rủ nhưng cũng đáng sợ, sát khí vây quanh người đó, như vậy cũng khiến mọi người xung qanh sợ hãi, đối với Khắc Tinh thì chuyện này chả là gì với nó.
- Hắc Minh tiên sinh - nó đáp
- Hôm nay, Phong tiểu thư có gì tìm tôi đây- Hắc Minh Quân lạnh lùng nói
- Tiên sinh, anh biết tôi đến cũng ko cho người ra cửa đón tôi để thể hiện lòng tôn trọng, qá kiêu ngạo
Mặt của Minh Quân tối sầm lại, cô gái này dám ăn nói nói vs tôi như vậy, bản lĩnh lắm, thú vị !
- không phải chứ, tôi đang ngồi đây để chào đón cô - Hắn nói
- tôi không hứng thú đề tài của anh bây giờ vô việc chính đi
- được ! Mời cô ngồi
Hắn đưa tay ra mời nó ngồi. Khắc Tinh thấy được hành động đó, không do dự ngồi xuống ghế, còn Khải Luân thì đứng phía sau nó.
- lô vũ khí tối thượng của Hoàng Thiên Minh bán cho anh đó là của tôi, mong Hắc Minh tiên sinh trả lại
- cô lấy tư cách gì mà thương lượng với tôi- Minh Quân lạnh lùng đáp ko cần suy nghĩ
- với tư cách là ng chế tạo ra nó
- tiền đã trao về người bán, cô nghĩ tôi sẽ tay không trả lại ?
- anh muốn gì ?- Khắc Tinh sắc bén nhìn hắn
- tốt. Tôi muốn cô làm vợ tôi- hắn thản nhiên nói
Khắc Tinh khựng người xoay qua nhìn hắn bằng ánh mắt căm phẫn lẫn khinh bỉ, nhưng hắn cũng chẳng để ý đến, đối với hắn có nó là đc, chẳng qan tâm tới thứ khác.
- Hắc Minh tiên sinh, đừng đưa điều kiện lố như vậy- nghe cuộc trò chuyện Khải Luân cũng bất chợt lên tiếng
- tôi nắm át chủ bài, các người muốn như thế nào thì tuỳ nhưng một khi tôi nói sẽ không rút lại- hắn nói
- Hắc Minh Quân, đời anh sống ngạo mạn ko có nghĩa là áp dụng nó với tôi. Con người ai cũng sợ anh, Phong Khắc Tinh tôi đây thì đừng hòng giở trò - nó tức giận nói rồi đứng dậy bước ra khỏi cửa.
- Không tiễn - Hắn nói, ko màn gì tới lời nói của nó lúc nảy
Tức mún chết đi mà, muốn cưới tôi à, đừng mơ, còn lâu tôi mới hạ mình vì lo vũ khí đó, mất thì tạo cái khác sợ gì, tài sản của Hoàng Thiên Minh cũng về tay nó trong đó có số tiền mà ông ta có đc do bán lô đó, coi như nó bán cho Hắc Minh.
Khải Luân theo sau nó nảy giờ cảm nhận được sát khí của nó nên anh không dám lên tiếng rồi nhanh chóng ngồi lên xe lái về biệt thự. Khắc Tinh đang suy nghĩ phải nói sao với ba mình, ko lẽ lại nghe giáo huấn, nó cau mày rồi nói với Khải Luân " về công ti"
- vâng
-----------
Phong thị, một tập đoàn to lớn và mạnh. Cạnh tranh với Phong thị ko dễ dàng chút nào do trong đó có một vị chủ tịch vừa thuộc Hắc Đạo vừa là ng giỏi về mọi mặt như:kinh tế, bất động sản, chứng khoán, chế tạo vũ khí, máy tính, máy móc.
phong Khắc Tinh nắm chức vụ trong tay nhưng nó lại ít nghĩ tới công ti thường thì ở nhà và giao lưu với công ti bằng máy tính nên hiếm ai biết đến nó.Hôm nay nó lại đến công ti khiến nhìu người ngỡ ngàng.
Khắc Tinh bước vào với bao ánh mắt nhìn mh. Khốn khiếp ! Nhìn qài ko thấy mệt à. Nếu ko phải vì muốn trốn ba tôi 1 thời gian thì còn lâu cũng ko vào đây.,coi như lần này khảo,sát nhân viên. Ko thể để công ti có sâu bọ như troq bang.
- Khải Luân tập hợp nhân viên, bắt đầu khảo sát.
- vâng.
TING
Thang máy riêng của nó mở ra, Khải Luân phải thông báo với mọi người chuẩn bị khảo sát nên nó lên một mình, nhanh nhẹn bấm vào nút tầng cao nhất.
Cửa thang máy mở ra, phía trước là một cánh cửa. Nó bước tới bấm mật khẩu số phòng của mh r vào, yên phận trên ghế cũng ko có gì làm nên Khắc Tinh lấy một số tài liệu ra giải quyết, nhìn tới nhìn lui tài liệu chỉ toàn là số khiến nó nhứt đầu, bỗng tiếng điện thoại video vang lên. Cô nhấn vào chiếc nút trên mặt bàn rồi tự động ánh sáng tắt hết.
Trên màn hình là một người đàn ông chừng 40t vẻ mặt thoải mái nhưng qa ánh mắt của cô chắc chắn là có chuyện quan trọng nên mới gan gọi cho cô.
- chào Phong tiểu thư
- ngài Chris, có chuyện gì lại gọi cho tôi
- thưa, về chất uranium mà cô và tôi đang khai thác
Nghe Chris nói nó bắt đầu tức giận, kế hoạch đã làm rất kĩ lưỡng ko thể nào sai sót như vậy. Uranium là chất hoá học nó đang cần để chế tạo bom, một loại bom thuộc loại 1, sức tàn sát rất cao phạm vi ảnh hưởng là 1300m. Bây giờ tìm nó ko phải dễ, cần đến rừng sâu để khai thác nó. Bây giờ lại có sai sót, sao mà chịu nổi !
- chuyện gì - Khắc Tinh lạnh lùng đáp
- chúng tôi không tìm thấy nguồn
- sao lại không thấy !!!
- thưa, máy móc chúng ta không đủ mạnh để tìm
- ngu xuẩn ! Sao không lấy máy tốt hơn, Phong gia ko nghèo đến thế
- tiểu thư bớt nóng, những loại máy đó chưa sản xuất ra thị trường nên chúng ta ko thể thu mua, huống chi ta đang cần số lượng lớn
- vậy, ngươi nghĩ nên làm sao
- thưa, những loại máy đó của Hắc Minh
Nghe đến "Hắc Minh" nó lại nhớ tới chuyện lúc sáng giữa nó và Hắc Minh Quân. Điều đó làm Sự tức giận của nó gia tăng, mặt Khắc Tinh bắt đầu tối sầm lại do ko có đèn nên ngài Chris ko thấy đc mặt nhưng ông vẫn cảm nhận đc sự tức giận.
- rút về, tôi sẽ đàm phán với Hắc Minh- sau một hồi lâu Khắc Tinh đáp
- vâng
Màn hình đã tắt nên đèn tự động bật lên, Khắc Tinh đang suy nghĩ mình nên làm gì, báo cho Phong Thiên Vũ biết thì nó cũng sẽ bị la mắng, mẹ nó cũng ko làm đc gì, nếu đã làm mất lô vũ khí mà bây giò lại mất đi loại bom số 1 chả khác gì nó sẽ chết. Hi sinh bản thân mh một chút cũng không nhầm nhò gì, nó liền gọi Khải Luân nhờ cậu ấy báo cho gia đình sẽ đi Đông Nam Á một chuyến.
Khắc Tinh lạnh lùng khảo sát từng nhân viên, nhờ cuộc khảo sát này từ 300 nhân viên đã bị nó loại bỏ được 128 người thay vào đó là nhân viên mới, học thức cao hơn. Sau cuộc khảo sát , cổ phần đã có phần tăng đáng kể, nhiều người trong hội đồng quản trị hết mực khen nó.
----------
Nó đang mặc chiếc váy màu trắng ren, tóc lại búi lên, mang giày cao gót. Khuôn mặt để tự nhiên. Ngồi trên xe và lái tới Hắc Minh, lần này sẽ chính nó đi, Khải Luân ở lại để chuẩn bị cho chuyến đi Đông Nam Á.
Cánh cổng mở ra, chiếc xe ferrari màu đen chạy với tốc độ ánh sáng tới khuôn viên trong 5p, thường thì phải mất 15p nhưng đối với Phong Khắc Tinh. Chỉ 5p là đủ. Nó bước xuống xe, rồi nhanh chóng vào nhà. Cứ tự nhiên như nhà của mh.
Lần trước chỉ có một mình Hắc Minh Quân ngồi trong phòng khách lần này lại có thêm 2 ng. Căn phòng dần như u ám, chắc đang bàn công việc. Minh Quân vì chuyện cổ máy sắp tung ra thị trường mà bực mình trút giận lên thuộc hạ nhưng khi thấy Khắc Tinh nổi giận bay đi mất, thay vào đó là vẻ mặt dịu dàng. Tô Kiệt và Tuấn Kiệt khi thấy Khắc Tinh ko thể ko cảm thán vẻ đẹp của nó,cứ như một thiên thần.
Nó nhận được ánh mắt đó cũng tức giận nói:" nhìn đủ chưa ?"
Tô Kiệt và Tuấn Kiệt cũng định thần trở lại vẻ mặt lạnh lùng. Còn Minh Quân vẫn dịu dàng chăm chú nhìn nó.
-tôi cần anh giúp - nó nhỏ tiếng nói
Từ đó tới giờ nó chưa từng nhờ vả ai vì nó không mún mang ơn ai cả càng khiến mệt mỏi thêm nhưng lần này buộc phải làm vậy. Mặc dù Khắc Tinh nói nhỏ nhưng Minh Quân nghe đc, hắn gật đàu rồi ra hiệu cho Tô Kiệt và Tuấn Kiệt lui ra sau đứng.
- em cần tôi giúp chuyện gì ?
- hẳn anh cũng biết tôi đang chế bom loại 1, máy móc của tôi ko đủ để tìm ra nó, phiền anh cho tôi thu mua lại máy R.K của anh với số lượng lớn
- R.K của tôi cũng đang gặp vấn đề, chưa thể sử dụng ngay đc
- ko sao, chỉ phiền anh đi một chuyến tới Đông Nam Á, anh cứ mang R.K theo tôi sẽ tìm ra vấn đề của anh.
- được
Khắc Tinh vui mừng vì hắn cũng đồng ý vậy nó sẽ nhanh chóng có loại bom số 1. Nếu Khắc Tinh làm đc loại bom đó, Phong gia sẽ lớn mạnh hơn, có thể nói là phát triển vượt bậc từ đó tới giờ.
- được! Mai 5g sáng chúng ta khởi hành- nó mỉm cười rồi đứng dậy ra khỏi cửa
Nụ cười của nó đã làm cho 3 ng chết đứng vì nó nên cũng ko biết là Khắc Tinh đã rời khỏi nhà.
- thưa ngài, vấn đề của R.K chưa chắc cô ta làm đc- Tô Kiệt lên tiếng
- cô ta là Phong Khắc Tinh ko có gì cô ta không làm đc - hắn nói
- vậy mai chúng ta sẽ đi? - Tuấn Kiệt hỏi
Hắc Minh Quân liếc xéo rồi hằn giọng nói: "tất nhiên, hãy chuẩn bị R.K và 500 quân, mai xuất phát"
Cả 2 đồng thanh trả lời "vâng" rồi đi, câu hỏi lúc nảy của Tuấn Kiệt lÀm hắn tức giận vì cậu ta cũng đã nghe đc sự đồng ý của hắn vs Khắc Tinh bây giờ cậu lại hỏi, khiến hắn mất mặt ko hơn cũng may là ko ai ở đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...