Tác giả: Quỷ Tiếu
Thể loại: Cổ Đại, Trọng Sinh, Đam Mỹ
Nguồn: Internet
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 3
Tần suất cập nhật: 6 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--GIỚI THIỆU TRUYỆN:
- Ta cả đời này yêu nhất là huynh trưởng của ta - Đoạn Trường Thanh, ta cùng hắn bên nhau thật lâu, sau đó không biết từ khi nào đã đem lòng yêu luôn cả hắn.
Ta yêu hắn nhiều đến nỗi bản thân chẳng rõ là đã nhiều bao nhiêu, cho đến khi hắn dùng đôi mặt đỏ ngầu hận thù cho ta một kiếm xuyên tim, tâm bỗng dưng thanh tỉnh lại không ít.
Máu " xôn xao " chảy ướt đẫm cả vạt áo trước ngực, nhỏ từng giọt xuống nền tuyết trắng phủ bên dưới chân, ta cúi đầu nhìn ở ngực thủng một động lớn.
Đau đớn thực tại có lẽ làm ta tỉnh hẳn mộng mị trong quá khứ, ngay cả thứ tình yêu ta luôn cho rằng là bất diệt lại có một ngày trở nên mơ hồ như vậy.
Đoạn Trường Thanh không phải ta huynh đệ ruột, hắn là một tên ăn mày được cha ta mang về. Bề ngoại đẹp đẽ nhưng nội tâm rắn rết, có thể nói để có được thứ hắn thích, đều không tiếc thủ đoạn nào để có được.
Một Đoạn Trường Thanh xấu như vậy, ta cũng không biết bản thân vì cái gì một hai phải đương con chó cho hắn sai đông sai tây, cuối cùng bị hắn tặng cho một kiếm.
Ta lảo đảo về sau bưng kín lấy miệng vết thương, tự nhiên bật cười Khanh khách.
" Đoạn Trường Thanh... Ngươi đúng là máu lạnh vô tình a "
Vì cái gì ta lại không nhận ra sớm hơn một chút.
Chỉ tiếc đã quá muộn rồi, thua trên tay một tên bạch nhãn lang.
Đoạn Trường Thanh giống như nghe được một câu chuyện cười nhảm nhí, mài cũng không thèm nhếch lên, lạnh lùng nói vỏn vẻn ba chữ.
sstruyen mời các bạn xem tiếp diễn biến câu truyện...
Tác giả : Quỷ Tiếu
Thể loại: Cổ Đại, Trọng Sinh, Đam Mỹ
Nguồn: Internet
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 3
Tần suất cập nhật: 6 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--GIỚI THIỆU TRUYỆN:
- Ta cả đời này yêu nhất là huynh trưởng của ta - Đoạn Trường Thanh, ta cùng hắn bên nhau thật lâu, sau đó không biết từ khi nào đã đem lòng yêu luôn cả hắn.
Ta yêu hắn nhiều đến nỗi bản thân chẳng rõ là đã nhiều... đến bao nhiêu, cho đến khi hắn dùng đôi mặt đỏ ngầu hận thù cho ta một kiếm xuyên tim, tâm bỗng dưng thanh tỉnh lại không ít.
Máu " xôn xao " chảy ướt đẫm cả vạt áo trước ngực, nhỏ từng giọt xuống nền tuyết trắng phủ bên dưới chân, ta cúi đầu nhìn ở ngực thủng một động lớn.
Đau đớn thực tại có lẽ làm ta tỉnh hẳn mộng mị trong quá khứ, ngay cả thứ tình yêu ta luôn cho rằng là bất diệt lại có một ngày trở nên mơ hồ như vậy.
Đoạn Trường Thanh không phải ta huynh đệ ruột, hắn là một tên ăn mày được cha ta mang về. Bề ngoại đẹp đẽ nhưng nội tâm rắn rết, có thể nói để có được thứ hắn thích, đều không tiếc thủ đoạn nào để có được.
Một Đoạn Trường Thanh xấu như vậy, ta cũng không biết bản thân vì cái gì một hai phải đương con chó cho hắn sai đông sai tây, cuối cùng bị hắn tặng cho một kiếm.
Ta lảo đảo về sau bưng kín lấy miệng vết thương, tự nhiên bật cười Khanh khách.
" Đoạn Trường Thanh... Ngươi đúng là máu lạnh vô tình a "
Vì cái gì ta lại không nhận ra sớm hơn một chút.
Chỉ tiếc đã quá muộn rồi, thua trên tay một tên bạch nhãn lang.
Đoạn Trường Thanh giống như nghe được một câu chuyện cười nhảm nhí, mài cũng không thèm nhếch lên, lạnh lùng nói vỏn vẻn ba chữ.
sstruyen mời các bạn xem tiếp diễn biến câu truyện...