Đế Chế Kiểu Tiên


Thiên địa linh khí vẫn liên tục hội tụ mà về, dần dần bên trong đan điền của Mạnh Thiên cũng chậm dãi hình thành hai cái linh căn phân biệt là thuộc tính hỏa và phong.

Nhưng chỉ có điều hỏa linh căn của Mạnh Thiên có sự khác biết khá lớn so với phong linh căn của hắn.

Mạnh Thiên nội thị đan điền thấy hỏa linh căn rõ ràng có tốc độ hình thành và hấp thụ thiên địa linh khí nhanh hơn rất nhiều so với phong linh căn.

Không chỉ thế hắn còn ẩn ẩn thấy được trên hỏa linh căn có một vài đồ án kì lạ dù còn hơi mơ hồ nhưng thực sự là có, thế nhưng phong linh căn của Mạnh Thiên lại không hề tồn tại.

Nhưng hắn cũng không biết nguyên nhân rõ ràng đến từ đâu cơ thể lại không hề có bất kì kháng tính nào cũng chỉ có thể đổ cho bản thân mình có duy nhất hỏa linh căn từ đâu làm vốn liếng tu luyện.

Nhưng do lại có thêm khả năng của phụ trợ của âm dương song tu công giúp sao chép linh căn của Nhã Như, mà nàng lại đồng thời có song trọng linh căn hỏa và phong vì thế mới dẫn tới linh căn hỏa thuộc tính trong người mình biến dị như vậy.

Không tiếp tục suy nghĩ miên man, Mạnh Thiên tập chung tinh thần vận chuyển thôn thiên phệ địa kinh điên cuồng hấp thu linh khí giúp bản thân đột phá cảnh giới cũng đồng thời hoàn thiện linh căn của bản thân.

“Ầm”Một tiếng nổ khá lớn phát ra từ người Mạnh Thiên, lập tức hai làn sóng linh lực hỏa và phong lan tỏa ra xung quanh cũng chính thức khẳng định Mạnh Thiên đã thành công đột phá đạt tới cảnh giới vũ đồ nhất trọng.

“Tinhh! Chúc mừng kí chủ thành công đạt được danh hiệu ‘bước đầu tu luyện 2’ thành công nhận được một rương cải mệnh và một vòng quay cải mệnh, vật phẩm đã được chuyển vào kho đồ hề thống!”Mạnh Thiên mỉm cười mở mắt hài lòng với thành quả mình nhận được, cũng ngay tức thời Nhã Như cảm nhận được khí tức kéo căng sau đó lập tức phá vỡ bình chướng đột phá liền vui vẻ đi tới:“Chúc mừng phu quân!!”Nàng hé mở môi thơm nhìn Mạnh Thiên mà nói.

Mạnh Thiên cũng cười cười với nàng trực tiếp nhảy tới ôm lấy mỹ nhân vào lòng, lần này hắn đã không bị cảnh hóa thân người bùn nữa rồi vì điều ấy chỉ sảy ra ở cảnh giới luyện khí mà thôi.

Không chút do dự Mạnh Thiên hôn nhẹ vào đôi môi mỏng của mỹ nhân sau đó ôn nhu đáp lời:“Cảm tạ nàng đã hộ pháp cho ta nhé!”Nhã Như nghe thế cũng chỉ cười cười mà không nói gì, rồi cả hai cũng tìm một chỗ dừng chân nghỉ ngơi, dù sao Mạnh Thiên đột phá cũng mất không ít thời gian thế nên lúc này trời đã vào khuya.


Bếp lửa bập bùng, đôi Mạnh Thiên sắc mặt nhiều hứng thú tới lạ thường sử dụng đôi tay khéo léo của mình lại trổ tài bếp núc thế nhưng lần này có chút khác.

Do mới có khả năng thu phóng hỏa và phong linh lực nên Mạnh Thiên khá phấn khích dù sao điều này hắn cũng chưa từng nghĩ mình có thể làm được.

Chỉ thấy trên tay trái Mạnh Thiên phát ra một ngọn lửa đỏ rực như máu tỏa ra nhiệt độ rất lớn, tuy nhiên nó lại chẳng hề làm hắn bị thương cứ như ngọn lửa này là thú nuôi của Mạnh Thiên đang nhảy nhót trên tay hắn vậy.

Còn bên phải là những cơn gió vi vu vờn quay tay hắn, nhưng có vẻ uy thế của nó yếu hơn ngọn lửa kia một chút, miễn cưỡng khiến người ta cảm thấy bị rát mặt khi nó thổi qua.

Nhã Như ở bên cạnh cũng vô cùng hiếu kì, nàng tò mò 1 phần là việc mà tên này đã nhanh chóng điều động được cả hai loại thuộc tính nhanh như vậy.

Nhớ năm đó nàng khi thức tỉnh song linh căn là hỏa và phong giống như Mạnh Thiên cũng phải mất dăm bữa nửa tháng để có thể hoàn toàn trưởng khống hai loại thuộc tính này.

Thế mà tên quái thai trước mắt này lại có thể điều động đồng thời hai loại lực lượng ngay trong lần đầu tiên.

Không chỉ có thế, ngọn lửa của Mạnh Thiên lại càng khiến nàng khiếp sợ hơn vì rõ ràng nó khiến hỏa linh căn trong người mình dù đã là tông cấp hậu kì nhưng lại có chút e dè nó.

Quả thực là quái sự kéo tới liên tiếp khiến Nhã Như không nhịn được nói ra thắc mắc của mình với Mạnh Thiên.

Mạnh Thiên nghe thấy thế cũng hơi nhíu mày, nhưng hắn vẫn kể lại phán đoán của mình cho Nhã Như nghe.

Mà Nhã Như nghe thế cũng thấy tuy ban đầu cũng khiếp sợ không thôi trước khả năng có phần biến thái của âm dương song tu công nhưng cũng rất nhanh trấn tĩnh lại, vì dù sao cũng là công pháp của cường giả thượng giới.

Mà từ suy đoán của Mạnh Thiên cũng có vài phần đạo lý khiến cho Nhã Như cũng không thắc mắc thêm nữa.


Mạnh Thiên thấy nàng không nói gì thêm mỉm cười sau đó tỏ ra một bộ mặt bí hiểm nói:“Mỹ nữ! hôm nay để cảm tạ nàng đã hộ pháp giúp bổn đại gia, ta sẽ tặng cho nàng một món quà!”Nhã Như nghe thế thì bĩu môi nhìn hắn, nàng còn không biết quà trong lời tên này là gì sao.

Mạnh Thiên thấy nàng biểu lộ thế thì gãi gãi đầu cười hề hề nói:“Nàng yên tâm lần này ta sẽ nghiêm túc!”Sau đó trước ánh mắt nghi hoặc của Nhã Như, Mạnh Thiên trên tay lóe lên một cái trước mắt mỹ nhân đã là một thanh kiếm tỏa ra khí tức vô cùng sắc bén:“Ten tén tén ten! Hoàng cấp sơ giai kiếm loại vũ khí”Nhã Như thấy thế liền khiếp sợ nhìn Mạnh Thiên, nàng cũng không ngờ hắn lại có thể lôi ra được vũ khí cấp cao tới như thế, phải biết nàng dù là hoàng tộc nhưng cũng chỉ là của một cái vương quốc.

Vũ khí chấn quốc cũng chỉ đạt tới hoàng cấp trung giai mà thôi, vậy mà Mạnh Thiên lại có thể xuất ra bảo vật cỡ này sao không khiến nàng khiếp sợ cho được.

Còn về phần Mạnh Thiên, tên này thấy Nhã Như khiếp sợ như vậy liền làm ra một bộ tiểu nhân đắc chí, hắn vốn cũng biết xuất thân của nàng từ một vương quốc vì thế mà hoàng cấp vũ khí khiến mỹ nhân bất ngờ.

“Thế nào! Thấy phu quân lợi hại sao, mau tới cho phu quân thơm một cái nào!”Mà Nhã Như nghe thấy câu này cũng Mạnh Thiên cũng tạm thời tỉnh táo nhìn chằm chằm Mạnh Thiên như muốn lột hết bí mật trong người hắn vậy.

Mạnh Thiên thì chẳng có gì là lo lắng cả, vì cách đây không lâu hắn lại nhận được thêm một danh hiệu mới từ hệ thống chính là ‘cự phú một phương’ mà thanh vũ khí cũng là một phần tài sản của hắn.

Mà nguyên nhân hết thấy cho sự tình này chính là trong lúc đi chuẩn bị thức ăn nấu nướng Mạnh Thiên vô tình nhớ lại hai chiếc nhẫn vẫn nằm im không chút động tĩnh trong kho đồ hệ thống của mình.

Nay cảnh giới đã có đột phá lớn vì thế cũng không cố kị gì mà lôi hai chiếc nhẫn này ra thử một lần.

Mà quả như Mạnh Thiên sở liệu khi hắn lấy ra hai chiếc nhẫn này thì đã lấy lại được liên lạc với chúng.

Mạnh Thiên lúc đó liền tâp chung tinh thần tiến vào xem xét chiếc nhẫn chân long trước.

Thế nhưng lập tức đồng thử Mạnh Thiên có rút lại vì bên trong này không phải giống một túi trữ vật tầm thường mà đúng hơn là một kho tàng thì đúng hơn.


Vô số linh thạch chất cao thành núi con số vài lên tới vài trăm triệu viên, công pháp, vũ khí và đan được nhìn tới hoa cả mắt khiến cho Mạnh Thiên quả thực không biết đâu mà lần.

Sau cùng hắn cũng chỉ biết thốt lên một câu:“Bổn thiếu gia phất rồi”Sau đó trải qua giây phút điên cuồng Mạnh Thiên lại nhìn lấy chiếc nhẫn được điêu khắc một tôn ma long trên đó, hắn cũng không do dự chìm vào bên trong này, ánh mắt cũng không thể che dấu đi sự sợ hãi.

Vì Ma Long nhẫn cũng không hề kém cạnh Chân long nhẫn khi trong đó cũng chứa vô số ma thạch, công pháp vũ khí của ma tu đều có cả, và tất nhiên đan dược cũng là không thiếu.

Thậm trí có rất nhiều loại đan được ở cả hai chiếc nhẫn Mạnh Thiên cũng chẳng biết phẩm cấp và diệu dụng của chúng là gì nữa.

Mà thu hoạch đầy bồn đầy bát này cũng khiến Mạnh Thiên tâm trạng lên cao vui vẻ mà quay về nơi hai người nghỉ ngơi trong lòng cũng chuẩn bị lấy một cái kế hoạch khiến cho mỹ nhân phải sợ hãi kinh ngạc.

Vì thế lúc này mới có một màn như vừa rồi.

Mạnh Thiên thấy Nhã Như vẫn cứ nhìn mình chằm chằm thì cũng đành bó tay cười giải thích qua một chút sự tình với nàng, lúc này mới khiến mỹ nhân vỡ lẽ hiểu ra, cũng lại càng khiếp sợ với phúc khí của tên này.

Nào là cường giả thượng giới nuôi dưỡng từ bé, lại được tặng cho công pháp nay lại có thêm cơ duyên như vậy quả thực là nghịch thiên.

Thế nhưng trong mắt Nhã Như cũng không hề có bất cứ ghen tị hay tham lam nào hiện ra cả, bên trong đó vẫn chỉ là tình cảm yêu thương nồng nàn dành cho Mạnh Thiên.

Vì nàng chỉ nghĩ rằng bí mật lớn như vậy nam nhân của mình còn có thể chia sẻ với mình thì hắn phải tin tưởng và yêu mình tới cỡ nào chứ điều đó càng khiến Nhã Như hạnh phúc hơn so với có được đống tài bảo kia.

Còn Mạnh Thiên thì lại chẳng hề nghĩ Nhã Như nghe mấy lời mình nói lại suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ nghĩ nàng vẫn còn đang trong khiếp sợ chưa tỉnh lại mà thôi, mà Mạnh Thiên chưa làm thì thôi, đã làm là phải kinh thiên động địa vì thế lại lấy ra thêm vài kiện vật phẩm đưa cho Nhã Như:“Đây là đan dược cấp 3 phục dụng sẽ giúp nàng gia tăng cảnh giới của mình, đây là nhập vương đan khi nàng tới tông cấp cửu trọng viên mãn có thể phục dụng giúp nàng tiến thẳng tới cảnh giới vũ vương cường giả.

Đây là vũ kỹ vương cấp hỏa và phong thuộc tính nàng cứ giữ lấy mà luyện tập ra tăng cảnh giới,….

.


”Mạnh Thiên như một tay da cấp lành nghề, liên tiếp đưa ra những món đồ và giới thiệu chúng cho Nhã Như khiến nàng ở bên cạnh cũng chỉ biết trợn mắt nhìn.

Cái miệng nhỏ nhắn cũng há rõ thể hiện rõ sự khiếp sợ của bản thân trước tình cảnh này.

Mạnh Thiên sau một hồi diễn thuyết cuối cùng cũng dừng lại, cảm thấy miệng hơi khô đang định uống ngụm nước lại thấy biểu cảm của Nhã Như liền chớp lấy thời cơ tập kích đôi môi đỏ mỏng của mỹ nhân mà hút lấy quỳnh tương mật dịch của nàng.

Mà mỹ nhân sau khi giật mình do bị Mạnh Thiên bất ngờ tập kích cũng mãnh liệt đáp trả cũng coi như là thay lời cảm ơn tới những gì nam nhân này đã làm cho mình.

Hai người môi lưỡi triền miên khiến, còn Mạnh Thiên để đôi tay hắn tuy ý hành tẩu như một thói quen trên cơ thể mỹ nhân khiến cho Nhã Như cả người nóng ran.

Thế nhưng bất chợt động tác của hắn dừng lại đôi môi cũng bất ngờ tách ra khiến mỹ nhân có chút bất ngờ đưa ánh mắt u oán nhìn lấy hắn.

Mạnh Thiên cười haha sau đó làm ra một bộ dáng nghiêm túc nói:“Còn hai thứ nữa ta muốn cho nàng cùng xem!”Nói xong trên tay đã là hai bức thư được gói gém khá cẩn thận.

Còn Nhã Như tuy vẫn còn chút ủy khuất nhưng thấy sắc mặt nam nhân của mình nghiêm túc thì vẫn cố nhịn chờ đợi hắn nói tiếp.

Chỉ thấy tay hắn cầm lấy một phong thư mở ra đưa tới trước mắt quan sát đọc:“Ta mừng vì ngươi đọc được bức thư này Đao Nhất, ta không ngờ rằng mình lại đem lòng yêu một kẻ như ngươi nhưng chúng ta thế bất lưỡng lập đều phải gánh vác sư môn sau lưng mình.

Ta cũng không có đủ tư cách để yêu cầu ngươi sự tình gì, chỉ mong khi chết thi thể này được yên nghỉ chỗ chúng ta có lần đầu tiên!Kiếm Như Băng tuyệt bút”Mạnh Thiên đọc tới đây thì tinh thần chấn động, mà ở phía bên cạnh Nhã Như cũng hai mắt buồn bã cách tay cũng vô thức siết chặt lấy nam nhân của mình hơn.

Thở dài một hơi Mạnh Thiên tiếp tục mở ra phong thư tiếp theo chỉ thấy bên trong có vài chữ ngắn gọn:“ Tiên – Ma đối lậpLưỡng giới phân tranhHữu duyên vô phậnHẹn nàng kiếp sau!Ma Đao Nhất tuyệt bút”Mạnh Thiên khép lại lá thư này rồi nhìn về phía Nhã Như cũng thấy nàng đang nhìn lấy mình cách tay cũng liền vươn ra ôm xiết lấy mỹ nhân vào lòng.

Hắn quả thật tiếc cho hai vị tiền bối này, cũng vì hoàn cảnh mà đối lập nhau của hai giới Ma tu và Tiên tu khiến họ phải hứng chịu hoàn cảnh khóc liệt như vậy.

“Haizz! Tất cả cũng chỉ vì thức lực không đủ a, nếu thực lực đủ thì còn sợ gì, trước mặt thực lực tuyệt đối mọi sự việc chỉ cần một ý niệm sẽ dễ dàng được giải quyết mà thôi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận