Đẩy ngã nam chính thanh thủy văn

 
Chương 1: Khi nữ chính PO gặp nam chính Tấn Giang
 
Editor: Lemonade
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cục quản lý người giấy chịu trách nhiệm đặc biệt với những gì tác giả viết ra. Nếu như có cảnh tượng không phải do tác giả sáng tác thì sẽ sắp xếp cho một cục tổ chức quản lý khác.
(*) 纸片人: Chỉ các nhân vật 2D.
 
Người giấy không có đời sống tình dục thì sẽ được sắp xếp cho có.
 
Người giấy chưa có đối tượng cũng được cho một đối tượng để thu hoạch.
 
Chia tay rồi thì có thể tái hợp.
 
Yêu đương nồng nhiệt thì lúc nào cũng có thể chia tay.
 
Chỉ cần thoát khỏi cốt truyện do tác giả viết thì người giấy sẽ hoàn toàn có được ý thức tự chủ, quỹ đạo cuộc đời của họ cũng chỉ nghe theo con tim của họ tiến về phía trước.
 
Dĩ nhiên, dù thế nào đi chăng nữa thì người giấy cũng không trốn khỏi thiết lập của tác giả. Thiết lập của tác giả ảnh hưởng đến tính cách của họ, nếu cốt truyện nhiều biến số như thế nào thì tính cách của họ cũng không thay đổi.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giống như Ngu Mính.
 
Cô sinh ra ở một trang web PO18+, lúc tác giả chỉ mới học lớp 10 đã sáng tạo ra cô. Âu cũng do một thời nổi loạn viết văn khiêu dâm không có logic, viết cô phóng đãng đến nổi không kiềm chế được, còn viết cô trời sinh nghiện sex. Cốt truyện mô tả sau khi cô đá bạn trai, tiếp theo không cẩn thận trải qua tình một đêm với tổng giám đốc bá đạo, tổng giám đốc bá đạo ấy vừa gặp đã yêu cô vì thế nên mới cường thủ hào đoạt, cưỡng bức cô. Ban đầu cô nhất quyết không chiều theo nhưng cơ thể ở dưới người tổng giám đốc rất thành thật chảy nước, cuối cùng hai người ngủ tới ngủ lui, ngủ tới nỗi cô nghiện và trở nên phóng đãng rất nhanh.

 
Ngủ với anh trai tổng giám đốc, ngủ với thư ký của tổng giám đốc, ngủ với bạn trai cũ của mình...
 
Tiểu thuyết 18+ kia chỉ mới viết đến chương 10 nhưng cô lại bị chó tác giả hố, cô chỉ mới ngủ với tổng giám đốc thôi nhé. Mấu chốt là tác giả dựng lên một nữ chính dâm đãng như vậy, còn định ở chương cuối cùng đổi mới cho cô bị tổng giám đốc bá đạo đè lên xe mạnh mẽ làm một trận, vừa thét chói tai vừa kêu không muốn, sau đó buộc cô phải khóc nấc lên ở dưới vòi hoa sen trong phòng tắm, vừa khóc vừa kêu: "Tôi thật bẩn tôi thật bẩn..."
 
Bẩn cái rắm!
 
Sau khi kết thúc cốt truyện thì Ngu Mính liếc mắt đứng lên, không hoảng hốt cũng chẳng vội vàng dọn dẹp sạch sẽ tinh dịch trong cơ thể. Mật huyệt nhạy cảm chợt trỗi dậy cảm giác trống rỗng, bản tính dâm đãng trong cô lại quấy phá, aiz, cô muốn ngủ với đàn ông.
 
Cục quản lý người giấy cũng sắp xếp chỗ ở cho những người giấy, là nơi đặc biệt dành cho những người giấy bị tác giả bỏ rơi. Dù sao tác giả có thể ung dung bỏ chạy nhưng người giấy được sáng tạo ra thì sẽ luôn tồn tại, nếu như cốt truyện không được viết tiếp thì thế giới của người giấy sẽ từ từ sụp đổ, cuối cùng họ không có nhà để về.
 
Hôm nay nhà kế bên hình như có người giấy mới chuyển tới.
 
Nhìn qua thì chính là người giấy do tác giả ngôn tình tạo ra. Đẹp trai tới nổi người giận người oán, nói chuyện cũng dịu dịu dàng dàng, hoàn toàn phù hợp làm đối tượng yêu thầm của phái nữ.
 
A, dù sao cốt truyện cũng kết thúc rồi, vậy thì ngủ với anh ta một lần đi.
 
Ngu Mính nghĩ như thế rồi đi gõ cửa đối phương.
 
*
 
Lâm Vọng chẳng biết làm gì cho phải với cú lừa của tác giả.
 
Khi tạo ra anh thì tác giả chính là một người mờ nhạt trên Tấn Giang, trước đó cũng viết qua mấy bộ truyện rồi nhưng cũng kết thúc bằng cái hố.
 

Hết lần này tới lần khác cho anh làm nam chính thịnh hành trong sủng văn của Tấn Giang, nào tính tình dịu dàng tinh tế, nhạt nhẽo vô vị như nước sôi. Bởi vì bạn gái hiểu lầm anh không yêu cô ta nên cô ta nản lòng đi ngoại tình với cấp trên, dẫn đến anh hắc hóa rồi nhốt nữ chính lại, dùng các loại đạo cụ chơi nữ chính một lần.
 
Rất bệnh kiều, rất bạo lực, rất cẩu huyết, ngược thân ngược tâm.
 
Đáng tiếc lại gặp phải đợt quét mạng, tác giả vừa viết tới chỗ nữ chính ngoại tình lên giường với người khác thì đã nhận một cái thẻ vàng khóa chương, tác giả thức trắng đêm sửa mất ba ngày cũng không được duyệt nên phẫn nộ bỏ truyện.
 
Không còn tác giả nữa nên nữ chính Hạ Y trong bộ truyện này của Lâm Vọng chạy tới xin lỗi anh: "Xin lỗi nha. Mặc dù anh là nam chính nhưng anh lại không thể lên giường với tôi, thật sự không thể đâu. Đời sống tình dục của tôi với cấp trên khá hài hòa, nhưng giờ thoát khỏi cốt truyện rồi, anh sẽ không nhốt tôi lại chứ?"
 
Sau đó, anh một mình tiến vào chỗ ở do cục quản lý sắp xếp.
 
Chung cư nơi họ ở thì mỗi người được một căn hộ riêng, một tầng có sáu căn hộ, trên mỗi cánh cửa đều có tấm biển viết rằng mình đến từ diễn đàn nào. Lúc mới đến anh cố tình nhìn một chút, trừ anh ra thì có hai nam chính Khởi Điểm, một nữ chính Tấn Giang, hai căn kia thì còn trống, còn tấm biển trên căn hộ kế bên anh thì ghi là nữ chính Po18 Ngu Mính.
 
PO18.
 
Lúc Hạ Y được thoát khỏi cốt truyện của tác giả thì thường xuyên than phiền với anh rằng cô sinh sai chỗ. Nếu cô là nữ chính PO18 thì cô đã hạnh phúc mỹ mãn từ lâu rồi, không phải mang cái "miệng" của mình đi khắp nơi để bị sỉ nhục đâu.
 
Mặc dù cốt truyện viết họ yêu nhau nhưng bên ngoài cốt truyện thì anh và Hạ Y giống bạn của nhau hơn. Có lẽ do thiết lập nam chính "nước sôi" của tác giả nên tình cảm của anh đối với ai cũng rất nhạt. Ở trong cốt truyện anh sẽ máy móc nói lời thoại tỏ tình tác giả cho, nhưng khi thoát khỏi cốt truyện thì chữ "yêu" đối với anh rất mịt mờ.
 
Hạ Y nói: "Anh đáng thương quá đi, gặp phải kiểu thiết lập như vậy. Nhưng nếu tác giả cố gắng một chút viết anh hắc hóa thì nói không chừng anh cũng có thể cảm nhận được một tí đấy. Đáng tiếc đáng tiếc..."
 
Nam phụ cấp trên tới kéo Hạ Y đi sầm mặt nói: "Cô muốn tác giả viết cậu ta hắc hóa là bởi vì cô muốn cậu ta dùng đạo cụ nhỏ đùa bỡn cô chứ gì! Người phụ nữ ** này!"
 
(*) 口口: Kiểu che đi mấy từ nhạy cảm ấy.

 
Đúng thế, nam phụ muốn mắng cô dâm đãng nhưng đáng tiếc anh ta cũng ở bên Tấn Giang, vậy nên lời nói ra chỉ có thể biến thành **.
 
Hạ Y ** bị nam phụ lôi đi. Một mình Lâm Vọng cảm thấy nhàm chán, đang suy nghĩ là định xin cục quản lý cho anh bạn cùng phòng thì chuông cửa của anh đã bị nhấn.
 
Đứng trước cửa nhà là một người phụ nữ phong tình quyến rũ, tóc xoăn rủ xuống trước ngực, mặt một cái váy tình thú hai dây ôm chặt làm nổi bật vóc người gợi cảm, ánh mắt mị nhãn như tơ của cô đang nháy mắt với anh: "Anh trai mới đến à, có muốn trao đổi tình cảm với nhau không?"
 
Vừa dứt lời cô còn giở váy lên ám chỉ, lộ ra bắp đùi trắng nõn mềm mại.
 
Lâm Vọng làm như không nhìn thấy, lịch sự hỏi: "Chào cô, có chuyện gì không?"
 
Giả vờ đứng đắn?
 
Ngu Mính nhíu mày. Cô tự nhận rằng không có một người đàn ông nào nhìn thấy bộ dạng này của cô mà không huyết khí dâng trào, không tâm viên ý mã*. Nhưng làm sao người này lại có thể mặt không đỏ tim không đập thế?
 
(*) Đứng núi này trông núi nọ.
 
Ngu Mính rất thẳng thắn tiến lên đè tay xuống dưới nguời anh. Dù sao cô cũng là nữ chính PO văn, làm việc đều vì H mà sống, chẳng cần logic cơ bản gì.
 
Lâm Vọng bị bóp mấy cái, dưới quần nhanh chóng phồng lên một cái lều vải nhỏ.
 
Ngu Mính tiến lên một bước, ngực mềm cọ tới cọ lui trên cánh tay anh, nũng nịu nói: "Anh trai ơi, cây gậy của anh cứng lên rồi kìa, có phải muốn đâm Mính Mính không."
 
"Không phải." Lâm Vọng tỉnh táo nói, "phản ứng sinh lý thôi."
 
"Vậy nếu là phản ứng sinh lý thì cũng phải giải quyết ngay nhé. Phía dưới Mính Mính cũng ướt, anh giúp Mính Mính một chút có được hay không!" Cô kéo tay anh đặt vào dưới quần lót của mình, bên trong đã ướt nhẹp một mảng.
 
Ánh mắt tò mò của Lâm Vọng dừng lại ở chất nhờn trên tay mình: "Đây là cái gì?"
 

"Là dâm dịch của em đó ~ Anh có muốn xem nó chảy ra như thế nào không?" Vừa nói Ngu Mính đã cởi quần lót ngay, ghé vào bên trên ghế, chổng mông lên thật cao để cho anh nhìn, còn cố ý uốn éo đầy sắc tình.
 
Xem như nam chính Tấn Giang, đương nhiên anh chưa từng tiếp xúc với điều này, vì thế anh rất nghiêm túc nhìn cấu tạo sinh lý chỗ đó của cô, cuối cùng nghiêm túc thở dài nói: "Cảm ơn cô, tôi lại học được kiến thức mới rồi."
 
Chỉ như vậy???
 
Động tác mông của Ngu Mính dừng lại. Lúc này không phải anh nên đâm cây gậy vào mới đúng hay sao!!! Rốt cuộc anh có phải đàn ông không!!!
 
Ngu Mính tức giận đùng đùng đứng dậy trừng anh: "Không muốn thì cứ việc nói thẳng, đừng có giỡn mặt với tôi!"
 
Mặt Lâm Vọng cực kỳ vô tội: "Tôi không có giỡn mặt với cô."
 
"Vậy sao anh không nhanh chóng làm tôi?"
 
Lâm Vọng nghi ngờ: "Chúng ta mới gặp mặt, tại sao tôi lại muốn... cô?"
 
"Nhưng cũng không nên thế này đúng không, ngay cả quần lót tôi cũng cởi mà anh lại nói chuyện này với tôi à?" Ngu Mính đưa tay ra cởi quần anh, mặt Lâm Vọng đỏ cả lên: "Chờ một chút, này cô cô tỉnh táo lại..."
 
Tay Ngu Mính dừng lại.
 
Hai mắt cô trợn to, không dám tin vào cảnh tượng trước mắt mình.
 
Cây gậy to dài 18 cm, phía trên lại bị chèn vào hai chữ màu đen cực lớn.
 
Hai chữ ấy là---
 
**.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận