Trải qua khoảng thời gian tu dưỡng sinh tức thì Mục gia cũng đã khôi phục lại cảnh tượng phồn vinh lần nữa.
Tộc nhân bị phân phát lúc trước cũng đã quay về hơn phân nữa, chỉ còn một bộ phận tộc nhân đi xa tha hương không cách nào liên lạc.
Sau khi Mục Thần Xuyên xuất quan liền phóng thích sức mạnh thần thức đảo quanh tộc địa.
Hắn kinh dị phát hiện.
Có không ít tộc nhân có khả năng đầu tư hơn so với trước đây.
Thậm chí có một ít tu sĩ trên thân còn có phúc duyên không nhỏ.
Tỉ như thu được truyền thừa của cường giả, tìm được các loại tuyệt thế linh thảo, đan dược, công pháp.
“Ầm ầm!”“Ầm ầm!”Lúc này, trên hư không phía trên tộc địa bỗng nhiên nổ mạnh, có lôi đình vũ động đan xen, hiển hoá ra dị tượng kinh người.
“Đây lại là tình huống gì?”“Sinh một đứa bé mà lại có dị tượng đáng sợ như thế?”Một đám tộc nhân đang ở ngoài phòng chờ tinh thần phấn chấn, kinh hãi nhìn lôi vân ngưng kết không tiêu tán trên bầu trời.
Một nam tử trung niên thấy tình cảnh này, trên mặt càng lộ ra vẻ lo lắng.
Tên của hắn là Mục Lực, là tiểu gia chủ của một chi mạch Mục gia.
Phụ nhân trong phòng sinh chính là thê tử của hắn.
Thân thể hắn run nhè nhẹ, trong miệng lại không ngừng cầu nguyện.
Hi vọng mẹ con bình an, đừng xảy ra chuyện gì.
Mà giờ khắc này, một đạo thân ảnh chầm chậm xuất hiện trên hư không.
Một đám tộc nhân Mục gia thấy hắn tới, ánh mắt ngưng lại, vội vàng khom người hành lễ: “Tộc trưởng!”Mục Thần Xuyên khoác tay áo, thần niệm vừa quét qua liền đã biết tình huống nơi này.
Sau đó hắn nhìn về Mục Lực, mỉm cười nói.
“Không cần lo lắng!”“Là có hậu bối Lôi Linh Thể sắp giáng sinh.
”“Lôi Linh Thể!”“Trời ạ!”“Cuối cùng Mục gia chúng ta cũng đã có một vị Linh Thể! !”“Thật là phúc duyên hàng thế!”Không ít tộc nhân nhảy cẩng hoan hô, mà vẻ mặt của Mục Lực càng mừng như điên.
Linh Thể chính là một loại thể chất thần bí.
Có mối liên hệ thân thiết cùng thiên địa đại đạo, một khi bước lên con đường tu luyện thì chắc chắn sẽ tăng mạnh.
Mặc dù không cường đại như các loại vô thượng thể chất Thần Thể, Đạo Thể, Thánh Thể.
Nhưng cũng cực kỳ kinh người, không thể khinh thường.
Đợi qua thời gian nữa, có lẽ sẽ trở thành một thế hệ thiên kiêu trẻ tuổi của Mục gia.
Sau một lúc lâu.
Một tiếng khóc nỉ non vang lên, bà đỡ vui mừng ôm lấy hài nhi từ trong nhà đi ra.
“Sinh rồi!”“Mục gia lão gia, là một nam hài đấy!”Mục Lực kích động tiếp nhận hài nhi, vẻ mặt yêu thích.
Sau đó mặt hắn run lên, khom người về hướng Mục Thần Xuyên: “Còn xin tộc trưởng ban tên!”Mục Thần Xuyên chần chừ mấy hơi, sau đó mở miệng cười nói.
“Đứa bé này sinh ra cùng lôi đình, vậy gọi Mục Lôi đi!”“Mục Lôi!”“Đa tạ tộc trưởng ban tên!”“Các ngươi có công sinh ra hậu bối có Linh Thể cho Mục gia, cái này là ban thưởng.
”Nói rồi, Mục Thần Xuyên vung tay lên, một đóng lớn tài nguyên tu luyện, linh dược, pháp khí, đan dược xuất hiện trong sân.
Làm cho một đám tộc nhân chi mạch nhìn đến hoa cả mắt, nhộn nhịp lần nữa hành lễ.
“Đa tạ tộc trưởng!”Mục Thần Xuyên cười không nói, sau đó thân hình loé lên biến mất trên hư không.
Hắn dời ánh mắt về bảng trong suốt trong không gian hệ thống.
[ Tính danh: Mục Thần Xuyên ][ Thân phận: Tộc trưởng đời thứ mười tám của Mục gia ][ Tu vi: Tử Phủ tầng bảy ][ Khí vận gia tộc: 14550 ][ Công năng ban đầu: Chân Thị Chi Nhãn, Đầu Tư Trả Về, Nhiệm Vụ Gia Tộc ]“Xem ra khí vận gia tộc tăng lên cũng có ảnh hưởng tới phúc duyên của gia tộc.
”Trong lòng Mục Thần Xuyên nói thầm.
Theo trí nhớ lúc trước, mấy trăm năm nay Mục gia cũng không có sinh ra được một vị Linh Thể nào.
Mà hắn mới chỉ vừa tiếp nhận gia tộc hơn một tháng liền đã xuất hiện một vị.
Trừ loại khí vận hư vô mờ mịt kia thì không còn thứ gì khác.
Hơn nữa chỉ một vạn điểm khí vận liền có một vị Linh Thể hàng thế.
Sau này tích luỹ càng nhiều nói không chừng sẽ xuất hiện vô thượng thể chất…Nghĩ tới đây, tâm tình Mục Thần Xuyên vui vẻ, cười lớn quay về chỗ ở.
…Linh Khư Động Thiên.
Trên một toà núi non tú lệ đột nhiên phun trào linh khí, bộc phát ra một cỗ khí tức mạnh nẽ.
Theo sau đó, một nam tử trung niên chầm chậm bước ra từ trong động phủ.
Chính là một trong lục đại Tử Phủ của Linh Khư Động Thiên, Tử Dương Chân Nhân.
Hắn bế quan nữa năm có thừa, hôm nay cuối cùng cũng đột phá đến Tử Phủ tầng ba, thực lực tăng lên không ít.
Không bao lâu.
Một cỗ thần niệm ba động cường đại rà quét một vòng.
“Hã?”“Nghiêm Chử đi nơi nào rồi?”Tử Dương Chân Nhân nhíu mày, hỏi đồng tử đang đứng một bên.
Vẻ mặt của tên đồng tử đau thương, do dự hồi lâu rồi mới ấp úng nói.
“Bẩm… Bẩm sư tôn.
”“Một tháng trước Nghiêm sư huynh cùng Yên Nhiên sư tỷ trở về Vương gia ở Thanh Vân Trấn, vừa lúc gặp gia tộc kinh biến.
”“Đã bị Mục gia chém chết.
”“Cái gì?”Tử Dương Chân Nhân vô cùng kinh nộ, một bàn tay vỗ xuống làm nát chiếc bàn đá trước mắt, hù doạ tên đồng tử đến quỳ xuống đất cúi đầu.
Vương Yên Nhiên thì không sao cả.
Nhưng Nghiêm Chử chính là đệ tử thân truyền của hắn, tuổi còn trẻ đã đột phá cảnh giới Nguyên Đan, thiên phú tu hành cực cao.
Ngày bình thường hắn cũng rất là yêu thích.
Không nghĩ tới chỉ vừa mới bế quan nữa năm, đệ tử yêu thích của mình đã bị người ta giết chết.
Buồn cười! !Sau đó, vẻ mặt Tử Dương Chân Nhân lộ ra sát ý lạnh lẽo, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Phái người đi tra!”“Trong vòng một ngày, ta muốn biết toàn bộ tin tức về Mục gia!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...