Chết, cứ như vậy chết, đơn giản đối phương chỉ trừng mắt một cái, đây rốt cục là ai, tiên nhân sao, mọi người xung quan quá mức rung động, Hồn điện điện chủ cùng hồn điện lão tổ sợ đến mức gần rè ra quần.
"Đại ca, có thể cứu nàng sao", Dương Hối chỉ chỉ đang nằm phía dưới Thanh Ly còn một hơi tàn."
Dương Thần nhíu mày lại, "nhị đệ,ngươi nhận thức sao".
"Không có a, nhưng sau nàng liền là vợ đệ," Dương Hối không biết xấu hổ vỗ ngực một bộ, ăn chắc.
Dương Liên tức giận mắng, "ra ngoài đừng nói ngươi là ta đệ đệ,ta không có đệ đệ sắc quỷ như ngươi."
"Tỉ tỉ, lời này ngươi nói quá phận, ta lấy vợ tán gái không phải háo sắc, ta tán gái nhưng là vì đam mê."
Phụt, mọi người xung quanh trực tiếp phun nước, quên mất bây giờ nhưng là đang chém giết, đam mê?, mẹ nó lấy nhiều vợ cũng đường đường chính chính nói là đam mê được, vậy lão tử đam mê không phải liền được lấy nhiều vợ sao.
Dương Thần thở dài một hơi, ta không có kinh nghiệm nam nữ nhiều,ta nhưng biết lấy người ta nhưng phải có trách nhiệm, chơi chán xong vứt, ta gặp nhiêu đừng cho ta thấy bộ mặt đấy.
"Đại ca, người yên tâm, đệ đệ ta ngoài đẹp trai ra nhưng vẫn là rất chung tình."
"Hừ chung tình, vậy còn Liễu Sương ngươi tính bỏ luôn với người khác sao,"
"Tỉ tỉ, ngươi nhưng không hiểu ý ta a, chung tình nhưng là nhiều người, ta nhưng không có nói ta đơn tình a."
Im lặng, toàn trường đã im lặng không còn một tiếng kim rơi, Dương Liên ẩn ẩn có ảo giác có vài con quạ bay trên đầu.
Mọi người âm thầm cho Dương Hối một ngón cái, ta tại sao vẫn chưa biết chiêu này đâu, đúng a chung tình nhưng không có đơn tình a, không được về ta phải cưới thêm vài lão bà nữa.
"Có đạo lý". Dương Thần gật gật đầu, đưa ngón tay búng nhẹ một cái, một luồng tiên lực thẩm thấu chui vào cơ thể Thanh Ly, Thanh Ly vết thương trên cơ thể nhanh chóng liền lại, khuôn mặt từ trắng bệch ẩn ẩn đã hồng nhuận lên, không có cảm giác phút trước một người sắp chết.
Dương Hối ha hả, chạy lại đỡ Thanh Ly dậy, "Nương Tử, ngươi tỉnh".
Thanh Ly đầu óc mơ hồ, tựa nhớ lúc hôn mê có thể nghe thấy tiếng người nghị luận,mặt đỏ lên mắng," ta từ lúc nào thành vợ ngươi, hỗn đản tránh xa ta ra."
Dương Hối vẫn không có chút nào xấu hổ, bộ mặt nghiêm túc đạo."Trước ta xuýt giết ngươi, yên tâm từ bây giờ ta dùng cả thanh xuân, a không đúng dùng cả cuộc đời này để trả nợ cho ngươi."
Hai ngươi, một bên mắng, một bên xoa liên tục không ngừng, mọi người xung quanh triệt để ngồi xem kịch bộ dạng, có người không chịu được đã móc ra gói hạt cắn, hoàn toàn không giống với tràng cảnh đẫm máu phía trước.
Dương Thần giật mình, mải xem đệ đệ tán gái, quên luôn chính sự, ánh mắt lại trở về như cũ một bộ không có chút cảm tình giao động.
Thấy Dương Thần bước đến phía mình, hai người hồn điện điện chủ, hồn điện lão tổ mồ hôi chảy xuống không ngừng, hai người thi nhau quỳ xuống phía dưới, giờ phút này tôn nghiêm, cái thứ quỷ này vứt, vứt, mệnh nhưng là trọng yếu.
"Kẻ hèn Mạc Hà, Mạc Dũng không biết lớn nhỏ đắc tội đại nhân, xin người lượng thứ."
Dương Thần liếc một chút hai người, " tự đoạn một tay, lần này là cảnh cáo."
Hai người không nói hai lời, đoạn hai tay về sau liên tục dập đầu tạ ơn, bị đoạn hai tay còn cảm ơn, nhục nhã sao? Cam chịu sao?, mọi người nhưng không biết phàm là đắc tội Dương Thần nhưng còn sống đó là một sự vô cùng đáng tự hào.
Dương Thần lại bước đến trước mặt Liễu Sơn, Liễu Sơn khẩn trương đến cực điểm, xong, xong.
Ngoài dự đoán của mọi người là, DươngThần nhẹ nhàng mở miệng hoàn toàn không chứa sát khí "Trước mượn ngươi linh mạch."
"Không không, đại nhân để mắt đến liền là vinh hạnh, nào dám có ý kiến."
"Ta xưa nay không muốn mắc nợ người khác, tuy nói không phải nợ nhưng ta vẫn cảm thấy có lỗi a, thôi vậy liền cái gì Long gì điện, ta cho ngươi quyền làm chủ đi, xác nhập lại thế lực ngươi vậy".
"Các ngươi có ý kiến gì sao", Dương Thần khoét mắt về phía Long Vương Điện chúng trưởng lão,"
"Không không, chúng ta nguyện ý nghe đại nhân an bài," Chúng trưởng l nhao nhao tỏ ý kiến.
Long Vương Điện, một cái rắm cũng không dám thả, chỉ mong đối phương không đánh chủ ý vào mình liền tốt, nào có có chích chòe méo mó, ít ra sáp nhập còn có một ghế trưởng lão ngồi, so mệnh còn vui vẻ chán.
"Vậy liền tốt," Dương Thần lại giật mình một lần nữa, không xong Thiên Âm về thôi.
Vội vội vàng vàng, Dương Thần dặn dò tiểu Tuyết một câu, nhanh chóng cùng Mạn Thiên Âm biến mất.
Liễu Sơn quỳ xuống dập đầu liên tục,"tạ ơn đại nhân, tạ ơn đại nhân." Bước ngoặt quá lớn, quá nhiều kinh hỉ, Long Vương Điện a, bây giờ liền do mình quản lí, Liễu Sơn mừng như điên quyết định bắp đùi này chắc chắn phải ôm chắc.
"Sảy ra đại sự sao", Dương Liên vô cùng bất ngờ cùng nghi hoặc, chuyển câu hỏi cho tiểu Tuyết,
"Không có, ba ba về nhưng là xem anime."
"Anime???"
Vâng anime, cô cô về cùng xem chính là.
"Tốt a, tiểu Hối đi thôi, ta đi xem anime."
----
"Tỉ tỉ, nơi này ngoài linh khí mỏng với bẩn ra, nhà ở cũng vô cùng đẹp nha, con người ở đây nhưng là rất biết hưởng thụ, a tỉ ngươi nhìn trong sợi dây kia còn có lôi điện."
Hai người vừa đi vừa nói, Liễu Sương cùng Thanh Ly đi phía sau im lặng giữ khoảng cách vô cùng xấu hổ, hai người này rốt cục từ đâu chui ra chưa thấy qua việc đời a.
Tiểu Tuyết sớm liền ngủ say trong ngực Dương Liên. Người qua đường ai nấy cũng nhìn hai người bằng ánh mắt nhìn tên điên, ăn mặc thứ gì vậy cosplay sao, tâm thần, đáng tiếc a đẹp trai, xinh gái nhưng lại mắc quái bệnh này đâu, ông trời a.
Tìm theo Dương Thần, ba người vào trong nhà thì thấy một bộ mặt khác của Dương Thần.
Dương Thần mặc bộ đồ cộc ha oai xanh lét, trên vẽ vài ba cây dừa vô cùng mát mẻ, đang yên vị nằm trên so-pha xem anime miệng cắn hạt vô cùng hưởng thụ.
Dương Liên cùng Dương Hối ánh mắt sáng lên mắ to mắt nhỏ trừng lớn nhìn trước màn hình tivi, "Đại ca, đây.. Đây rốt cục là thứ gì a, không cần linh thạch mà cũng chiếu được."
Dương Thần xoay lại nhìn hai người,"Các ngươi a, đúng là thiếu kiến thức, đây người ta gọi là công nghệ."
"Công nghệ???"
Dương Thần bắn một luồng thông tin vào đầu hai người.
"Oa, ra vậy con người ở đây phế nhưng không tàn a, còn có dạng này cách hưởng thụ."
"Tiểu Tuyết ngủ sao," Mạn Thiên Âm không biết từ trên lầu đi xuống khẽ hỏi.
Dương Hối cùng Dương Liên bây giờ mới để ý đến, Mạn Thiên Âm người, phải nói là quá xinh đẹp so với tiên tử, công chúa gì gì đó, chỉ hơn không kém, thua cũng chỉ thua ở khí chất, bất quá không sao khí chất có thể từ từ bồi ra đến, quả nhiên là đại tẩu a.
"Ân đã ngủ, đại tẩu hôm nay vẫn chưa kịp giới thiệu...." chuyện trò vài câu Mạn Thiên Âm cũng bế tiểu Tuyết lên phòng ngủ còn năm người dưới lầu.
Thanh Ly cùng Liễu Sương phân biệt cầm điện thoại chơi, Dương Liên cùng Dương Hối cũng nhanh nghiện, cùng Dương Thần một bộ tập trung cao độ xem gintama, Dương Thần thỉnh thoảng miệng nhếch lên cười rất miễn cưỡng trông vô cùng khó coi, Dương Hối cùng Dương Liên cười to hận không thể cho tất cả mọi người xung quanh nghe thấy.
Trời cũng tối, đang khi mọi người xem hết phim, Lâm Như từ trong bí cảnh ra một thân mồ hôi nhễ nhại,góc người vô cùng hoàn mĩ.
Lâm Như bước ra phòng khách thời điểm, bất ngờ tự nhiên có nhiều người vậy, nhìn qua Dương Liên cùng Dương Hối mặt cùng Dương Thần một dáng nhiều nét giống nhau, đôi mắt màu tím là không thể sai đi đâu được, "Anh,Em" một ý nghĩ lóe lên Lâm Như đã chắc chắn điều ấy, làm việc trong môi trường cảnh sát óc phán đoán cũng vì thế mà nhạy bén vô cùng.
Dương Hối ánh mắt sáng lên chưa kịp mở miệng, Dương Thần đã cướp lời "mượn phòng Thiên Âm tắm rửa đi cùng một chỗ ăn cơm."
"Vâng sư phụ."
Đang lúc Dương Hối trầm tư suy nghĩ sư thúc cùng sư điệt liệu có thể có quan hệ khác không, Dương Liên không biết rừ đâu cầm ra một cái đại chùy nện vào đầu Dương Hối.
"Không thấy đại ca nói chuẩn bị ăn cơm sao, nhanh lên làm cơm."
Ân a, Dương Hối sờ đầu ánh mắt u oán nhìn lấy ác quỷ kia bộ dáng vô cùng ủy khuất, tay biến ảo xuất hiện từng đợt từng đợt thịt, các thứ cũng bày đầy bàn, duy nhất chấn kinh là Liễu Sương cùng Thanh Ly, đồng thời cũng vô cùng hiếu kì ba người này rốt cục là thần thánh phương nào.
Mọi người, ai biết thì thôi chưa biết thì giới thiệu, ngồi một bàn chuyện trò vui vẻ đồng thời giải quyết thức ăn.
--- khách sạn nọ---
-Lôi Thiếu, mọi việc đã chuẩn bị xong, trực tiếp theo kế hoạch liền xong, còn bên Trần Hào có vẻ như anh trai hắn sắp cưới một vị tiểu thư đại gia tộc nào đó, hẳn là ôm được bắp đùi to, nhưng theo hồi báo có vẻ như vị tiểu thư kia sớm đã có người thích vô cùng không nguyện ý cưới, nhưng theo ước định hồi xưa nên bắt buộc phải cưới.
-À há, còn có chuyện này haha, thú vị ôm bắp đùi đơn giản không phải đối phó tên tiểu tử kia, mà là đang tính kế ta đi, ta có cảm giác sợ hãi nha, cho ta điều tra kĩ hơn một chút động tĩnh, còn tên kia không cần động vội dù sao hắn thân phận vẫn chưa có tra rõ, không muốn dứt giây động rừng, còn Trần Hào haha.
(Có lỗi chính tả nào ae cmt phía dưới mình sửa nha)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...