Hắn nhếch môi, bỗng cảm thấy như đang đi guốc ( giày :)) trong bụng nhau vậy, biết cô đang nói về việc gì, hắn xoay đầu, cẩn thận nhìn Giang tổng và ông John....
- tôi biết việc này có thể hợp tác với nhau, vậy tôi cũng sẽ đầu tư một chút vậy (Tiếng Pháp)
Giang Chủ tịch thầm cười, cuối cùng cũng có thể làm việc chung với Lâm Thương, ông John cũng không hơn gì, cười vui vẻ, vỗ vỗ vai hắn
- nếu vậy cậu cũn nghĩ sao khi tiếp tục hợp tác với Ông Hamnem (Tiếng Tây Ban Nha)
Giang Chủ tịch bước sang người ngồi cạnh hắn, Hàn Băng Di hơi nhíu mày, cười mỉm
- Giang chủ tịch, ông không phải đang tạo cơ hội cho Lâm Thương đó chứ?!
- phải
Giang Chủ tịch hơi bất ngờ nhìn cô, cũng chỉ mỉm cười cho qua rồi tiếp tục nói chuyện với hắn và Hamnem
- rất vui nếu được hợp tác cùng Lâm Thương đấy
Hamnem khẽ cười, trông cũng khá trẻ, tầm cỡ hắn nhưng trẻ con hơn, hắn kéo dài khoé môi, quay sang kéo lấy đầu cô sát vào mình, môi hôn lấy vàng tai cô
- ...
Hàn Băng Di rùng người, quay lên nhìn hắn, Lâm Vũ Uy dùng ánh mắt chăm chú nhìn cô
- anh không thấy Giang chủ tịch khá giả tạo à?!
- bảo bối, em thấy vậy sao?!
- tạo cơ hội cho đối tác?! Để người khác cướp lấy vị trí?!
- ông ta cơ bản chẳng bằng một chi nhánh nhỏ của Lâm Thương
Lâm Vũ Uy lại hôn nhẹ lên tóc cô, quay sang tiếp tục nói chuyện với Giang chủ tịch và Hamnem. Một lúc sau, chỉ thấy Giang Chủ tịch mặt nửa xanh nửa trắng, cười hề hề nhìn Hamnem rồi nhùn Lâm Vũ Uy... Lâm Vũ Uy nhếch môi, nói lời chào rồi xoay người nắm lấy tay cô kéo đi
- Lâm Vũ Uy
Lâm chủ tịch bấ ngờ bước đến, tát mạnh vào một bên mặt hắn, mọi người đều trở nên im lặng, Hàn Băng Di thoáng giật mình nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại, bên cạnh ông ta cũng có một cô gái, cô gái kinh hoàng, lay tay Lâm chủ tịch
- ba à đừng tức giận, anh ấy không phải vậy đâu
- chẳng phải con nói con và nó đang rất tiến triển sao?!
- ba à...
Hắn nhếch môi, hơi mím môi nhìn Lâm Chủ tịch và cô gái
- Âu Dương Tử Kỳ..
Giọng nói không có chút kinh ngạc, từng chữ hắn gằn mạnh, Hàn Băng Di nhắm mắt thở dài, đi đến
- Lâm Chủ tịch, ngài có khuất mắc để sau không được sao?! Ở đây cũng đang có tiệc vui, ngài đừng làm mọi người mất hứng chứ?!
Hàn Băng Di khẽ mỉm cười, đưa tay chỉ hước cửa, Lâm Chủ tịch nhíu mày, rồi xoay mặt đi, kéo tay Âu Dương Tử Kỳ nắm vào tay hắn
- vừa rồi ta nóng tính quá, hai con hạnh phúc như vậy, mau đi đâu đó hóng mát đi
Hàn Băng Di biết rõ sẽ là như vậy, khoé môi kéo dài, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, Lâm Chủ tịch vừa rồi rõ ràng đang khẳng định cho cô thấy tình cảm của Lâm Vũ Uy và Âu Dương Tử Kỳ
- hình như ngài vừa hiểu lầm gì thì phải?!
Bốp
Một cái tát trời giáng, đánh mạnh vào mặt cô, khoé môi có chút bầm, còn có vệt máu đỏ kéo dài, Lâm Vũ Uy tức giận, giật mạnh tay Âu Dương Tử Kỳ ra, đi lại cầm lấy tay Hàn Băng Di
- tôi không biết ông sắp xếp ra sao?! Cô dâu là ai?! Người mẫu đại diện trông như thế nào?! Tôi không quan tâm, muốn đuổi cứ đuổi, nếu ở đây mọi người chua biết vậy hôm nay tôi nói cho mọi người biết, đây là..
- Uy, tôi đi trước
Lâm Vũ Uy vừa giơ tay hắn và cô đang nắm lên, Hàn Băng Di lại tự cười trong lòng, rút tay lại xoay người đi ra cửa... Âu Dương Tử Kỳ che miệng cười, quả nhiên cô ta không có bản lĩnh...
Lâm Chủ tịch cau mày nhìn con trai mình, hả dạ vì cái tát vừa rồi, vừa quay ra nhìn cô đã thấy một ánh mắt rực lửa nhìn mình, Hàn Băng Di nhếch môi
- xin lỗi hình như ông ấy không được mời mà tự ý vào đây
Một bộ phận bảo vệ đứng hai bên người quản lý bữa tiệc, cậu ta xanh mặt, cuối đầu dò từ trên xuống dưới danh sách mời, quả nhiên không thấy thiếp Lâm chủ tịch... Anh ta cười hề hề, đi lại trấn an Lâm Chủ tịch
- Chủ tịch, ngày vất vả đến đây quá, hôm nay quả nhiên không có thiệ...
- tránh ra
Lâm chủ tịch giận dữ, hất người quản lý sang một bên, lườm cô rồi đi ra ngoài,phải... Hôm nay ông ta không được mời, nhưng vì con bé Âu Dương Tử Kỳ nằng nặc đòi đi nên ông cũng đi, lại gặp phải thằng con đang cầm tay đứa con gái khác, ông làm sao mà không tức giận, dù gì nhà Âu Dương cũng là làm ăn hợp tác với Lâm Thương khi mới mở cửa...
Lâm Vũ Uy che miệng, vuốt cằm cười, cô sử dụng thủ đoạn gì vậy?! Đã là thiệp mời đại diện Lâm Thương chứ đâu phải mời rõ họ tên người đó ?! Hắn đi đến, vuốt tóc bên tai cô lên cười nói nhỏ
- bảo bối, là mỹ nhân kế sao?!
- dùng kế sách dụ địch, thuyết giảng cho anh ta
Cô cười, véo nhẹ vào hông hắn, Lâm Vũ Uy cũng phì cười nhưng chợt nhớ ra gì đó, đứng lại nghiêm túc
- hai người trông hạnh phúc quá nhỉ?!
Âu Dương Tử Kỳ mặt đỏ rực như sắp khóc, vùng vằng cầm giỏ bỏ đi ra cửa, hất mạnh vào vai Hàn Băng Di làm cô lui lại vài bước
- khụ... Nhưng mà đó chẳng phải vợ sắp cưới và ba anh sao?!
Cô ho khan, thở dài nhìn hắn... Lâm Vũ Uy hơi mím môi, quay sang nhìn cô
- tình yêu không thể sắp xếp
- à...
Hàn Băng Di giơ ngón trỏ lên như đã hiểu, gật đầu rồi cũng đi ra cửa... Lâm Vũ Uy nhanh chóng đi lấy xe, chiếc BMW kiêu hãnh đứng ở cửa, Hàn Băng Di hất mặt, ngồi vào xe.. Hắn nhếch môi, xoay người gài dây an toàn giúp cô, không quên hôn nhẹ lên má cô
_____
Vài ngày sau đó....
Mới đó mà cũng đã năm tháng, thời gian thạt sự trôi rất nhanh... Hàn Băng Di thẩn thờ ngồi nhìn ra cửa sổ, chiếc điện thoại trên bàn rung lên " người lạ", hơi nhíu mày, đắn đo một chút, cô nhấc máy
- alo
- Hàn Băng Di?!
Giọng nói bên đầu dây gằn mạnh, như muốn giết cô vậy, Hàn Băng Di cười mất tự nhiên, cô để điện thoại xuống trước mắt để xem số điện thoại và tên người gọi, vẫn là chữ "người lạ" kì lạ, nếu ngươif lạ làm sao lại biết được tên cô
Nhìn đến đồng hồ, là 10 giờ tối, cô lại càng ngạc nhiên hơn, sao lại gọi vào giờ này
- xin hỏi ai vậy?!
- hay cho câu ai vậy, cô ngây thơ đến độ không nhận ra giọng tình địch mình sao?!
"Tình địch" cố làm gì có tình địch?! Suy nghĩ một lát, Hàn Băng Di mở to mắt
- Âu Dương Tử Kỳ?!
- cô chậm hiểu thật đấy, phải đợi gần nửa ngày mới tiêu hoá xong sao?!
- à.. Ít ra vẫn còn đỡ hơn loại người dai như đỉa vậy, xin lỗi tôi hiện đang bận không có hứng nói chuyện..
- này này.. Vội vã gì chứ, không nhớ bạn trai cô sao?!
Ý cô ta là gì?! Bạn trai cô?! Lâm Vũ Uy?! Giật thót người, Hàn Băng Di ngẫm lại vài ngày nay quả nhiên hắn không đến công ty cũng không gặp và gọi cho cô hay thậm chí nhắn một tin nhắn cho cô từ ngày dự tiệc rượu, hay chẳng lẽ?!
- liên quan gì đến cô?!
- ây da!! Vô tình thiệt đó nha, Vũ Uy à, anh có nhớ bạn gái không hả?!
- nhớ gì cơ?!
Giọng nói trầm mà khàn đục của Lâm Vũ Uy vang lên bên tai cô, Hàn Băng Di đứng bật dậy, quả nhiên chuyện liên quan đến hắn cô chưa bao giờ bình tĩnh
- Uy anh ở đâu?!
_____
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...