“Bát trưởng lão đông người như vậy đừng gọi ta Tiểu Nam được không, ta cũng đã lớn.
”Diệp Thiên Nam thì là im lặng, ngày thường sư phụ cùng mấy vị trưởng lão thường gọi hắn là Tiêu Nam nhưng chỉ khi ở riêng a, riêng bát trưởng lão chỉ cần thấy hắn liền gọi, căn bản không thèm để ý người khác nhìn hắn thế nào.
“Thế nào ngươi lớn rồi không cho bát tỷ gọi đúng không?”Bát trưởng lão trợn mắt trắng nói, Diệp Thiên Nam cũng chỉ biết cười khổ, trong mấy vị trưởng lão cũng chỉ có bát trưởng lão muốn hắn gọi là bát tỷ.
“Bát tỷ”Đám ngươi nghe đến chết trận tại chỗ, bát trưởng lão vậy mà cùng thiếu niên kia sưng hô bát tỷ, bát tỷ a, hai người này đến cùng là thân quan hệ gì?Lữ Hàn mộng luôn, cái này người rốt cuộc là ai, cô tổ mẫu vậy mà muốn hắn gọi là bát tỷ?“Bát trưởng lão người không giải quyết Lữ Hàn kia sao?”Diệp Thiên Nam biết bát trưởng lão tính cách vội vàng đổi chủ đề.
“Gọi bát tỷ”Bát trưởng lão trừng Diệp Thiên Nam một cái sau đó quay người nhìn đến trên mắt đất Lữ Hàn chỉ là ánh mắt nàng có chút lạnh làm cho Lữ Hàn cảm thấy bản thân như đang trong hầm băng đồng dạng.
“Lữ Hàn phá hư Huyền Bảo các quy cũ đánh năm mươi trượng, cấm túc ba tháng, cấm tại Huyền Bảo các hối đoái vật phẩm một năm.
”Không cần hỏi, không cần biết nguyên nhân bát trưởng lão liền tuyên cáo hình phạt căn bản không cho Lữ Hàn có cơ hội phản bác.
Nghe được lời bát trưởng lão nói Lữ Hàn không nhịn được nữa phun ra ngụm máu tươi ngất đi, cô tổ mẫu ta mới là cháu của người a.
“Cho người kiêng hắn về”Bát trưởng lão phân phó nói.
Đám người vây xem ngốc luôn, một trang huyên náo cứ như vậy kết thúc rồi, quan trọng là bát trưởng lão căn bản không cần hỏi cái gì liền phán tội rồi.
Đám người nhìn về phía Diệp Thiên Nam trong đôi mắt ánh lên vẻ kính sợ, có thể để bát trưởng lão thay đổi thái độ như vậy thân phận tuyệt không đơn giản.
Thiên Hoàng tông.
Ngày hôm sau Thiên Hoàng tông trên dưới không ngừng xôn xao về chuyện Lữ Hàn gây chuyện với một vị anh tuấn sư huynh, kết quả bị người ta tát bay, bát trưởng lão đích thân đến không những không trừng phạt vị sư huynh kia mà còn đối Lữ Hàn tiến hành thật nặng trừng phạt.
Trên dưới tông môn đệ tử không ngừng có người suy đoán thân phận của vị sư huynh kia, một số chân truyện đệ tử biết chuyện bọ hắn đã mơ hồ đoán ra, có thể để cho bát trưởng lão trở nên hòa ái như vậy, còn gọi là Tiêu Nam chỉ có một mình vị kia đại sư huynh mà thôi.
Nghĩ đến đây bọn hắn cũng là đối Lữ Hàn một mảnh đồng tình, đại sư huynh không đi bế quan mà là chạy đến Huyền Bảo điện đi chơi, phải biết đại sư huynh cần đồ vật chỉ cần nói một câu ngay lập tức sẽ có người mang đến a, sao đột nhiên hắn lại rảnh rỗi tự mình đi Huyền Bảo điện lựa vật phẩm vậy chứ?Đám chân truyền đệ tử cũng là cảm khái Lữ Hàn số phận đen đủi, đụng ai không đụng đi đụng phải được trên dưới trưởng lão cưng chiều đại sư huynh.
Mà Lữ Hàn bị phạt nặng như vậy người tức giận nhất không ai khác ngoài tổ phụ của hắn Lữ Long cũng là Lữ San San thân ca ca.
Lữ Hàn chính là hắn xuất sắc nhất hậu nhân, có rất lớn cơ hội trở thanh chân truyền đệ tử vậy mà hôm nay bị người đánh cho gãy tay nội thương, thân là cô tổ mẫu Lữ San San không những không giúp cháu mình trừng phạt hắn nặng như vậy?Ngay ngày hôm đó Lữ Long đã đến gặp Lữ San San hỏi cho ra lẽ chuyện này, nhưng Lữ San San chỉ nhàn nhạt nói một câu:“Hắn gây chuyện với ngươi chính là Diệp Thiên Nam”Nghe đến câu này Lữ Long mặt mày tái mét đi ra ngoài.
Lữ Hàn là hắn thương yêu nhất, xuất sắc nhất hậu bối không sai nhưng người hắn đánh là ai, là Ngọc Thanh chân nhân cưng chiều nhất ái đồ, là Thiên Hoàng tông con cưng Diệp Thiên Nam, Lữ San San không có một tay đập chết Lữ Hàn đã là niệm tình thân lắm rồi.
Nếu đổi lại làm một cái đệ tử khác, cho dù là chân truyền đệ tử thậm chí trưởng lão, Lữ San San chắc chắn sẽ đem đối phương một bàn tay đập chết, không cần biết ngươi là ai, không cần biết chuyện thế nào chỉ cần ngươi dám đối Diệp Thiên Nam động thủ vậy ngươi là trên dưới Thiên Hoàng tông là địch.
Lữ Long cũng âm thầm may mắn người sử lý chuyện này là Lữ San San nếu không chuyện này kinh động đến tông chủ vậy hắn cái chức trưởng lão này chắc chắn sẽ không còn.
Mà nhân vật chính của cuộc huyên náo này Diệp Thiên Nam vẫn đang uể oải nằm trên ghế dài chợp mắt.
Hắn chính là chẳng quan tâm đến mấy chuyện này, hắn biết mấy chuyện như vậy sẽ có người đứng ra thay hắn giải quyết.
Bây giờ Diệp Thiên Nam đang cấp bản thân nghỉ ngơi thật tốt một chút, chuẩn bị rèn luyện linh bảo.
Thiên Hoàng tông, khoảng cách Diệp Thiên Nam đến Huyền Bảo điện đã qua nửa năm, theo thời gian trôi qua chuyện này cũng là yên lắng xuống tới.
Lúc này trong Diệp Thiên Nam tiểu viện, Diệp Thiên Nam đang ngồi trong mật thất, trước mắt hắn bày biện không ít binh khí đây chính là trong nửa năm qua Diệp Thiên Nam rèn luyện linh bảo.
Những linh bảo này có cái nhập phẩm, có cái bất nhập phẩm linh bảo, nhưng chủ yêu vẫn là linh không viên mãn bất nhập phẩm linh bảo.
Trong nửa năm này hắn rèn ra trọng vẹn bảy bộ binh khí trong đó có hai cái nhập phẩm khí linh viên mãn binh khí, còn lại đều là bất nhập phẩn, tỉ lệ này Diệp Thiên Nam không thể chấp nhận, quá ít.
Nếu là Thái Chính chân nhân ở đây khẳng định sẽ có tự sát xúc động, cmn, ngươi mới luyện khí nửa năm mà thôi vậy mà luyện ra bảy cái linh bảo trong đó còn có hai cái nhập phẩm linh bảo vậy mà còn chê tỉ lệ thấp, ta không bằng ngươi một phần trăm có được hay không.
Thời gian như nước, đảo mắt đã nửa năm nữa trôi qua.
Diệp Thiên Nam tiểu viện.
Lúc này Diệp Thiên Nam đang luyện chế một thanh linh bảo, theo từng chùy, từng chùy đánh xuống linh bảo rốt cuộc thành hình đó là một thanh linh kiếm.
Mười ngày trôi qua rốt cuộc một cái linh bảo cấp bậc kiếm được hoàn thành.
Diệp Thiên Nam đánh giá linh kiếm hài lòng gật đầu, thanh kiếm này chính là hắn hài lòng nhất một kiện linh bảo, hơn một năm vùi đầu vào luyện khí hắn rốt cuộc đã luyện ra được một bộ trung phẩm linh bảo.
Diệp Thiên Nam thở ra một hơi, hắn thu kiện kia linh kiếm vào trữ vật giới chỉ sau đó đi ra ngoài.
Diệp Thiên Nam duỗi duỗi lưng, hít vào trong lành không khí sau đó liền hướng tông chủ đại điện mà đi.
Thiên Hoàng tông tông chủ đại điện.
Làm Thiên Hoàng tông mặt bài đại diện, tông chủ đại điện hiển nhiên vô cùng xa hoa, cả tòa đại điện chính là sử dụng ngàn năm linh ngọc dựng thành khiến đại điện ánh lên một loại tao nhã.
Lúc này trong tông chủ đại điện, Ngọc Thanh chân nhân đang cùng các vị tự trưởng lão họp mặt.
Đột nhiên một vị hộ vệ bước vào hướng Ngọc Thanh chân nhân bẩm báo:“Báo cáo trưởng môn, đại sư huynh xin diện kiến”Nghe đến lời này Ngọc Thanh chân nhân lông mày hơi níu một cái, Tiểu Nam đang yên đang lành sao tự dưng đến đây vậy?“Cho vào”Ngọc Thanh chân nhân phân phó nói.
“Vâng”Hộ vệ kia lĩnh mệnh rời đi, rất nhanh Diệp Thiên Nam đã đi vào đại điện.
“Sư tôn, các vị trưởng lão”Diệp Thiên Nam hướng đám người chào hỏi, mọi người đều đối hắn gật đầu.
“Tiểu Nam a, sao tự dưng tới đây vậy?”Trên chủ tọa Ngọc Thanh chân nhân ân cần hỏi.
“Ta đến đây là muốn xin sư tôn cho phép ta xuống núi lịch luyện”Diệp Thiên Nam từ tốn đáp.
Nghe đến lời này Ngọc Thanh chân nhân hơi bất ngời, nhưng rất nhanh hắn nghĩ đến thứ gì đó, trong đôi mắt ánh lên vẻ kinh ngạc, Ngọc Thanh chân nhân run giọng hỏi:“Ngươi đã luyện ra linh bảo rồi?”“Đúng, ta mới luyện ra một kiện trung phẩm linh bảo sau đó mới đến đây”Diệp Thiên Nam tùy ý đáp.
Nghe đến đây Ngọc Thanh chân nhân cùng mấy vị trưởng lão ngốc luôn, bọn hắn nghe cái gì, Diệp Thiên Nam không những rèn ra linh bảo còn là trung phẩm linh bảo a.
“Linh bảo ngươi luyện đâu mau đưa đây ta xem một chút”Đại trưởng lão thúc dục nói, tuy hắn biết Diệp Thiên Nam sẽ không nói dối nhưng hắn vẫn phải đi xác nhận.
Diệp Thiên Nam không nói lời nào, hắn xuất ra đã luyện thanh kiếm đưa đến đại trưởng lão trước mặt.
“Linh bảo trung phẩm, tuyệt đối là linh bảo trung phẩm”Đại trưởng lão rung rẩy nói, vừa gặp linh kiếm trong nháy mắt Thái Chính chân nhân đã nhận ra đây tuyệt đối là trung phẩm linh bảo, hắn ánh mắt lửa nóng mà nhìn Diệp Thiên Nam, hai mươi sáu tuổi luyện ra trung phẩm linh bảo đây tuyệt đối là luyện khí sư kì tích, tương lại hắn sư điệp này tuyệt đối phải ở trên mình.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...