Đấu Y


Đại Hiên Điện là kiến trúc trung tâm của Hiên Viên Tông, chúng đệ tử đã tổn hao mười năm thời gian mới xây dựng hoàn thành, hầu như tất cả các vật liệu dùng để xây dựng đều là vạn năm tinh thạch ẩn chứa thiên địa nguyên khí rất mạnh.

Lúc này, bên ngoài Đại Hiên Điện có tới mấy trăm vị tu luyện giả chia làm hai bên đánh nhau tới thiên hôn địa ám.

Tất cả những tu luyện giả đại sư giai còn lưu lại trấn thủ môn phái đều đã xuất hiện, còn có chín nguyên lão khác tham dự, đội hình như vậy đủ sức để chống lại tu luyện giới khác.

Thế nhưng bên phía đệ tử Hiên Viên Tông rõ ràng đang rơi xuống hạ phong, đệ tử trưởng lão tử thương vô số, thậm chí còn có ba nguyên lão đang trọng thương, thân thể hầu như đã bị hủy.

Trong Hiên Viên Tông hiện nay bao gồm tám phân đường, chính là do bát đại môn phái trước kia của Hiên Viên Quốc hợp lại mà thành, thế nhưng thay vì Phủ Thú Sơn phản bội đã có Hoa U Cốc gia nhập, tám phân đường hiện nay đều dùng danh xưng của nhiều năm trước. :

Chín vị nguyên lão đang tham chiến hiện tại bao gồm Hồng Diệp đường Dung Tuyên, Vân Tiêu đường Vân Linh Tử. Yểm Nguyệt đường Thái Nguyệt Chân nhân, Chiến Hồ đường Cuồng Hồ, Hà Bạo Đồ, Cự Kiếm đường Vô Phong Lão Tổ, Toàn Võ Đường và Ngũ Đạo đường mỗi đường hai gã nguyên lão phân biệt là Kim Bất Phôi cùng thê tử Lưu Thị, Thổ Nham lão quái cùng với Hỏa Diễm Tinh Quân.

Hiên Viên Tông có tất cả hai mươi ba vị nguyên lão, trong một tông phái mà có nhiều nguyên lão đến như vậy có thể dùng hai từ kinh khủng để hình dung, một tu luyện giới tương đối lớn cũng chỉ có bấy nhiêu cao thủ linh hồn giai mà thôi.

Trong đó có năm vị nguyên lão và hai vị đại nguyên lão đã tới Thiên La Thành tham dự hội nghị, mười sáu người còn lại thì có ba người trúng độc mấy ngày trước không còn lực chiến đấu, đành phải tránh né chữa thương, trong mười ba người cuối cùng thì có tới bốn người làm phản, hai người trong đó chính là gian tế mà Đại Hạ quốc đã cắm vào Hiên Viên quốc nhiều năm trước, hai người còn lại cảm giác tình thế biến đổi vô cùng không có lợi, lại bị cưỡng bức lợi dụ đã đầu phục đối phương.

Hiện tại bốn người đã hoàn toàn ở trong trận doanh đối địch, kỳ thực đáng lẽ ra có thêm một người là Thiên Cựu lão nhân, thế nhưng lại không còn tung tích.

Chín đấu với bốn, Hiên Viên Tông đáng lẽ ra phải chiếm thượng phong, lại thêm các trưởng lão đệ tử vô cùng đông đảo, bốn gã linh hồn giai cho dù có mạnh mẽ hơn nữa thì cũng không thể làm nên được tác dụng gì.

Thế nhưng Đại Hạ quốc lại có chuẩn bị từ trước. Trong hơn mười năm, Đại Hạ quốc cẩn thận từng chút một thành lập mấy truyền tống trận, dưới sự phối hợp của bốn gã gian tế, Đại Hạ quốc đã thành công truyền tống tới mấy trăm tu luyện giả tu vi cao thâm. Thậm chí trong đó có tới năm gã cao thủ linh hồn giai và một gã siêu cấp cao thủ địa vương giai.

Kể từ đó, tình hình bắt đầu đảo ngược lại. Thế lực hai bên coi như ngang bằng nhau, thế nhưng đối phương lại đánh lén, Hiên Viên Tông dưới tình huống không đề phòng bị đánh lén đến trở tay không kịp. Cho dù đã cẩn thận không gì sánh được, thế nhưng không có khả năng đem tất cả mọi người trong nháy mắt tụ tập lại một chỗ kháng địch, một hồi khai chiến đã chịu thiệt hại lớn.


Bất quá đại nguyên lão Hỏa Dương Vương chính là một siêu cấp cao thủ địa vương giai hậu kỳ, chỉ dùng thực lực bản thân cũng đủ để xoay chuyển cục diện, địa vương giai bên phía đối phương tuy là rất mạnh, thế nhưng so với Hồng Chiến thì vẫn kém hơn một bậc.

Mới bắt đầu khai chiến hai đại cao thủ địa vương giai đã xông vào nhau chiến đấu, Hỏa Dương Vương chiếm thượng phong, đem địa vương giai đối phương đánh cho không còn lực hoàn thủ, liên tục bại lui, Hỏa Dương Vương thừa thắng xông lên, chuẩn bị đem đối phương đánh chết, ai ngờ chín gã linh hồn giai của đối phương đồng thời xuất thủ, thi triển thượng cổ cấm trận tụ ma trận, đem Hỏa Dương Vương tạm thời phong ấn bên trong Đại Hiên Điện.

Cho dù là chín gã cao thủ linh hồn giai đồng thời xuất thủ, thế nhưng để duy trì được thượng cổ cấm trận này cũng hao tồn nguyên khí phi thường, hơn nữa linh nguyên cũng phải chịu thương tổn nhất định, thậm chí là tu vi giảm mạnh, thông thường, các tu luyện giả không nguyện ý khởi động loại thượng cổ cấm trận này.

Lúc đó, người của Hiên Viên Tông nhìn thấy Hỏa Dương Vương bị phong ấn bên trong, nội tâm tự nhiên vô cùng lo lắng, bất quá nghĩ đến chín tên linh hồn giai của đối phương coi như tạm thời bị phế, thực sự cái được không bù nổi cái mất, phe mình có chín linh hồn giai, nếu như chiến đấu với một địa vương giai thì vẫn như cũ chiếm được thượng phong.

Nhưng không thể ngờ được, chín gã cao thủ linh hồn giai kia chỉ suy yếu trong thời gian rất ngắn, chốc lát đã khôi phục lực chiến đấu như ban đầu, tựa hồ như không chịu bao nhiêu ảnh hưởng.

Lúc này mọi người của Hiên Viên Tông mới ý thức được Đại Hạ quốc quyết tâm tiêu diệt bọn họ như thế nào, hiển nhiên là đã cho chín cao thủ linh hồn giai của mình phục dụng đan được trân quý trước rồi mới kích hoạt thượng cổ cấm trận, hơn phân nửa là vạn năm kim dương dịch và vạn năm linh mộc. Một thứ có thể khôi phục nguyên khí trong nháy mắt một thứ có thể bảo vệ nguyên linh không bị thượng cổ cấm trận gây tổn hại quá lớn.

Hai dạng vật phẩm này, đều là thiên tài địa bảo cực kỳ khó hình thành trong thiên địa, hơn nữa lại là vật phẩm mà một khi dùng là tiêu hao biến mất không thể khôi phục, đồng thời chuẩn bị cho chín linh hồn giai sử dụng loại bảo vật như thế này, thực sự làm cho người khác líu lưỡi.

Đại Hạ quốc đã tìm trăm phương ngàn kế, vốn đưa ra cũng đủ lớn, vì vậy hiệu quả tự nhiên khiến cho bọn họ vô cùng thỏa mãn, Hiên Viên Tông biết rõ bản thân đã mất đi đại thế, thậm chí còn bị đánh tới mức không còn lực hoàn thủ, bộ mặt mất hết hơn nữa rất có khả năng bị tiêu diệt toàn bộ, đối với Đại Hạ quốc mà nói, hạ vốn liếng lớn như vậy coi như đã thu được kết quả.

Bầu trời Đại Hiên Điện pháp bảo bay loạn, ánh sáng mờ bắn ra bốn phía, thỉnh thoảng còn truyền đến những tiếng va chạm ầm ầm, chu vi sơn lâm hơn mười dặm trước trận đấu kịch liệt của song phương bị hủy hoại trong nháy mắt, trở thành một đống phế tích.

Tình thế đối vói Hiên Viên Tông càng lúc càng bất lợi. Hiện tại chỉ có thể liều mạng chống lại, đối phương mới chỉ thiệt hại một số tu luyện giả tu vi dưới linh hồn giai mà bên phía Hiên Viên Tông đã có tới ba nguyên lão không còn lực chiến đấu, có một nguyên lão khác cũng đã nội thương.

Song phương có ít nhất hơn ba trăm tu luyện giả, xu hướng bại trận của Hiên Viên Tông đã hiện rõ, nếu như không phải môn nhân đối với tông phái có tín niệm trung thành không gì sánh được thì sợ là đã tan tác mỗi người mỗi ngả.

Kim Bất Phôi phát ra một tầng áo giáp nguyên khí giống như tinh thể, sử dụng toàn bộ bản lĩnh đáy nồi chiến đẩu kịch liệt với hai gã cao thủ linh hồn giai, một lòng muốn bảo hộ quý phụ trung niên đang ở phía sau chính mình.


Quý phụ trung niên chảy một dòng máu nơi khóe miệng, hiển nhiên đã bị nội thương, người này chính là Lưu Thị, thê tử của Kim Bất Phôi.

Kim Bất Phôi hôm nay đã có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, một thân tinh giáp không gì phá nổi, thế nhưng dưới sự công kích kịch liệt của hai cao thủ linh hồn giai Đại Hạ Quốc thực sự có điềm ăn không tiêu, tinh giáp trên người đã có nhiều chỗ bị tổn hại.

Hai gã cao thủ linh hồn giai của đối phương có một thuộc đạo tông một thuộc võ tông, một xa một gần, làm cho Kim Bất Phôi vô cùng đau đầu.

Người thuộc đạo tông thì khống chế hơn mười thanh phi kiếm cực kỳ sắc bén. Mười lăm thanh phi kiếm nho nhỏ cùng với một thanh đại kiếm, chất liệu chế tạo nên đại kiếm cực kỳ đặc thù, ngay cả bất bại kim thân của Kim Bất Phôi cũng không chịu nổi.

Mười lăm thanh phi kiếm nhỏ không ngừng quấy rầy, thanh đại phi kiếm thì lại rình rập lúc Kim Bất Phôi sơ hở là lao vào tập kích, tinh giáp trên người Kim Bất Phôi hiện tại đã bị tổn hại rất nhiều chỗ, mà gã linh hồn giai thuộc võ tông thì lại tận lực tấn công phân tán lực chú ý của Kim Bất Phôi.

Bởi vì Kim Bất Phôi luôn phải bận tâm thê tử phía sau, không thể buông tay đánh một trận thoải mái, có chút sợ đầu sợ đuôi, nhiều lần bị đối phương dụ kích, mặc dù trong lòng biết rõ đối phương cố ý thế nhưng căn bản không thể không mắc câu.

Ngay khi Kim Bất Phôi chống lại đại phi kiếm lao tới tấn công lần thứ năm, thanh đại kiếm lao tới đột nhiên bắn ngược trở lại, thẳng tắp hướng về phía quý phụ trung niên nhân phía sau Kim Bất Phôi, lúc này Kim Bất Phôi quá sợ hãi, muốn đẩy lui gã võ tông đang níu chân để tới cứu viện, thế nhưng khi thoát được gã võ tông thì lại bị mười lăm thanh phi kiếm nho nhỏ gắt gao chặn lại đường lui.

Mắt thấy thê tử có thể táng mạng dưới kiếm, khuôn mặt Kim Bất Phôi tràn đầy tuyệt vọng hét lớn một tiếng:

"Không!"

Đúng lúc này mấy khối cự thạch đột nhiên từ trên trời giáng xuống, đương, một tiếng vang chói tai rung trời, đại kiếm đâm thẳng vào trong cự thạch, biến mất bên trong.

Đánh lén không có kết quả, tu luyện giả Đại Hạ quốc đứng xa xa không khỏi thầm kêu đáng tiếc.


Kim Bất Phôi đánh mạnh một chưởng đẩy lui gã linh hồn giai võ tông, ngây ngốc nhìn về phía thê tử của mình, sau khi xác định nàng vô sự, lúc này mới cảm kích nhìn về phía Thổ Nham Lão Quái đến vô cùng đúng lúc.

"Thổ lão quái, đa tạ! n tình cứu vợ, lão Kim ta sẽ nhớ kỹ." Kim Bất Phôi cảm kích nói.

"Những lời vô dụng này không cần nói nhiều, lúc này đánh lui kẻ địch mới là trọng yếu!"

Thổ Nham Lão Quái trước sau như một thoải mái nói.

Thời điểm Hiên Viên Quốc còn chưa bị diệt, Thổ Nham Lão Quái và Kim Bất Phôi ở hai trận doanh khác nhau, một thuộc đạo tông một thuộc võ tông, mà đệ tử bên dưới trong môn phái lại có khá nhiều thù oán, coi như là một đời oan gia sinh tử, gặp mặt nếu như không đấu võ mồm thì đấu chân tay thế nhưng sau khi Hiên Viên quốc bị diệt, hai người kề vai tác chiến, giết địch vô số, bởi vì kỹ xảo của hai người có đôi chỗ giống nhau, lại thêm tính cách tương đối tương hỗ, bởi vậy lúc phối hợp lại ăn ý thần kỳ.

Thổ Nham Lão Quái vừa mới kích thương một gã cao thủ linh hồn giai của đối phương, nhìn thấy bên phía Kim Bất Phôi nguy cơ trọng trọng, liền lao tới viện trợ, xảo hợp cứu thê tử của Kim Bất Phôi một mạng.

Hai lão già tính tình quái dị này gặp nhau, lập tức phối hợp kháng địch, tình thế đột nhiên xoay chuyển, đối phương tuy cũng là cao thủ linh hồn giai, tu vi so với bọn họ không yếu hơn là bao nhiêu, thế nhưng khi phối hợp với nhau lại hoàn toàn không bằng Thổ Nham Lão Quái và Kim Bất Phôi.

Kim Bất Phôi dưới tình thế Thổ Nham Lão Quái thi triển bách thạch trận hỗ trợ tấn công thì giống như hổ mọc thêm cánh, đem gã võ tông phía đối phương liên tục bức lui, mắt thấy có thể nhất cử đánh tan đối thủ, bỗng nhiên một đạo ánh sáng mờ mờ phóng tới, Kim Bất Phôi đang muốn ngạnh kháng, lại nghe phía sau có tiếng hét lớn:

"Né tránh!"

Kim Bất Phôi thầm cả kinh,cũng không suy nghĩ nhiều lập tức tránh né, thế nhưng trong tình thế điện quang hỏa thạch lại chậm mất nửa nhịp, tuy là tránh được công kích chính diện, thế nhưng vẫn bị sượt qua, tinh giáp trên cánh tay nhất thời bị phá đi mất hơn phân nửa, đau đến nỗi thiếu chút nữa Kim Bất Phôi ngất xỉu tại chỗ. May mà chỉ là ngoại thương, còn chưa ảnh hưởng quá nhiều đến sức chiến đấu.

Đối phương lại thêm một người, chính là một gã cao thủ linh hồn giai hậu kỳ vừa mới đánh bại đối thủ của chính mình, trong tay người này cầm một chiếc gương đồng cực kỳ cổ quái, vừa rồi luồng ánh sáng mờ mờ là do chiếc gương đồng này phát ra.

"Thiên ma kính!"

Kim Bắt Phôi thất thanh nói, đây chính là một trong những chí bảo ma tông trong thời kỳ thượng cổ, thông qua nguyên lực thôi động có thể bắn ra thiên ma cực quang, một loại công kích dạng tia sáng quỷ dị hầu như có thể xuyên thấu qua bất cứ loại vật thể gì.

Sắc mặt Thổ Nham Lão Quái xấu xí không thua gì so với Kim Bất Phôi, trong lòng hai người nhất thời trầm xuống.


Người cầm trong tay thiên ma kính chính là một gã thư sinh mặt trắng hình dạng có vẻ vô cùng trẻ tuổi, mặc bộ đạo bào màu trắng, người này ngoại trừ sắc mặt có hơi tát nhợt ra thì coi như là anh tuấn, chỉ là ánh mắt vô cùng thâm độc, có người này tiến lên phía trước, hai gã tu luyện giả còn lại rất tự giác lui xuống, phiêu phù phía sau thư sinh mặt trắng, tôn ti trật tự có thể nhìn thấy rõ được.

Thư sinh mặt trắng đánh lén chưa thành công, vung tay lên tức thì thiên ma kính phân liệt hành hơn mười mặt, hình thành một bộ trận pháp rất đặc biệt.

Thổ Nham Lão Quái vội vàng thôi động bách thạch trận, hơn một trăm khối đá hình dạng không có quy tắc gì nhanh chóng chuyển động, nguyên lực toàn thân của Kim Bất Phôi đại trướng, tinh giáp trên người lại dầy thêm vài phần.

Toa toa toa...

Hơn mười tia sáng từ các mặt kích khác nhau bắn thẳng ra.

Bang bang bang phanh... ánh sáng mờ cùng với những hòn đá gặp nhau, những tảng đá sau khi va chạm lập tức nát bấy, cơn sóng thứ nhất còn chưa kết thúc thì hơn mười đạo ánh sáng mờ lại phóng tới.

Vừa rồi hơn mười tảng đá biến mất, Thổ Nham Lão Quái vô cùng đau sót lo lắng, những tảng đá này hắn đã phải tổn hao rất nhiều tinh lực mới có thể luyện chế được. Uy lực vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng hiện tại chống lại ánh sáng từ thiên ma kính lại yếu đuối đến như vậy.

Mấy đạo ánh sáng mờ công kích, chỉ chốc lát hơn trăm tảng đá còn lại không bao nhiêu, đối phương lại không một chút hoang mang tiếp tục tấn công.

Ngay khi đợt tấn công thứ năm phóng ra, Kim Bất Phôi đột nhiên khởi động, hóa thành một đạo quang mang màu vàng kim lao tới thư sinh mặt trắng, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua mười trượng, chỉ còn cách chưa đầy ba trượng, Kim Bất Phôi lập tức thi triển tuyệt kỹ phá kim quyền, chỉ cần một quyền này, nếu như có thể thành công đánh trúng, coi như là cao thủ địa vương giai cũng phải bại lui, người thuộc võ tông nếu như có tu vi cao thì uy lực đòn công kích vô cùng khủng khiếp.

Gần, càng gần, trong lòng Kim Bất Phôi thầm nôn nóng, cũng có chút khẩn trương, nhìn thân ảnh càng lúc càng gần, con ngươi mạnh mẽ mở to, được rồi, chính là cự ly này.

Trong vòng ba trượng!

Kim Bất Phôi súc thế đã lâu, lúc này hoàn toàn bộc phát mạnh mẽ tung ra một đòn phá kim quyền, nhưng ngay sát na huy quyền, Kim Bất Phôi nhìn thấy trên mặt thư sinh mặt trắng hiện lên nụ cười nhạt khinh miệt.

Sau một khắc, Kim Bất Phôi giống như rơi vào một hồi ác mộng, cả đời khó quên.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui