Độc Sủng Nam Hậu

Thấy bộ dáng sốt ruột của hai người bọn họ ta không biết nên làm sao bây giờ ? Vừa muốn cự tuyệt Hứa Dương vừa không nỡ thương tổn hắn. Trời ạ! Mộ Dung Triệt đúng là cho ta một vấn đề nan giải mà! Làm thế nào mới tốt đây chứ? Đúng rồi, ta vốn mất trí nhớ nên sẽ không nhận hắn , chỉ cần tiếp tục không biết hắn không phải tốt lắm sao? “Nhược Tư đây là nơi nào? Còn hắn là ai?” Ta giả bộ nghi hoặc chỉ vào Hứa Dương.

“Triệt Nhi, ngươi đang nói cái gì a? Ta là Hứa Dương a! Dù cho có sinh khí thế nào cũng không nên giả bộ không biết ta a !” Hứa Dương kích động bắt lấy ta.

“Đau quá, mau thả ta ra !” Má ơi ! Dùng sức gì mà mạnh dữ vậy? Nghĩ ta là mình đồng da sắt sao?

“Đủ rồi. Buông Triệt Nhi ra cho trẫm. Ngươi làm đau hắn” Lãnh Nhược Tư bất duyệt nhìn Hứa Dương.

“Nhược……” Ta làm bộ sợ hãi trốn vào trong lòng Lãnh Nhược Tư.

Hứa Dương thấy ta như vậy thương tâm không thôi “Hứa công tử, Vương gia hắn không nhớ rõ ngươi đâu” Tiểu Hương giải thích.

“Không nhớ rõ ta ?” Hứa Dương không rõ nhìn nàng.

“Đúng, Vương gia mất trí nhớ. Lúc trước khi Vương gia được cứu lên thì cái gì cũng không nhớ rõ nữa, bao gồm tên họ của chính mình cũng không nhớ rõ”

“Được cứu? Triệt Nhi vì cái gì mất trí nhớ?” Hứa Dương khó hiểu cực kì.

“Lúc trước Vương gia bị buộc hòa thân không muốn mà tự sát. Ta nghĩ Vương gia lúc trước không muốn hòa thân là bởi vì Hứa công tử ngươi” Hứa công tử cũng thực đáng thương.


Triệt Nhi vì hắn tự sát? Nghĩ vậy Lãnh Nhược Tư ghen tị không thôi. Triệt Nhi hiện tại là hoàng hậu của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không đem Triệt Nhi trả lại cho Hứa Dương.

Má ơi ! Tiểu Hương, ngươi giải thích thì cứ giải thích, mắc mớ gì chứ đem chuyện trước kia ta vì Hứa Dương tự sát nói ra. Ngươi không biết chủ tử ta đây hiện tại rất khó làm sao? Ta sao lại có một nha đầu như vậy chứ? Hứa Dương nghe thế vô cùng đau xót. Hắn hướng ta đi tới, bắt mạch cho ta, “Ngươi làm gì ?” Ta nghi hoặc nhìn hắn.

“Không có gì. May là đầu không tụ huyết” Hứa Dương an tâm nói.

“Cám ơn ngươi. Trẫm mặc kệ ngươi cùng Triệt Nhi trước kia có quan hệ gì. Triệt Nhi bây giờ đã gả cho trẫm, trẫm tuyệt đối sẽ không đem hắn trả lại cho ngươi”. Lãnh Nhược Tư cố định.

“Ta biết, nhưng ta sẽ không từ bỏ” Hắn sẽ lại một lần nữa tìm lại tâm của Triệt Nhi.

Xong rồi, bọn họ có thể trang giành đến nỗi từ bỏ ta luôn không? “Phụ hậu, Phụ hậu……” Tiểu Vân Vân vui vẻ chạy vào.

Hắn xuất hiện liền đánh vỡ không khí ngưng trọng vừa rồi, “Tiểu Vân Vân, làm sao vậy !”

“Phụ hậu, ngươi không có việc gì thật tốt quá. Ngươi có biết hay không, phụ hoàng vì ngươi quỳ ở bên ngoài một ngày một đêm, cái tên xấu xa này mới bằng lòng cứu ngươi” Tiểu Vân Vân tức giận chỉ vào Hứa Dương.

Cái gì? Nhược Tư trọng thương như vậy mà hắn lại…… Ta thầm oán nhìn chằm chằm Hứa Dương, “Triệt Nhi, đừng nhìn ta chằm chằm như vậy. Đây không phải ngươi đã yêu cầu ta làm sao” Hắn đúng là vô tội mà.

“Ta?” Ta kinh ngạc chỉ vào chính mình.


“Đúng vậy! Là ngươi nói không cho ta cứu bất luận kẻ nào, trừ phi được ngươi đồng ý” Hứa Dương giải thích.

“A? Tiểu Triệt Triệt, chính ngươi thiếu chút nữa hại chết ngươi a?” Duẫn Tuyết sợ ngây người !

“Ha ha ~~~~~~~~~ ta có nói qua sao?” Ta tiếp tục giả ngu……

“Được rồi. Triệt Nhi, hảo hảo nghỉ ngơi, đừng nói chuyện nữa” Triệt Nhi độc mặc dù đã giải nhưng sắc mặt vẫn rất kém, Lãnh Nhược Tư lo lắng nhìn ta.

Ta gật gật đầu, “Hứa công tử, ngươi có thể chữa khỏi tác dụng phụ Liệt Hỏa Liên trên người Vương gia hay không ?” Tiểu Lan hỏi.

“Có thể. Đợi thân thể Triệt Nhi tốt hơn, uống mấy thang thuốc sẽ không có chuyện gì nữa. Bất quá, tại sao thân thể Triệt Nhi lại suy yếu như vậy? Hắn bị hao tổn khí quan ta không thể trị liệu. Lãnh Nhược Tư, ngươi rốt cuộc là chiếu cố hắn như thế nào?” Hứa Dương tức giận bắt lấy hắn, hắn cảm thấy Triệt Nhi hiện tại không phải là người trước kia bởi vì hắn thấy trừ bỏ đau lòng không có cảm giác động tâm như trước kia.

Nói đến đây ta liền ủy khuất. Nghĩ đến trước kia hắn đối với Thục phi tốt như vậy, cho dù là giả nhưng ta vẫn rất sinh khí. “Câm mồm cho trẫm. Triệt Nhi, chuyện trước kia không cần nhớ lại nữa, hảo hảo nghỉ ngơi”. Đáng chết, đều là tại Hứa Dương hại Triệt Nhi lại sinh khí !

Ta không cam lòng nên không muốn ngủ. Nghỉ ngơi mấy ngày, ta cùng Lãnh Nhược Tư thân thể đều khỏe lại hoàn toàn. Hôm nay, ta đang dạo ở vườn hoa, thật sự đẹp quá nga ! Ta hái được mấy đóa hoa, vừa định đi tìm Lãnh Nhược Tư thì có một mĩ thiếu niên khí điên hướng ta đánh tới. Ta bị dọa nên nhắm hai mắt lại, có thể tưởng tượng tượng đau đớn chậm chạp không có tới, ta mở to mắt thì nhìn thấy, Lãnh Nhược Tư tức giận bắt lấy tay hắn. “Ngươi làm cái gì?” Vì cái gì công kích Triệt Nhi?

“Đau quá. Mau buông tay” Hắn là ai vậy? Vì cái gì ở đây?


“Đau? Nếu ngươi làm Triệt Nhi bị thương dù một sợi lông tơ, trẫm nhất định sẽ giết chết ngươi” Lãnh Nhược Tư căm tức hắn.

“Trẫm? Ngươi là đương kim hoàng thượng Lãnh Nhược Tư? Ngươi thật là có bản lĩnh a! Đến cả đương kim hoàng thượng cũng bị ngươi câu dẫn”. Hắn khinh bỉ ta.

Ta câu dẫn Lãnh Nhược Tư? Thật sự là hắn khinh ta giống một con mèo bệnh nên muốn nói gì thì nói sao? Ta tức giận ném cho hắn một cái tát ! Trừ bỏ thiếu niên kia cùng Hứa Dương vừa tới sửng sốt, bọn Duẫn Dung toàn lui về phía sau một bước, hoàng hậu nóng giận so với Hoàng Thượng còn đáng sợ hơn vạn lần, tránh xa một chút miễn cho bị bã táp đến. “Con mắt nào của ngươi thấy ta câu dẫn hắn? Ta thấy là ngươi muốn câu người khác thì có!” Ta nói lung tung.

Thiếu niên mặt đỏ bừng cúi đầu không nói. Nhìn hắn như vậy ta nghĩ ta đúng là “chó táp phải ruồi” mà ! Ta tùy tiện nói nhưng lại nói đúng mới ghê chứ. Ta thật tài tình đi? “Uy, ta vừa rồi là nói bậy, sẽ không bị ta nói đúng rồi chứ? Ngươi muốn câu dẫn ai a?” Đừa vui thật.

“Ngươi biết rõ còn cố hỏi”

Gì? Ta biết cái quỷ gì a !

“Được rồi. Thanh, ngươi sao lại trở lại? Triệt Nhi, hắn là sư đệ của ta” Hứa Dương giới thiệu. Triệt Nhi hiện tại không giống với trước kia, trước kia hắn nhát gan như vậy, hiện tại hắn lại rất có chủ kiến.

Sư đệ? Vậy đây là người hại Mộ Dung Triệt tức giận? Ta tuy không thích hắn nhưng cũng không hận hắn được. “Hứa Dương, ta có chuyện muốn nói với ngươi” Hắn gật đầu

Lãnh Nhược Tư lo lắng chăm chú nhìn ta, sợ ta sẽ cứ như vậy mà rời bỏ hắn, “Hứa Dương, người ngươi yêu là Mộ Dung Triệt của trước kia hay là Mộ Dung Triệt của hiện tại?”

“Này……” Hứa Dương do dự .

“Ngươi yêu là Mộ Dung Triệt trước kia có phải không? Hứa Dương, ta không còn là ta của trước kia. Mộ Dung Triệt trước kia đã vì ngươi mà chết, ta hiện tại chỉ yêu Lãnh Nhược Tư” Nói như vậy tuy biết rất tàn nhẫn nhưng dù gì thì ta cũng phải nói sự thật này với hắn.

“Triệt Nhi, ta một chút cơ hội cũng không có phải không?” Triệt Nhi nói đúng, tâm hắn vĩnh viễn chỉ yêu Mộ Dung Triệt trước kia, nhưng bảo hắn buông tay thì thật sự luyến tiếc.


“Đúng. Kiếp sau ta của trước kia nhất định sẽ gả cho ngươi, sẽ không buông tay ngươi ra lần nào nữa” Ta đồng ý với hắn.

W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m

“Triệt Nhi, kiếp sau ta tuyệt đối sẽ không buông tay ngươi ra! Quyết không” Hắn cố định.

“Hảo. Đời này ngươi có thể suy xét Hạ Thanh, hắn rất yêu ngươi”

“Ta biết, nhưng ta không thương hắn. Nếu như ta có ý đó ta đã sớm yêu thương hắn” Hứa Dương giải thích.

Ai ~~~~~~ Thanh cũng thực đáng thương! Cuộc đối thoại giữa chúng ta đều bị Thanh đang trốn gần đó nghe thấy được. Hắn thương tâm mà khóc, hắn vẫn biết sư huynh không thương hắn, nhưng chính tai nghe thấy tâm vẫn thật sự đau, quá đau hắn nên buông tha cho ……

Chúng ta nói chuyện xong. Ta rốt cục có thể buông gánh nặng lớn này xuống, ta vui vẻ trở về tìm Lãnh Nhược Tư “Chúng ta mau hồi cung đi !” Ở đây mãi, ta nghĩ hắn cũng sắp phát cuồng lên rồi!

“Triệt Nhi, ngươi……” Hắn kinh ngạc khi nghe lời ta nói.

“Ta biết ngươi muốn nói cái gì ! Chuyện xảy ra trước kia ta không nhớ rõ, mà nó cũng không trọng yếu. Ta chỉ biết hiện tại ta chỉ yêu ngươi, vĩnh viễn cũng như vậy. Nhược Tư, vì ngươi ta đã thương tổn một người vĩ đại như vậy nên ta không cho phép ngươi phụ ta nga ! Hơn nữa ngươi còn phải đáp ứng ta một sự kiện” Đã sớm muốn làm việc đó, cuối cùng cũng có cơ hội, ta âm hiểm cười không thôi.

“Đương nhiên. Trẫm vĩnh viễn sẽ không phụ ngươi. Triệt Nhi, từ lần đầu tiên gặp ngươi, trẫm đã yêu ngươi, tâm ý vĩnh viễn chỉ có một mình ngươi nên không thể dung chứa thêm người khác nữa. Ngươi muốn trẫm đáp ứng chuyện gì?” Hắn như thế nào lại không có dự cảm không tốt chứ? Bất quá Triệt Nhi đã chọn hắn thì tốt rồi ! Lãnh Nhược Tư ôm chặt lấy ta.

“Trở về ngươi sẽ biết. Hiện tại phải đáp ứng ta không được phép đổi ý !”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui