Sáng vừa mới tỉnh dậy Lý Anh Tú đã nhận được tin báo từ công bộ, dẫn theo viên Bách hộ cùng hai mươi Ngự Tiền quân Lý Anh Tú cưỡi Song Vĩ Hồng chạy đến lò rèn.
Hồ Nguyên Trừng cùng các công tượng đã chờ đợi Lý Anh Tú từ sớm. Trải qua gần một tuần mất ăn mất ngủ cuối cùng bọn hắn cũng đã tạo ra được nguyên mẫu súng điểu thương đầu tiên. (Đừng nghĩ có bản vẽ rồi thì tạo dễ dàng, có bản vẽ là một chuyện, nhưng phương pháp chế tạo và hoàn thiện là một việc khác, phải thử đi thử lại rất nhiều lần).
- Bái kiến bệ hạ.
Hồ Nguyên Trừng cùng các công tượng cúi người hành lễ. Lý Anh Tú thì không đợi được liền nói.
- Nhanh, để Trẫm xem súng như thế nào.
Không nôn làm sao được khi chế tạo điểu thương sẽ là bước khởi đầu tốt đẹp để quân đội Đại Việt có thể tiến lên hiện đại, hỏa khí chính là tương lai của quân sự, hiện tại quân đội Đại Việt không thể bì được với quân địch bằng số lượng thì phải dùng sự tinh nhuệ và vũ khí hiện đại để đánh bại địch nhân.
Hồ Nguyên Trừng dẫn Lý Anh Tú ra trường bắn, nơi này đã đặt sẵn ba khẩu súng điểu thương theo thiết kế của Lý Anh Tú. Toàn bộ súng dài đến một mét rưỡi, nòng súng có thể bắn đạn cỡ bốn li. Máy súng được thiết kế gồm bốn bộ phận, thứ nhất là cò, thứ hai là búa cò được gắn một viên đá lửa được mài sắc nhìn như một cái mỏ chim, thứ ba là cốc ngòi để chưa thuốc mồi nối với buồng đốt, cuối cùng là lẫy thép Lý Anh Tú thiết kế thành bản lớn hình nắp, khi bật lại có thể che đi cốc ngòi. Khi bóp cò búa có gắn đá lửa sẽ mài vào lẫy thép tạo ra tia lửa đốt thuốc mồi ở cốc ngòi đốt thuốc súng trong buồng đốt và nổ tạo ra lực đẩy viên đạn đi. Bản vẽ mà Lý Anh Tú thiết kế ra chính là loại súng kíp đá lửa hay còn gọi là Musket rifle.
Lý Anh Tú cầm khẩu súng lên khẽ vuốt ve theo từng đường viền của nó, gỗ cây óc chó nổi lên các đường vân màu đen vô cùng đẹp đẽ, nòng súng được mài đến sáng bóng, các chi tiết đều được làm thủ công nhưng khá tinh xảo. Tuy nhiên súng khá nặng, Lý Anh Tú ước chừng cũng phải đến mười ký là ít. Lý Anh Tú hỏi.
- Súng này làm mất bao lâu.
Hồ Nguyên Trừng nói.
- Bẩm bệ hạ, tạo một khẩu súng hoàn chỉnh sẽ phải mất hết một ngày. Chủ yếu là làm rỗng nòng súng quá khó, sau đó là phần máy súng cũng phải làm rất kỹ càn.
Lý Anh Tú gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Làm nòng súng thủ công cực kỳ khó, chưa nói đến chất lượng thép, chỉ riêng khoan nòng, sau đó lại phải mài nòng đã là một việc rất đau đầu rồi, nếu làm thực thế thì làm một khẩu súng mất một tuần là ít, sản xuất trong lò rèn tốc độ được đẩy nhanh lên rất nhiều. Lý Anh Tú nói.
- Các khanh hãy chia người ra, mỗi người làm một phận, người làm nòng, người làm bán súng, người làm các chi tiết nhỏ,…như vậy sẽ đẩy nhanh tốc độ làm việc hơn. Sau khi làm xong thì giao cho những người học việc lắp lại là được.
Lý Anh Tú nói chính là phương thức sản xuất dây chuyền. Hồ Nguyên Trừng vừa nghe được đã sáng mắt lên.
- Bệ hạ anh minh.
Lý Anh Tú nói.
- Đạn đâu, Trẫm muốn thử súng.
Hồ Nguyên Trừng nghe bệ hạ muốn đích thân thử súng liền ngăn cản.
- Bệ hạ, thử súng thật quá nguy hiểm, trong quá trình thí nghiệm đã có người bị thương…
Lý Anh Tú cắt ngang nói.
- Không nói nữa. Trẫm tin tưởng các công tượng.
Hồ Nguyên Trừng nuốt lời nói của mình vào bụng, các công tượng trong mắt lại tràn đầy ngôi sao nhỏ, được bệ hạ tin tưởng là một điều hãnh diện cỡ nào. Một vũ khí mà quân vương không dám sử dụng thì liệu các binh sĩ sẽ dám sử dụng, tin tưởng nó sao?
Công tượng đem đến một cái khay, trên đó là những ống tre được bịt nút kín cùng những viên đạn chì hình cầu. Kỹ thuật nạp đạn bằng ống tre của Đại Việt xuất hiện từ thời Lê sơ khi hỏa khí sử dụng rất phổ biến, kỹ thuật nạp đạn chỉ sáu bước, còn nhanh hơn cả các lính châu Âu thời đó.
Thế nhưng Lý Anh Tú nhìn những viên đạn chì hình cầu khẽ nhíu mày. Lần nước hắn chỉ vẽ bản vẽ súng mà quên thiết kế đạn, rõ ràng đạn hình cầu không có lợi thế về khí động học, giảm thấp độ chính xác của súng.
Hắn không nói gì mà thuần thục thực hiện các bước nạp đạn. Lý Anh Tú dùng răng giật nút ống tre ra, hắn bật chốt búa lên, đổ một chút thuốc mồi vào cốc lửa, đổ phần thuốc còn lại vào nòng súng, dùng một tấm vải nhỏ bọc viên đạn lại nhét vào nòng súng, cuối cùng là rút que thông nòng ra đè thật chặt viên đạn vào nòng.
Hoàn tất bước nạp đạn Lý Anh Tú mất khoảng hai mươi lăm giây, chậm hơn năm giây so với tiêu chuẩn. Lý Anh Tú cầm súng hướng về bia cách đó khoảng năm mươi mét. Hắn nheo mắt lại nhắm thẳng vào hồng tâm. Hai tay hắn nắm chặt, hơi có chút run rẩy vì khẩn trương, tâm trí hắn hoàn toàn nhòa đi chỉ còn hiện lên hồng tâm mà thôi. Ngón trỏ bóp một cái.
Ầm.
Búa cò đập xuống phát ra tia lửa đốt cháy thuốc súng, một tiếng nổ vang lên, khoi bay mù mịt làm gương mặt Lý Anh Tú có vẻ đen hơn một chút. Lý Anh Tú có chút xoa xoa vai vì phản lực của súng tạo ra.
- Bắn tốt.
Hồ Nguyên Trừng và các công tượng vui mừng khen tặng. Lý Anh Tú nói.
- Đem bia lại đây cho Trẫm xem.
Cấm quân vội vàng đi lấy tấm bia về. Viên đạn xuyên qua tâm bia tạo thành một lỗ tròn lệch phải so với hồng tâm mười phân. Một phần vì Lý Anh Tú khẩn trương, một phần là vì viên đạn hình cầu không có lợi cho khí động học. Lý Anh Tú nói.
- Đạn hình cầu không đảm bảo được độ chính xác cao nhất. Lấy giấy bút đến Trẫm thiết kế lại đạn.
Lý Anh Tú rất nhanh liền vẽ ra bản thiết kế của một viên đạn cỡ bốn li, hình dáng đầu đạn hình chóp, trên thân đạn có ba vạch, đầu đít của đạn lại được thiết kế lõm vào. Hắn vẽ chính là nguyên mẫu của đạn súng kíp Minié của Phú quốc vào thế kỷ mười chín. Lý Anh Tú nói.
- Lấy nguyên vật liệu đúc ngay đầu đạn cho Trẫm. Trẫm muốn thử nghiệm trong sáng hôm nay.
- Tuân lệnh bệ hạ.
Công tược rất nhanh liền làm việc, khuông đúc được tạo ra, nấu lỏng chì và các chất phụ da, đổ vào khuông, chờ khuông khô lại giở đạn ra, gia công tạo đường rảnh. Một khuông nhỏ có thể tạo được bốn mươi tám viên đạn.
Trong khi chờ các công tượng đúc đạn Lý Anh Tú lại gọi thợ mộc đến chế tạo ra một que dài chừng một gang rưỡi tay, to đúng bằng cỡ đạn, vót đầu hơi tù như vòm lõm của đạn. Lý Anh Tú lại cắt giấy ra thành những mẩu giấy nhỏ hình thang bằng nhau. Chuẩn bị xong mọi việc hắn chỉ cần chờ đợi đạn đúc xong mà thôi.
Đạn chì có ưu điểm chính là dễ nấu, dễ chế tạo, rất nhanh bốn mươi tám viên đạn đầu tiên đã hoàn thành. Lý Anh Tú cầm viên đạn lên thấy các góp đạn đều được gia công tinh tế trong lòng không khỏi hài lòng. Lý Anh Tú nói.
- Trẫm có một phương pháp cất trữ đạn có thể nạp đạn nhanh hơn, Trẫm chỉ làm một lần các khanh xem cho kỹ. Sau đó dạy cho những người phía dưới.
Lý Anh Tú định làm chính là phương pháp gói đạn giấy. Hắn lấy que gỗ cuộn mẩu giấy hình thang thành một ống tròn sau đó túm đầu nhọn lại, dùng sợi chỉ cột chặt một đầu. Sau đó Lý Anh Tú bỏ đầu đạn vào vỏ giấy ép chặt sao cho đạn không rơi ra, tiếp theo hắn đổ thuốc súng từ trong ống tre vào vỏ giấy, sau đó gấp đôi lại, gấp kín đầu còn lại của đạn.
Lý Anh Tú nhìn sản phẩm của mình rất hài lòng hắn cầm viên đạn giấy đi đến trường bắn, cầm súng lên nói.
- Trẫm chỉ làm một lần, xem cho kỹ.
Lý Anh Tú dùng răng xét vỏ đạn giấy ra đổ một ít thuốc súng vào cốc mồi, sau đó nhét luôn toàn bộ viên đạn giấy vào nòng súng, dùng que thông nòng ép chặt xuống. Nạp đạn hoàn tất. Toàn bộ quá trình chỉ trong hai mươi giây.
Bóp cò. Ầm.
Khói thuốc súng lại bốc lên. Lý Anh Tú ho hai tiếng nói.
- Lấy bia trở về cho Trẫm xem.
Cấm vệ quân đem bia trở về, lần này viên đạn chỉ chệch hồng tâm một chút xíu mà thôi. Hồ Nguyên Trừng không khỏi than thở nói.
- Bệ hạ quả nhiên kì tài, lại có thể cải tiến được hỏa thương đến như vậy.
Lý Anh Tú nói.
- Về sau rảnh rỗi các công tượng đến Quốc Tử Giám học thêm các tiết vật lý hẳn có thể giúp đỡ các ngươi. Còn nữa, vật này cũng không thể gọi là hỏa thương. Chúng ta sẽ đặt tên cho nó.
Hồ Nguyên Trừng vui vẻ nói.
- Mời bệ hạ ban tên cho.
Lý Anh Tú kiêu ngạo nói.
- Trẫm đã suy nghĩ kỹ, tên nó sẽ là Type 02.
- Ặc, thức 02?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...