Hơn nữa hiện tại bí mật của hỏa khí bây giờ nằm lớn nhất chính là ở thuốc nổ, mà Lý Anh Tú cũng không có ý định bán công thức đấy. Như vậy hắn vừa có thể bán súng vừa có thể bán đạn không phải sao. Lý Anh Tú nói.
- Như thế này, muốn sử dụng súng đều phải trải qua huấn luyện. Sáng mai Trẫm sẽ dẫn Thân vương đến Thần cơ doanh để chứng kiến sức mạnh của hỏa khí, được chứ.
Pavong nghe vậy cũng hài lòng, hắn cũng rất muốn chứng kiến vũ khí mà Franzt cũng đã phải nghiên cứu là như thế nào. Pavong nói tiếp.
- Bệ hạ, không biết các sát thủ có thể giao cho thương hội tra khảo không? Ngài hiểu, kẻ đối địch với thương hội chúng ta là rất nhiều, chúng ta cũng biết khá nhiều thông tin.
Lý Anh Tú quả quyết lắc đầu.
- Việc này Trẫm đã giao cho hình bộ điều tra, khi nào có kết quả Trẫm sẽ báo cho Thân vương, cũng hi vọng thương hội có thể hợp tác với hình bộ.
Đối với việc này Pavong cũng không có ý kiến gì, dù sao thương hội địch nhân rất nhiều, nhưng dám trực tiếp động thủ thế này cũng chỉ có hai loại, một loại là Gemanic vương quốc và thứ hai là Franzt đế quốc. Nhưng trong trường hợp này có lẽ phần lớn là Gemanic lớn hơn một chút vì hằng năm các thương đoàn của Gemanic vẫn bị Hoa Hồng Đen thương hội chèn ép đấy.
Buổi sáng hôm sau Lý Anh Tú dẫn theo Pavong dưới sự hộ tống của Cấm quân đi đến Thần cơ doanh, bởi vì lần ám sát hôm trước mà lần này Ngự Tiền quân nhất định phải chạy theo bảo vệ hắn. Lý Anh Tú cũng may mắn thở phào vì Pavong cũng không dẫn theo Elina, ngày hôm qua Lý Anh Tú vừa đồng ý để thương hội mở cửa hàng tại Giác Long nàng liền dẫn người chạy đi về Giác Long xứ rồi.
Lần này bày biện trong Thần cơ doanh vẫn là các loại vũ khí như M203, hỏa thương, thậm chí có cả Type 02. Lý Anh Tú vốn chỉ định bán các kiểu hỏa mai lạc hậu cho Bravia nhưng suy tính kỹ càng hắn nhận ra rằng các súng hỏa mai có quá nhiều khuyết điểm, nếu bán cho các nước nhỏ thì có thể nhưng với một nước lớn như Bravia rõ ràng bọn hắn sẽ không có hứng thú. Thay vào đó lần này Lý Anh Tú giới thiệu đạn thay vì sử dụng đạn Minié thì hắn thay bằng đạn chì hình cầu, thay vì sử dụng đạn giấy thì vẫn giữ cách nạp đạn cũ thủ công.
Các binh sĩ bắt đầu biểu diễn lần lượt là Type 02 đến hỏa thương. Pavong trong lòng liền có chút kích động. Phải biết Franzt đế quốc vẫn còn đang nghiên cứu vũ khí này thì Bravia có thể dễ dàng sở hữu chúng. Là một Thân vương tuy là một thương nhân nhưng Bravia không ai dám xem thường khả năng quân sự của Pavong, hắn đương nhiên nhìn ra được điểm lợi hại của hỏa khí, hắn cũng đã có thể nghĩ ra phương pháp sử dụng chúng.
Cuối cùng khẩu đội pháo đẩy M203 lên đài. Lý Anh Tú lần này mục đích chính là chào hàng M203. Hỏa thương, Type 02 Bravia có thể tự chế tạo, M203 cũng thế. Nhưng nếu sử dụng phương pháp thường M203 chế tạo sẽ rất lâu, ngược lại Đại Việt lò rèn được Buff đến tối đa, sản xuất có thể gấp mười lần bên ngoài, M203 sản xuất ngược lại cũng không quá lâu. Hơn nữa Bravia có rất nhiều pháo đài, nhu cầu về M203 chắc chắn cũng sẽ rất lớn.
Ầm.
Một tiếng nổ kinh thiên theo tia chớp đầu nòng M203 phát ra. Pavong vừa nghe thấy tiếng nổ cũng như các quan lại Đại Việt trước kia, sắc mặt liền trắng bệch. Nhưng nhìn kết quả thay vào đó chính là sắc mặt kích động. Pavong nói.
- Bệ hạ, tất cả những thứ này Bravia đều muốn mua.
Lý Anh Tú cười nhẹ biết rằng cá đã cắn câu. Hắn nói.
- Được, Trẫm có thể bán cho Thân vương tất cả, hơn nữa có thể cam đoan chỉ ưu tiên bán cho Bravia.
Trước mắt cũng chỉ có Bravia là không có xung đột lợi ích với Đại Việt, Bravia lại giàu như vậy, không hố một chút Lý Anh Tú sẽ cảm thấy rất có lỗi với bản thân. Không biết Elina biết người nàng yêu mến đang đào hố cha mình sẽ có cảm tưởng gì đây.
Pavong xúc động nói.
- Bệ hạ đối với Bravia quá hữu nghị, bệ hạ cứ báo giá, thần sẽ không để bệ hạ bị thiệt thòi.
Lý Anh Tú vui mừng nói.
- Thân vương quả nhiên quyết đoán. Trẫm cũng chỉ lấy giá vốn bán cho Thân vương. Một khẩu Type 02 giá mười quan tiền, một khẩu hỏa thương giá hai mươi lăm quan tiền, một ổ M203 giá bảy mươi quan tiền.
Lý Anh Tú báo giá như vậy tuyệt đối là báo giá một ăn mười. Một khối thép Bravia dùng để đúc Type 02 chỉ mua vào với giá năm mươi tiền nhưng lại có thể đúc thành hai khẩu Type 02, gia công các thứ thành phẩm một khẩu Type 02 cũng chỉ mất chừng bảy mươi tiền một khẩu. Hỏa thương càng rẻ hơn bởi vì đúc từ đồng của Đại Việt nên giá cũng chỉ một quan một khẩu, M203 cũng chỉ mất năm quan một khẩu pháo.
Pavong nghe giá như thế trong lòng tính nhẩm một chút liền đồng ý nói.
- Bệ hạ, thần quyết định thay mặt quốc vương có thể ký kết với bệ hạ mua từ Đại Việt một ngàn súng Type 02, năm trăm hỏa thương cùng ba mươi ổ M203.
Lý Anh Tú nghe vậy liền trợn mắt. Giàu có, tuyệt đối giàu có. Chỉ với đơn đặt hàng này tuyệt đối đem lại lợi nhuận còn hơn một nửa năm thu thuế của Đại Việt. Lý Anh Tú ngay lập tức kéo Pavong đi ký hiệp nghị sợ hắn đổi ý. Cuối cùng đóng dấu vào Lý Anh Tú mới thở phào nhẹ nhóm.
Sở dĩ Pavong có thể đồng ý một lượng lớn như vậy thứ nhất là nhu cầu của Bravia là rất lớn, Hoa Hồng Đen thương hội cũng như vậy. Mặc dù hỏa khí giá cao nhưng Pavong vẫn hào phóng cho Đại Việt một bút bởi vì hắn tin tưởng đây chính là bút đầu tiên cũng là duy nhất, sau đó Bravia có thể đại lượng sao chép, chế tạo.
Lý Anh Tú dẫn theo Pavong về triều. Lúc này Lý Anh Tú mới nói.
- Như Thân vương đã thấy để vận hành sử dụng vũ khí mới là không hề dễ dàng, Đại Việt là nước đi trước có kinh nghiệm, bọn ta sẵn sàng cử chuyên gia sang để huấn luyện cho quý quốc. Tuy nhiên tiền lương của bọn hắn chỉ là từ quý quốc chi trả.
Pavong cẩn thận hỏi.
- Không biết chuyên gia Đại Việt tiền lương một tháng là bao nhiêu?
Lý Anh Tứ cười thoải mái nói.
- Thực ra cũng không nhiều lắm, bọn hắn một tháng chỉ nắm mười quan tiền lương mà thôi.
Không nhiều con em người. Phải biết mười quan tiền đổi ra chính là bằng năm đồng vàng Dinar. Tiền lương của các ngươi phát có cao như vậy hay sao? Pavong trong lòng âm thầm trấn an mình bình tĩnh, bởi vì Lý Anh Tú nói đúng. Nếu có chuyên gia huấn luyện Bravia sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, điều đó còn đáng giá hơn tiền rất nhiều.
- Bravia nguyện ý thuê một trăm chuyên gia Đại Việt để huấn luyện binh sĩ của nước ta.
Pavong liền nói, Lý Anh Tú như chuẩn bị sẵn liền lấy ra một tờ hiệp nghị để cho hắn ký. Lý Anh Tú lại nói.
- Thân vương thấy Bravia đặt hàng quá lớn, sắt của Đại Việt cung ứng không kịp. Đại Việt hiện tại muốn đại lượng mua lượng lớn thép của Bravia có thể không?
Thép Bravia Đại Việt thường theo Hoa Hồng Đen thương hội mua nhưng số lượng khá hạng chế, bình thường cũng chỉ mua được từ hai trăm đến ba trăm ký thép mà thôi. Pavong nói.
- Có thể nhưng bệ hạ xin hiểu đổi với thép Bravia cũng hạn chế mua bán. Lần này thần làm chủ nhiều lắm cũng chỉ có thể cung cấp cho bệ hạ hai tấn mà thôi. Còn lần sau phải thương lượng lại. Hơn nữa nhu cầu thép tăng cũng kéo theo giá tăng, mong bệ hạ hiểu cho.
Lý Anh Tú gật đầu nói.
- Vậy thì quá tốt, còn giá Thân vương cứ yên tâm, bọn ta chính là dùng nó để đúc súng đấy.
Ý hắn chính là ngươi tăng giá thép ta sẽ tăng giá súng đấy. Hai tấn đủ để Lý Anh Tú có thể thoải mái vừa đúc súng cho Bravia vừa trang bị cho binh sĩ Đại Việt ít nhất là trong một năm.
Lý Anh Tú lại nói.
- Thân vương, Trẫm còn muốn hỏi ngươi một điều. Bravia có muốn mua đạn không?
- Đạn?
Pavong có chút không hiểu. Lý Anh Tú nói.
- Giống như mũi tên cho cung. Nếu súng không có đạn cũng chỉ vô dụng mà thôi.
Pavong giờ mới rõ ràng mình bị hố. Từ đầu đến cuối chính là sáo lộ. Lý Anh Tú dùng uy lực của hỏa khí từ nhỏ cho đến lớn nhằm khiêu khích cảm xúc của Pavong, để hắn đặt trọng tâm vào súng mà quên mất đi phần quan trọng nhất chính là động lực của một vũ khí là gì. Pavong hiểu điểm lợi hại đó liền hỏi.
- Bệ hạ, thần hi vọng có thể mua được công nghệ chế đạn của Đại Việt. Giá cả không thành vấn đề.
++--
Ta vẫn không thể tìm hiểu được người xưa làm cách nào để chế tạo ra được diêm tiêu? Nó không tồn tại lượng lớn trong tự nhiên, chỉ có thể tìm được trong các hang động. Vậy làm sao ngày xưa có thể sản xuất ra nhiều thuốc nổ đen như vậy? Ai có thể tìm hiểu giải đáp giúp ta được không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...