Rời khỏi hiệu cầm đồ, Mộ Thiển Thiển tìm đến một quán trọ, sau khi ăn no nê liền chọn một phòng thượng đẳng để nghĩ ngơi, tổng cộng không đến hai lượng bạc.
Như vậy tính lại, bản thân thật sự có thể ở lại niên đại này sống cuộc sống thập phần xa xỉ, xa xỉ đến mức trên trời dưới dất đều phải ghen tỵ.
Tiểu nhị đưa đến cho nàng một thùng nước nóng để tắm, nàng sau khi khóa cửa phòng cẩn thận mới ra phía sau bình phong cởi bỏ y phục.
Tuy rằng ở phũ công chúa, thức ăn đều là hàng thượng đẳng nhưng lại có cảm giác vô số ánh mắt cứ nhiên nhìn chằm chằm vào nàng mà cái đầu trên cổ nàng cứ luôn bị đe dọa, cứ thể dù trước mắt nàng là Mãn Hán toàn tịch* cũng đều trở nên vô vị.
1
*Mãn Hán toàn tịch: là một trong những đợt tiệc lớn nhất được ghi chép ở và.
Bữa đại tiệc bao gồm 6 buổi tiệc trong 3 ngày với tổng cộng 320 món, trong đó có 196 món chính và 124 món ăn nhẹ.
Tùy theo cách đếm số món, ít nhất tuyệt đối cũng có 108 món.
Nào giống như bây giờ, tự do tự tại, vô ưu vô lự.
Nàng dự tính ngày mai xuất môn sẽ tìm một cỗ xe ngựa, nhanh chống rời khỏi thành này tìm một nơi khác, khi đó có thể thoải mái mà sinh sống.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là phải nghĩ cách quay về thế kỉ XXI.
Nghĩ đến việc này, tâm tình đang khoái của nàng đột nhiên trầm xuống.
Nàng không biết bản thần còn có thể trở về nữa hay không.
Từ trước đều nghĩ chuyện xuyên không chỉ là trò dỗ các tiểu oa, nào ngờ bản thân lại may mắn được trải nghiệm một chuyến.
***
Mộ Thiển Thiển dùng khăn lông lau khô người sau đó thay đổi một bộ y phục mới.
Không thể ngờ được Mộ Thiển Thiển lại có một khuôn mặt tuyệt sắc làm cho nam nhân thiên hạ phải điên cuồng, nữ nhân phải ghen ghét.
Nga mi như mặc, tinh mâu như mây, mũi cao khéo léo, môi không điểm mà nhu (Nú: Ta thấy để nguyên văn dọc hay hơn nên giữ lại, nghĩa đơn giản là lông mày đen, mắt sáng, mũi cao, môi không cần tô nhưng vẫn đỏ.) Mỗi đường cong trên khuôn mặt đều hài hòa đến kì lạ, khi an tĩnh lại mang dáng vẻ yêu điệu của Tây Thi, khi cười lại khiến người khác đắm chìm trong gió xuân.
Mỹ nhân, nàng chưa bao giờ nhìn thấy nữ thân mỹ mạo như vậy, như thi như họa, phảng phất tựa thần tiên.
Còn chưa nói đến dáng người, bầu ngực cao ngất, tròn trịa mà xinh đẹp khiến cho nam nhân không thể buông tay, còn có hạ thân, nới đó...!Tiểu âm hộ một chút điểm mao đều không có, trơn bóng, trắng nõn, hai thịt môi hồn hồng e ấp như đóa hồng trước gió.
Phấn phấn nộn nộn, so với hoa nhi còn hơn vài bật, nếu nàng là nam nhân, chỉ sợ cũng bị địa phương này của bản thân mê hoặc.
Nhưng nếu nàng trở về thế kỉ 21, dung mạo này liền không thuộc về nàng nữa.
Thật đàng tiếc! Bất quá, cái này vốn không thuộc về nàng, cần gì phải khổ sở như vậy, ta nói làm người không được quá tham lam.
Nàng đứng lên đi đến bên giường, vừa muốn ngồi xuống bỗng nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng.
Nàng xoa xoa thái dương, nhẹ nhàng lắc đầu.
Thân thể bỗng trở nên vô lực, nàng mềm nhũng ngã vào đệm giường.
Tính tới tính lui liền không tính được thời khắc bản thân gặp phải tặc tử.
Cũng không thể trách, thời đại trị an hỗn loạn, một đại mỹ nhân trên người mang theo mấy trăm lượng bạc, mấy ngàn lượng ngân phiếu...!khó trách dẫn dụ kể xấu.
Mộ Thiển Thiển muốn cử động tay chân nhưng một chút cũng không có lực, ngay cả động một ngón tay cũng thấy khó khăn, nàng vừa sợ vừa vội.
Phía sau vang lên tiềng mở cửa sổ, sau đó có tiếng người từ cửa sổ tiến vào, tuy rằng bước chân rất nhẹ nhàng nhưng giờ là ban đêm nên cũng phá lệ rõ ràng.
Nàng hiện đang năm sấp trên giường, phía sau xảy ra chuyện gì cũng không tài nào biết được, nhưng nàng nghe được có người xông vào phòng.
Trong không khí phản phất một hương thơm kỳ dị, càng ngửi thân thể càng thêm mềm yếu vô lực.
Không nghĩ bản thân lại có vận khí tốt đi vậy, lại có cơ hội ném thử mê hương.
Giờ khắc này nàng thật sự sợ hãi, tiếng kếu cứu chưa ra khỏi yết hầu đã bị nàng kịch liệt ngăn chặn, nàng sợ tên cẩu tặc hoảng loạn sẽ ra tay giết người diệt khẩu.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng tiến đến gần nàng, Mộ Thiển Thiển cảm thấy như vừa trải qua nữa thế kỉ.
Nàng nhấm mắt lại, ngừng thở, có trấn tĩnh nhưng tim lại đập điên loạn, cơ hồ muốn phá thể mà ra.
Ồng trời ơi! Hắn muốn thứ gì thì cứ mang đi nhanh một chút, tiền tài chỉ là vật ngoài thân, chỉ cần không làm hại đến tính mạng của nàng, nàng không cần bạc, không cần ngân phiếu, cứ để hắn lấy hết đi.
Nhưng là, tên tặc nhân kia rõ ràng không đến vì tiền tài.
Cảm nhận được tay hắn chạm vào người, nàng rốt cục không nhịn được liền kinh hô: "Cứu mạng, cứu mạng...!Ngô______"
Trên cổ truyền đến một trận đau đớn, chờ nàng kịp thích ứng liền phát hiện bản thân một chữ cũng không thốt ra được.
Điểm huyệt...!Lần này xong rồi.
Thân thể bị người xoay lại, trước mắt xuất hiện một khuôn mặt, cũng không tính là khó coi, nếu không phải cặp mắt hắn đầy tà khí và dâm dục nàng thậm chí sẽ cảm thấy bộ dạng nam nhân này cũng không kém.
Bất quá, so với mấy nam nhân trong điện của nàng, quả thật là kém vô cùng...
"Đừng sợ, ta sẽ khiến ngươi vô cùng sung sướng." Nam nhân mỉm cười nhìn nàng.
Lúc chạng vạng trong lúc vô tình nhìn thấy nàng trên đường, xa xa đã bị khuôn mặt tiên nhân này hớp hồn, không nghĩ đến khi gần gũi lại càng thấy tuyệt sắc vô song.
Màu da như tuyết, môi hồng răng trắng, mỗi một tất da thịt đều bóng loáng non mịn, hoàn mỹ không tỳ vết.
Đặc biệt là đôi mắt tràn ngập sự kinh hoảng cùng bất an kia, hắn thật muốn biết thời điểm nhiễm dục vọng, có phải hay không vẫn sáng ngời mê người.
Hái hoa nhiều năm như vậy hắn chưa bao giờ gặp qua một mỹ nhân quốc sắc thiên hương thế này, có nàng bên cạnh, trong thời gian ngắn hắn không cần nữ nhân khác.
Mộ Thiển Thiển hô hấp ngày càng khó khăn, ý thức cũng dần khó khống chế.
Mê tình hương còn có một dạng khác gọi là thôi tình hương.
(Nú: hai câu này liên quan thấy ghê, cơ mà không dịch sao thoát ý được nên thôi để vậy luôn)
Nam nhân bỗng nhiên vươn tay, dưới ánh mắt thất kinh của nàng, hắn ôm nàng đặt lên vai, phá cửa sổ mà ra.
Sau đó là âm thanh của cuồng phong không ngừng gào thét bên tai, hắn khiêng nàng nhảy qua tường cao, nóc nhà mà không một chút trở ngại.
Nàng thật không nghĩ tới một tên hái hoa tặc lại có võ công cao cường như thế.
+
Bị hắn khiêng trên vai, thân hình lung lây, vốn ý thức đã hỗn độn nay lại càng hỗn độn hơn.
Trước mặt nàng mơ hồ, sau đó thì mất đi ý thức.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...