Cùng lúc đó, một tên nam tử trung niên thần tình ảm đạm, mệt mỏi đang chạy như điên về tộc địa Mục gia.
Dưới chân hắn lầy lọi, thân hình vô cùng chật vật giống như đang có chuyện rất khẩn cấp.Tên hắn là Mục Chính Tiên, là một tiểu gia chủ của một chi mạch ở Mục gia.Một năm trước, bởi vì gia tộc phải cắt giảm tài chính, một bộ phận nhỏ tộc nhân bị ép đi đến nước láng giềng là Đại Nguỵ Vương Triều mưu cầu phát triển.Trong ba ngày này, hắn đã trằn trọc mấy lần.
Lúc vừa đến Thanh Vân Trấn, hắn phát hiện ở đó chỉ còn lại một ít tộc nhân già yếu đang bảo vệ sản nghiệp của gia tộc mà thôi.Vốn không còn hi vọng quá lớn hắn lập tức uể oải, cho là chủ mạch của gia tộc hơn một năm đã suy tàn đến mức này.Thời điểm đang muốn rời khỏi thì có người nói cho hắn biết, hiện giờ gia tộc đã như mặt trời ban trưa ở Đại Yến Vương Triều, áp đảo bên trên tất cả thế lực khác.Tộc trưởng Mục Thần Xuyên đã di chuyển phần lớn tộc nhân đến cứ địa cũ của Linh Khư Động Thiên, cũng kể về một ít sự tích xảy ra gần đây.Sau khi Mục Chính Tiên nghe xong thì tâm thần bị chấn động một cách mãnh liệt.
Lập tức dâng lên hi vọng vô cùng lớn, chạy nhanh trong đêm về tộc địa mới của Mục gia.…Mấy canh giờ sau, trong đại điện Mục gia.
Mục Chính Tiên vừa kể những chuyện xảy ra ở Đại Nguỵ Vương Triều vừa chảy nước mắt.“Oanh.”Một cái bàn Bát Tiên bị vỗ nát bét phát ra tiếng vang cực lớn.Mục Thần Xuyên giận dữ đứng dậy, trong đôi mắt loé lên tinh quang lăng lệ.Đại Nguỵ Vương Triều, Thân Đồ thế gia.Thật là can đảm!Theo như lời nói của Mục Chính Tiên, nữa năm trước trên bầu trời đột nhiên hiển hoá ra dị tượng kinh người rơi xuống một thiếu niên tên là Mục Hạo, lấy vĩ lực vô thượng uẩn dục ra một khối Thần cốt trong thân thể hắn, cực kỳ kinh người.Nhưng không để đám tộc nhân chi mạch của Mục gia cao hứng quá lâu, Thân Đồ thế gia đã phát hiện ngọn nguồn của dị tượng.
Bọn hắn không chỉ bắt đi Mục Hạo mà còn muốn thi triển bí pháp cướp đoạt khối Thần cốt kia.Mà Mục Chính Tiên dưới sự yểm trợ của một đám tộc nhân mới có thể cửu tử nhất sinh chạy ra khỏi Đại Nguỵ Vương Triều quay về chủ mạch tìm kiếm viện trợ.“Tộc… Tộc Trưởng, Thân Đồ thế gia kia là gia tộc cường thịnh nhất ở Đại Nguỵ Vương Triều, ngay cả Hoàng thất Đại Nguỵ cũng phải cung kính, nghe nói còn có lão tổ tông Động Thiên cảnh trấn giữ.”Mục Thần Xuyên đột nhiên nổi giận làm cho Mục Chính Tiên giật mình, vẻ mặt đau khổ nhỏ giọng nhắc nhở.Tuy hắn cũng biết chủ mạch xưa đâu bằng nay nhưng vẫn không ôm hi vọng quá lớn.
Dù sao tu sĩ Động Thiên cảnh quá cường đại, ở trong mỗi Vương Triều đều được xưng tụng là chí cường giả.Cho dù phong cách hành sự của Mục Thần Xuyên còn tại đó nhưng cũng chưa chắc sẽ vì một tộc nhân mà đối địch với kẻ cường đại như thế.“Đinh, kiểm tra đo lường được tình hình trước mắt của ký chủ, đã phát động nhiệm vụ gia tộc.”“Vô thượng khí vận chi tử đã được sinh ra, giải cứu thành công ký chủ sẽ thu được ban thưởng phong phú.”“Nếu bị chém giết sẽ tổn thất 20000 điểm khí vận gia tộc.”Âm thanh máy móc của hệ thống vừa ra làm cho ánh mắt Mục Thần Xuyên ngưng lại.Vô thượng khí vận chi tử?Đây là lần đầu tiên hắn nghe được loại xưng hào này.Cho dù lúc Hạo Nguyệt Thần Thể xuất thế cũng chưa được nhắc nhở như vậy.Có thể nhìn ra, lần này không thể không đi.“Lão tổ Động Thiên…”“A, nếu hắn dám ra tay, ta cũng không ngại giúp hắn quy thiên sớm một chút!”Mục Thần Xuyên vung tay lên, trầm giọng nói: “Ngươi chạy vội liên tiếp mấy ngày, đường xá mệt mỏi, vào trong tộc nghỉ ngơi đi.
Việc này bản Tộc trưởng sẽ không đứng ngoài nhìn.”Mục Chính Tiên nghe xong lập tức trong mắt chứa giọt lệ nóng, liên tục khom người bái tạ: “Đa tạ Tộc trưởng!”“Chỉ là… Đứa bé kia năm ngày trước đã bị Thân Đồ thế gia cho người bắt đi, cũng không biết có thể chịu đựng đến bây giờ hay không…”Lời vừa dứt, lông mày Mục Thần Xuyên càng lộ ra vẻ lo lắng.Một giây sau, trong tay hắn độ nhiên hiện lên từng sợi linh tơ hỗn độn, mười ngón tay đan xen, không ngừng diễn hoá.“Tê tê tê.”Sau một hơi, có lôi đình màu tím thô chắc xuất hiện dưới chân hắn, cực kỳ kinh người.“Ầm!”Thân hình Mục Thần Xuyên đột nhiên nhảy vọt lên, giẫm lõm xuống mặt đất, làm nát cả nền đá trong điện.Đây chính là lôi đình pháp được hắn diễn hoá ra từ hỗn độn ý cảnh.
Bàn về tốc độ, chính là cực hạn.Ngay sau đó, một đạo lưu quang cấp tốc lao nhanh ra khỏi tộc địa Mục gia.Phương hướng chính là…Đại Nguỵ Vương Triều!…Thương Ngô quận, Thân Đồ thế gia, trong một gian thạch thất tối tăm.“Đã năm ngày, còn không thể tách Thần cốt ra ngoài được ư?” Một tên thanh niên dáng người bất phàm không kiên nhẫn hỏi.Lão giả đứng bên cạnh mở ra hai con mắt đục ngầu, nói: “Sắp rồi, khối Thần cốt này cực kỳ bất phàm, chúng ta dùng đại trận luyện hoá ăn mòn lâu như vậy khó khăn lắm mới xoá được vài phần thần tính của nó.”“Thêm hai ngày nữa chắc là có thể bóc ra”Nam tử thanh niên nghe xong, như có điều suy nghĩ gật đầu một cái.Thời gian hai ngày cũng còn kịp để hắn chạy tới Thánh thành.“Nhưng như vậy cũng tốt, càng khó bóc ra thì càng chứng minh được sự bất phàm của thứ này.
Mong là sẽ không để ta phải thất vọng…”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...