Phương Hòa nhìn cậu học sinh nam dựa vào bàn mà ngủ ở trước mặt, quần áo rất căng, có thể nhìn thấy đường cong cơ bắp cánh tay và lưng của hắn.
“Nè, nộp bài tập tiếng Anh.”
Cố Thuyền dụi mắt ngồi dậy, ngáp to một cái, sau đó lấy vở bài tập tiếng Anh từ trong hộc bàn ra, đưa cho cô bạn học vẻ mặt lạnh lùng cột tóc đuôi ngựa trước mặt.
“Đây.”
Phương Hòa nhận lấy rồi đi ra khỏi phòng học.
Cố Thuyền nhìn theo bóng Phương Hòa, gãi gãi cằm như có chút suy tư, sau đó lại nằm sấp xuống mà ngủ bù.
Vào lúc ăn cơm chiều, Cố Thuyền dựa vào lan can tiệm tạp hóa hút thạch trái cây mà một cô bạn khác đưa tặng, nhìn thấy bóng dáng cô độc của Phương Hòa, cô đang chọn mua băng vệ sinh.
Bộ dạng cô giống như không có bạn bè gì.
Cô cầm một túi băng vệ sinh, không cần che lấp, trực tiếp đi đến quầy thu ngân, khiến cho các nam sinh xung quanh đều phải ghé mắt nhìn, nhưng cô hoàn toàn không để tâm, cô không chỉ có tính cách lạnh lùng quá đỗi mà còn không thích người khác đến gần, nhưng về mặt nhan sắc thì rất có tính công kích.
Cố Thuyền cũng được rất nhiều cô gái ái mộ, ngày nào cũng có thức ăn vặt đưa tới miễn phí, hắn chưa bao giờ từ chối.
Tiết tự học buổi tối kết thúc lúc 9:30, thoạt nhìn ai nấy đều đã cực kỳ mệt mỏi, Phương Hòa là cán sự bộ môn Tiếng Anh còn cần phải giúp thầy giáo sửa bài tập, dù sao các bạn học nữ ở ký túc xá cũng không thích cô, cô không cần phải gấp gáp trở về phòng ngủ làm gì, cho nên đã mượn chìa khóa phòng học của lớp trưởng, chờ cho tới khi ký túc xá tắt đèn thì mới quay về.
Cô lặng lẽ lấy điện thoại di động từ trong cặp sách của mình ra, thấy Twitter updated của mình nhận được hơn 99 tương tác và bình luận, cô mỉm cười, cất điện thoại.
Cố Thuyền để quên thuốc dị ứng của mình ở trong hộc bàn, liền chạy từ ký túc xá về phòng học, nhìn thấy Phương Hòa còn đang phê sửa bài tập, liền ghé vào bên cửa sổ chào cô: “Phương Hòa, có cần giúp một tay không?”
Phương Hòa bị hoảng sợ, cây bút đỏ rơi xuống đất, cô trừng mắt liếc nhìn Cố Thuyền đang cười hì hì trước mặt, cô xoay người lại nhặt bút đỏ, bộ đồng phục bị kéo lên cao, phần eo trắng nõn tinh tế ánh vào mắt Cố Thuyền, bao gồm cả một hình xăm đỏ.
Nhưng hắn còn chưa nhìn thấy rõ ràng hình xăm kia, thì Phương Hòa đã ngồi dậy.
Cố Thuyền chống cửa sổ nhảy vào bên trong, bản thân hắn vốn rất cao ráo, hơn nữa còn thường xuyên tập thể thao, cơ bắp rất rõ ràng, đường cong cánh tay hắn cũng hết sức mạnh mẽ.
Phương Hòa nhìn hắn một cái, rồi không nhìn nữa, nhưng trái tim đã thể hiện cảm xúc rất rõ ràng cô thích cơ bắp của hắn.
Cố Thuyền lấy thuốc dị ứng từ trong hộc bàn ra, lại đi đến bên cạnh bàn cô, hỏi lại một lần: “Phương Hòa có cần giúp đỡ không?”
“Không cần.”
Nhưng Cố Thuyền đang ngồi lên ghế đối diện cô, hai tay đặt trên bàn cô, nói: “Để tôi giúp cho, khuya lắm rồi.”
“Không cần đâu.”
Cố Thuyền không tức giận, ngược lại còn cười tinh ranh như một con hồ ly, nói: “Vậy nếu cậu không muốn tôi làm phiền mình nữa, thì cho tôi xem kỹ hình xăm đi.”
Phương Hòa chậm rãi ngẩng đầu: “… Cậu đã thấy?”
“Ừ, cho tôi xem, tôi sẽ không làm phiền cậu nữa, cũng sẽ không nói cho người khác.”
“Cậu đang uy hiếp tôi sao?”
“Ừ, rõ ràng là vậy.”
Phương Hòa không sợ nhất chính là uy hiếp, cô đột nhiên tung ra một nụ cười hết sức quyến rũ, kéo thấp cổ áo, ghé vào bàn khom lưng dán mặt tới, hôn lên vành tai Cố Thuyền, nói: “Cậu có mang theo điện thoại đúng không, vào Twitter của tôi mà xem đi, cậu sẽ thích.”
Sau đó dùng một cái bút đen viết vào lòng bàn tay hắn tài khoản Twitter của mình.
Đừng nhìn bề ngoài Cố Thuyền có vẻ sành sỏi, trên thực tế là chưa từng nói chuyện yêu đương bao giờ.
Khuôn mặt hắn lập tức đỏ rần, vội vàng đứng dậy khỏi ghế, đi nhanh ra ngoài, Cố Thuyền lặng lẽ hít sâu vào một hơi giữa bầu trời đêm, còn phải dùng tay đè chặt đũng quần mình.
Quay trở về ký túc xá, vào toilet tát nước lạnh lên mặt, sau đó trong lúc các bạn cùng phòng đang ăn vặt thì hắn lấy tay ra mà tập, đồng thời đeo tai nghe ra lệnh cho bản thân mình đừng nghĩ đến Phương Hòa nữa.
Tay phải hắn giơ tạ, nhưng trong đầu không thể vứt đi hình ảnh đường cong bộ ngực mềm mại trắng nõn, áo ngực ren dây màu hồng nhạt, còn có mùi nước hoa Pháp nhẹ nhàng.
Phương Hòa về tới ký túc xá trước khi tắt đèn 5 phút, vào nhà tắm súc miệng, lại cầm theo đèn pin sờ soạng đến giường của mình, kéo rèm che lại, lấy di động ra.
Cô mặc chiếc áo ngực ren trắng mới mua, tay cầm đèn pin chiếu vào bộ ngực mình, chụp ba bức ảnh, toàn bộ đều up lên Twitter, status đi kèm là “Tới tháng, không có cách nào cho mọi người xem quần lót mới mua cả”.
Các fan liên tục bấm like.
Cố Thuyền cũng nhìn thấy.
Hắn một tay vuốt côn th*t, một tay lướt Twitter của cô, trong đó có rất nhiều ảnh, còn có cả video tự sướng.
Cô cũng đã chụp hình xăm kia một cách rõ ràng, cô dẩu mông khiến hình xăm hiện ra trọn vẹn, đó là một con rắn đỏ, cuộn từ sau eo đến mông cô, quấn quanh qua má trong đùi, ra đến phía trước đùi, còn cô khi đó gần như chỉ mặc một chiếc quần lót chữ Đinh (丁), status là “Món quà tự tặng nhân sinh nhật 18”.
Tuy rằng cô không hề lộ mặt, nhưng trong đầu Cố Thuyền toàn bộ đều là bộ dạng của cô.
Bộ dạng cô thở dốc, bộ dạng cô khát khao mà không thoả mãn, bộ dạng cô cao trào.
Khi bàn tay tự an ủi của cô trong video không ngừng vuốt ve hạt đậu nhỏ cho đến khi cao trào, hắn cũng cùng cao trào với cô, bắn ra không ít trên khăn giấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...