Dạy dỗ thành ái

Tiểu Cửu mơ thấy một cơn ác mộng, trong giấc mơ cô bị Quý Thần đè xuống làm tình liên tục, cô giật mình một cái rồi tỉnh lại. Phù, may quá, chỉ là mơ mà thôi. Tiểu Cửu xoa xoa ngực, cô chưa kịp thở ra một hơi thì cơn đau dưới thân khiến cô cứng người, hình như... đây không phải là mơ... Cô theo thói quen nghề nghiệp vội vàng xem xét chung quanh, đây là đâu... 
 
Cô vẫn chưa kịp nghĩ ra cách thoát thân thì nghe thấy một tiếng nói:
 
"Tỉnh rồi à?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tiểu Cửu xoay người, Quý Thần đang lười biếng ngồi trên ghế hút thuốc, lòng cô lạnh xuống, không kịp suy nghĩ đã nói: "Nếu như anh biết hết mọi thứ rồi thì tự thú ngay lúc này có lẽ còn có thể nhận khoan hồng. Bây giờ anh giam tôi ở đây cũng vô ích thôi, chuyện anh bị bắt chỉ là vấn đề về thời gian."
 
Quý Thần nghe xong thì thờ ơ, không hề để ý mà phun ra một hơi khói thuốc: "Vậy sao?" 
 
Sau đó anh tiện tay cầm một chiếc điều khiển từ xa: "Vậy cô xem màn hình trước mặt cô đi, xem xong rồi nói chuyện với tôi."

 
Tiểu Cửu nhăn mày, cô không biết anh muốn bày trò gì. Vài giây sau, màn hình sáng lên, tiếng làm tình của một đôi nam nữ vang bên tai cô. Cô mất kiên nhẫn quay đầu: "Anh cho tôi xem thứ này làm gì?"
 
"Cô nhìn cho kĩ xem thử người trong đó là ai."
 
Tiểu Cửu lại quay mặt về phía màn hình, sắc mặt cô lập tức trắng bệch, người phụ nữ quấn lấy đàn ông như một ả đàn bà dâm đãng trong đó lẽ nào lại là cô... Cô nắm chặt hai tay, cố gắng tự nhủ bản thân phải kiềm chế lửa giận.
 
"Tắt đi."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cô không cảm thấy cô rên hay lắm sao?"
 
"Tôi bảo anh tắt đi!" Cô tức giận hét lên.
 
Sắc mặt Quý Thần lạnh lẽo, đứng dậy đi về phía cô: "Cô nghĩ cô có tư cách gì mà đòi bàn điều kiện với tôi?"
 
Tiểu Cửu run lên nhưng vẫn cô giả vờ bình tĩnh: "Anh muốn gì?"
 
"Cô nên cảm thấy may mắn vì mình có gương mặt đẹp, dáng người tốt, nếu không thì có lẽ bây giờ cô đã ở nhà tù sống không bằng chết rồi." Quý Thần lạnh lùng bóp chặt hàm dưới của cô: "Ngoan ngoãn ở yên bên cạnh tôi làm bạn giường của tôi đi."
 

"Anh mơ à! Ư... Sau bức tranh..."
 
Cô còn chưa nói xong thì Quý Thần đã hôn lên miệng cô, chính xác thì là cắn. Miệng cô cảm thấy đau đớn, cô ưm ưm đập lên vai Quý Thần. Người đàn ông bắt lấy tay cô rồi đặt chéo ra sau lưng, một tay kia xốc chăn lên. Hôm qua làm xong anh không mặc quần áo cho cô nên bây giờ toàn thân cô không một mảnh vải, cô thẹn thùng đến mức khóc thành tiếng.
 
Quý Thần buông đôi môi bị anh mút sưng lên, gằn giọng nói: "Cô có thể xem xem, có phải tôi đang mơ không." Dứt lời, anh khiêu khích vuốt ve hai đầu vú của cô, mãi đến khi chúng dựng đứng mới buông ra.
 
Tiểu Cửu bị người đàn ông có kinh nghiệm phong phú khiêu khích đến mức khóc không thành tiếng, cô liều mạng giãy dụa nhưng sức lực của cô vốn không phải là đối thủ của Quý Thần, ngược lại cô đã khiến cho chút nhẫn nại cuối cùng của người đàn ông này biến mất. Quý Thần đè thân thể vùng vẫy của cô lên giường, nắm lấy eo cô nhắm ngay cửa huyệt xông vào.
 
"Anh buông ra... Ưm... anh là đồ khốn nạn!" Tiếng mắng chửi không hề có sức lực của cô lại xúc tác cho dục vọng của Quý Thần, anh mạnh mẽ đâm vào: "Mắng tiếp đi?"
 
Tiểu Cửu tức nên không thèm lựa lời: "Ghê tởm! Tên biến thái chết bầm... Anh là đồ không bằng súc sinh! A..." Những tiếng mắng còn lại đều bị những va chạm liên tục của Quý Thần làm biến mất. Mỗi một tiếng mắng, anh lại đâm vào mạnh hơn, Tiểu Cửu bị đâm đến mức không dám mắt, hai tay nắm chặt gối đầu.
 
"Sao? Không mắng nữa à?"
 

Tiểu Cửu oán hận cắn môi không nói tiếng nào, trong lòng lại âm thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tiên của anh.
 
Quý Thần lập tức cảm thấy mất vui, anh mở hai chân cô ra, tiến vào sâu hơn để cảm nhận sự ấm áp trong huyệt nhỏ.
 
Không biết qua bao lâu, Tiểu Cửu sắp ngất đến nơi, nhưng cuối cùng cô không nhịn được mở miệng cầu xin: "Anh nhẹ chút... nhẹ một chút..."
 
Quý Thần cong môi thay đổi tư thế, lại tiếp tục kéo cô vào vòng xoáy tình dục.
 
Trong khoảnh khắc lên đỉnh, trong tâm trí hai người đều trống rỗng, không hề biết được sau này sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ biết giờ khắc này là lúc bọn họ sung sướng nhất từ trước đến giờ.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận