Dâu Tây Ấn

Edit: Bội Bội

_______________________

Lục Tinh Diên có nghe sơ qua một vài người tung tin đồn nhảm nhí là thành tích thi đại học của anh là giả do gian lận mà có được, nhất thời cảm thấy buồn cười, lúc nhìn thấy mấy bài thảo luận trên diễn đàn của trường mà Lý Thừa Phàm gửi tới, cũng chẳng thèm để tâm.

Thật sự mà nói, mấy bài đăng này cũng đã qua mấy ngày rồi, trang chủ của diễn đàn trường Minh Lễ cũng đã ba bốn ngày rôi không có bài thảo luận mới, mấy bài thảo luận nói nhà anh có tiền có quyền nên thao túng kết quả kỳ thi đại học cùng lắm cũng chỉ có mười mấy lượt bình luận.

Lúc đó anh vẫn còn nén giận, trong lòng mâu thuẩn không biết là có nên mặt dày tự mình mua vé đuổi đến Paris, trước đây đã có một khoảng thời gian chiến tranh lạnh với Thẩm Tinh Nhược như thế này, vốn dĩ là không rảnh đi quan tâm tới những tin đồn nhảm vụn vặt này.

Thật sự không ngờ đến, buối tối đó Vương Hữu Phúc gọi điện thoại cho anh, nói với anh về việc này.

- còn có đứa ngu thật sự, nặc danh tố cáo anh dùng quy tắc ngầm trong kỳ thi đại học.

Cùng lúc đó tin tức leo lên đầu bản tin xã hội là: Trung tâm thương mại Quốc tế Kim Thịnh công ty con dưới trướng Tập đoàn bất động sản Kim Thịnh, lại có người nhảy lầu!

Trước đó trong buổi lễ khai trương Trung tâm thương mại Quốc tế Kim Thịnh, là dự án mà Tập đoàn Kim Thịnh đầu tư rất lớn ở Tinh thành, đã bị người ta kéo tới gây rối đập phá.

Một học sinh trung học mười sáu tuổi bị bắt quả tang gian lận trong kỳ thi nên sợ hãi không dám đến trường, nhất thời nghĩ quẩn, đã nhảy xuống từ giếng trời của trung tâm mua sắm, tử vong tại chỗ, thậm chí còn làm bị thương vài người qua đường vô tội.

Độ quan tâm của dư luận lúc đó đối với chuyện này rất cáo, với lại cũng bởi vì đã mời một tiểu thịt tươi nổi tiếng tham gia nghi thức khai trương, đám fan mẹ fan bạn gái của tiểu thịt tươi cảm thấy bảo bối nhà mình bị doạ phát sợ, bắt đầu chửi bới Kim Thịnh làm ăn hời hợt, không có các biện pháp đảm bảo an ninh, ẩm ĩ chuyện này lên hạng nhất hot search mấy ngày liền.

May mà Kim Thịnh có một đội ngũ quan hệ xã hội chuyên xử lý các tin đồn trên mạng xã hội, lúc vụ việc vừa xảy ra đã có phương án giải quyết thích đáng.

Mặc dù sau đó một khoảng thời gian rất dài bên ngoài trung tâm thương mại vẫn có người cầm bảng tẩy chay phản đối, nhưng cũng chỉ là rải rác vốn dĩ không thể tổn hại đến việc làm ăn của cửa hàng.

Từ đó đến nay, trung tâm thương mại cao cấp của Kim Thịnh đã trở thành hàng ngũ đi đầu trong phương diện mua sắm cao cấp ở Tinh thành.

Thật không ngờ đến –

Vậy mà có người tiếp tục nhảy lầu ở trung tâm thương mại!

Mà người nhảy lầu lần này, lại là nhân viên cũ của Kim Thịnh.

Chuyện này thật ra đã xảy ra mấy ngày trước rồi, bản thân người kia vốn dĩ đã muốn tự tử, người khác không ngăn cản được, lại thêm từ đầu năm đến nay chuyện nhảy lầu cũng không phải hiếm lạ gì, cho nên ngoại trừ mấy đài truyền hình tin tức địa phương Tinh thành đưa tin, chuyện cũng không đến nỗi rùm beng ra bên ngoài.

Cũng không biết sao, nội bộ Kim Thinh vì một sự cố nhỏ không giải quyết triệt để, đột nhiên nhận được liêp tiếp một đống bản thảo tin tức, mua lấy top đầu của mảng tin tức xã hội.

Theo sát phía sau chính là tin tức phú nhị đại đi thi đại học sử dụng quy tắc ngầm, đột nhiên biến thành học bá, thì ra là thiếu gia của Chủ tịch Tập đoàn Kim Thịnh!

Bộ phận marketing của Kim Thịnh vốn dị cảm thấy, tin tức này nằm trong top đầu tìm kiếm quả thật có hơi kỳ lạ, hỏi thăm một chút liền biết được, chi tiền mua hot search chính là đối thủ nhiều năm một mất một còn của Kim Thịnh đứng phía sau thao túng tin tức.


Chỉ là tin tức của một người muốn tự sát nhảy lầu mà thôi, chi tiền nhiều cũng không giật được top tìm kiếm, cũng không gây ảnh hưởng gì to tát đối với Kim Thịnh.

Nhưng mà sau khi nhìn thấy bản tin đứng đầu hot search, bọn họ mới vỡ lẽ, thì ra tin tức nhảy lầu vài bữa trước chỉ là món khai vị mà thôi, dọn đường làm nên cho tin đồn nóng hổi này.

Thiếu gia của Chủ tịch Tập đoàn Kim Thịnh.

Đi cửa sau trong kỳ thi đại học.

Tất cả từng chữ từng chữ một đều nhắm đúng vào sự quan tâm của dư luận.

Sau khi leo lên đầu bảng hot search, tin tức này nhanh chóng truyền đi bốn phương tám hướng với tốc độ cực kỳ nhanh làm cho người ta trở tay không kịp.

Chỉ trong vòng vài tiếng đồng hồ, các trang web lần lượt được chuyển tiếp, diễn đàn, trang mạng xã hội tất cả đều được đẩy lên đầu bảng với số lượt bình luật cao ngất!

Đây là cao trào đầu tiên của sự việc lần này.

Bởi vì vụ việc truyền đi rất nhanh, nhưng biến mất lại càng nhanh.

Khuya hôm đó, những tin tức liên quan đều biến mất một cách kỳ lạ, sáng ngày hôm sau, có người muốn đào mộ thảo luận, sẽ nhận thấy bình luận của mình vừa mới gửi đi sẽ vô duyên vô cớ trực tiếp tiến thẳng vào trong thùng rác vì vi phạm quy định.

Quần chúng ăn dưa cũng có chút hiểu biết.

Bối cảnh chống lưng của Kim Thịnh thật đúng là sâu không lường được.

Trên thực tế, hành động phong toả tin tức này không hề có liên quan gì đến Kim Thịnh, tất cả đều do ông nội của Lục Tinh Diên làm ra.

Ông nội của Lục Tinh Diên là Lục Nhạn Chi xuất thân từ quân đội, đã lui về ở ẩn một khoảng thời gian, mấy năm nay vẫn luôn ngụ ở một đại viện ở thủ đô mà dưỡng lão, tự do tự tại.

Lục Nhạn Chi cùng đứa con trai Lục Sơn này từ trước đến nay vẫn luôn bất hoà, lúc ấy ai cũng cứng đầu, hai người hận không thể cả đời này không cần qua lại với nhau, sau này lớn tuổi, mối quan hệ mới chậm rãi hoà hoãn.

Thế nhưng Lục Nhạn Chi chưa bao giờ dính vào mấy chuyện trên thương trường của Lục Sơn, nói đúng là cho dù Kim Thịnh có phá sản lông mày ông cụ cũng không thèm nhíu một cái.

Nhưng mà lần này đám con buôn bọn họ đấu đá lại liên luỵ đến cháu trai bảo bối của ông cụ, ông cụ không đời nào ngồi yên.

Ông cụ ra tay giống như hành động trong quân sự và chính trị, quyết đoán thẳng thắn, cũng không hiểu được thời đại bây giờ đã khác biệt, cứng rắn ngăn chẳn chỉ càng phản tác dụng, vô cùng tức giận, gọi điện thoại cho Lục Sơn ngay cả chào hỏi cũng không thèm chào, miệng vàng vừa mới mở là chửi mắng tới tấp.

Không thèm quan tâm là có lý hay không có lý, cứ chửi trước rồi nói xong.

Cãi nhau xong.


Lục Sơn cũng tức đến mức phải nhập viện.

Ông nằm trong bệnh viện gọi điện thoại cho Lục Nhạn Chi, không hề ngoài dự đoán hai người không chút khách khí đại chiến với nhau tám mươi hiệp nữa.

Cuối cùng vì một câu nói doạ dẫm của Lục Nhạn Chi “Tôi đây nếu không phải muốn giữ lại cái mạng của anh để kiếm tiền cho cháu tôi xài thì tôi cũng không thèm quản chuyện của anh làm gì đâu, tôi nói cho anh biết nếu người ta hại cháu tôi đến đường cùng thì anh cũng không xong với tôi đâu”, cuối cùng cũng nhượng bộ mà cúp máy.

Tin tức đột nhiên bị phong toả, dư luận cũng nổi lên một hồi xôn xao –

A: “Kim Thịnh thật đúng là thâm sâu khó lường còn dám phong toả tin tức, đây là không cho quan phóng hoả không cho dân đốt đèn mà.”

B: “Xã hội bây giờ thật sự là quá **, có tiền có quyền muốn học trường gì cũng được, dân đen chúng ta chỉ có thể vùi mặt vào học chứ không biết có đậu đại học nổi không.”

C: “Trước đây mị cứ tưởng kì thi đại học là kì thi công bằng duy nhất trong cuộc sống này, thật sự là vỡ mộng, thì ra là nó cũng không phải.”

D: “Học mù con mắt mới thi đậu 985 người ta ngày nào cũng ăn chơi bay nhảy cũng có thể đậu, khốn nạn thật sự, có dính tin đồn đi cửa sau thì mị cũng không ngạc nhiên đâu.”

E: “Mình chỉ ngồi yên đây đợi đoàn đội của Kim Thịnh trả lời thôi, sau này loại rác rưởi đó ra ngoài xã hội sớm muộn gì cũng phải tiếp quản công ty thì chống mắt xem bao lâu thì phá sản.”

F: “Lầu trên chắc còn trẻ nhỏ, chắc chú chưa nghe qua có một nghề nghiệp gọi là người quản lý sao? Với lại lợi nhuận của người ta so với số tiền chú kiếm một đời còn nhiều hơn gấp mấy lần.”

G: “Lầu trên phát biểu quá mức chân thực gây cảm giác khó chịu, phải report.”



Mọi việc cứ thế được tập trung thảo luận vào sự khác biệt của suy nghĩ chứ không quá tập trung vào cốt lõi của sự việc, với Lục Tinh Diên như thế này là đã tốt lắm rồi.

Nhưng vẫn còn rất nhiều người trực tiếp mắng cậu, mắng Kim Thịnh.

Thời buổi bây giờ những người trầm mặc khiêm tốn trong cuộc sống thực, thường thường là những anh hùng bàn phím ở trên mạng mắng người khác không ngóc đầu lên nổi.

Dù sao lời khó nghe cỡ nào cũng có đủ cả.

Mấy ngày nay giá cổ phiếu của Kim Thịnh cũng đang trên đà trượt giảm, nhất là khi sự việc càng lúc càng lan rộng, sau khi Bộ giáo dục tỉnh thông báo chính thức điều tra, càng là một đường thẳng tuột dốc không phanh.

Bởi vì không một ai tin tưởng tình thế có thể đảo ngược, không một ai tin tưởng điểm số đậu tuyến một là thật sự do bản thân Lục Tinh Diên cố gắng mà đạt được, kỳ thi tuyển sinh của Tinh Đại cũng là do chính anh giành lấy mới có.

Phần lớn mọi người đối với chuyện này đều chung một thái độ không quá quan tâm, chỉ chờ kết quả điều tra từ Bộ giáo dục, tin rằng lúc đó anh sẽ bị trừng phạt xứng đáng.


Thật ra chỉ trong vòng ba bốn ngày ngắn ngủi, một mẩu tin đồn nhảm không đáng nhắc tới đột nhiên biến thành scandal thi đại học được dân chúng toàn quốc chú ý, đây là lần đầu tiên trong vài chục năm thuận buồm xuôi gió Lục Tinh Diên cảm nhận được cái gì gọi là hết đường chối cãi.

Anh cảm thấy hết sức buồn cười, nếu như Lục Sơn thật sự muốn trải một con đường đầy hoa hồng kim quang lấp lánh cho anh, thì còn cần gì đến mấy kỳ thi đại học rẻ rách này?

Ngay từ đầu anh cũng không quá quân tâm, chỉ nghĩ đây là ai đó rảnh rỗi tung tin đồn nhảm không bằng không chứng, ai ngờ có thể so sánh thành tích thi đại học cùng với thành tích học hành trước đây của anh, mọi người làm sao có thể chỉ dựa vào nhiêu đó con số mà tin sái cổ cơ chứ?

Sau những lời nói ra nói vào mắng chửi thậm tệ, anh lại bắt đầu hoài nghi bản thân mình.

Cũng không biết bởi vì nhiều tiền nên có auto có tội hay không, hay là bởi vì con người anh thật sự bết bát đến vậy, hỏng bét đến mức không có một ai nguyện ý tin tưởng, anh đã từng nỗ lực trải qua rất nhiều sự cố gắng như vậy.

Mấy ngày nay Lục Sơn bởi vì bị Lục Nhạn Chi mắng mà tức đến mức nằm viện, đều là ở trong bệnh viên quản lý công ty qua video.

Lục Tinh Diên cũng không thể ra cửa, phạm vi hoạt động chỉ quanh quẩn ở bệnh viện và hồ Lạc Tinh, hai điểm tạo thành một đường thẳng.

Trong khoảng thời gian hỗn loạn này, Lục Sơn không cho phép bất cứ người nào tiếp cận anh, còn điều động một hàng vệ sĩ đến trông coi anh một tấc cũng không rời.

Bùi Nguyệt càng không cho phép anh đụng đến điện thoại, sợ anh nhìn thấy những bình luận trên mạng mà sa sút tinh thần.

Nhưng mà anh có đến mấy cái điện thoại dự bị, bị tịch thu cái này còn có cái khác.

Mấy người trên mạng mắng anh, mắng Lục Sơn, anh nhìn thấy rõ ràng từng chữ từng chữ một.

Lúc mới bắt đầu anh còn xem thường, rồi đến tức giận không chịu nổi, xong rồi dần dần bình tĩnh lại, toàn bộ quá trình điều chỉnh cảm xúc chỉ cần có ba bốn ngày.

Sau đó anh cũng lười xem, phần lớn thời gian chỉ trốn trong phòng của mình, kéo màn che nắng chặt chẽ không một khe hở, sau đó tắt nguồn điện thoại, mê man chìm vào giấc ngủ.

Anh cảm thấy Thẩm Tinh Nhược nói không sai chút nào, anh chính là một tên phú nhị đại không có chí hướng học hành thì chỉ có thể ăn chơi hoang phí, còn sống thì chỉ biết tạo phiền phức sản sinh rác rưởi chiếm dụng tài nguyên, vào thời điểm quan trọng, một chút công sức cũng không có giá trị.

Với lại anh còn không thể nói gì, bởi vì anh vốn dĩ không biết nên nói gì cho đúng, chỉ cần tuỳ tiện nhắc đến một câu một chữ sẽ tạo nên vô số làn sóng dư luận, Lục Sơn và Lục Nhạn Chi lại phải ở sau lưng anh giúp đỡ thu dọn cục diện rối rắm.

Mấy hôm nay đi bệnh viện thăm Lục Sơn.

Anh nhận thấy ai cha con bọn họ thật ra không hề giống nhau.

Lục Sơn có tài kinh doanh, năng lực xuất chúng, năm đó Kim Thịnh vừa mới thành lập, ông chưa từng ỷ vào Lục Nhạn Chi một chút nào, bây giờ danh tiếng của ông trên thương trường vẫn cứng rắn quyết đoán như trước nói một không hai, nằm viện truyền dịch cũng có thể cải nhau với ban giám đốc, la hét từng người từng người một trở nên ngoan ngoãn.

Nhưng anh chỉ có thể làm một con rối núp sau lưng cha mẹ yên tâm chờ đợi sự việc trôi qua sóng êm biển lặng, không gây chuyện thị phi đã là sự giúp đỡ lớn nhất nằm trong phạm vi năng lực của anh rồi.

Ngay cả bạn học cùng anh ba năm trời cũng mở một chủ đề nặc danh trên mạng, nói anh trong trường tác oai tác quái đến mức nào làm người ta khó chịu ra sao, học ở Minh Lễ ba năm chính anh là đại ca cầm đầu đám phú nhị đại khó ưa, cảm thấy anh có thể làm ra chuyện thao túng kết quả ký thi đại học tuyệt đối không phải chuyện gì động trời.

Anh thật sự là một người rất tồi tệ.

Mỗi lần nghĩ đến những điều này, anh liền cảm thấy bản thân mình thật sự rất không xứng với Thẩm Tinh Nhược.

Cũng khó trách Thẩm Tinh Nhược muốn chia tay với anh.




Hai giờ sáng ở Paris, trong nước lúc này đang là buổi sáng.

Thẩm Tinh Nhược vừa gọi điện thoại cho Lục Tinh Diên vừa thu dọn hành lý.

Nhưng mà điện thoại của Lục Tinh Diên vẫn luôn trong trạng thái tắt máy, ngay cả điện thoại của Bùi Nguyệt cũng do thư ký của Lục Sơn trả lời.

Thẩm Tinh Nhược một đêm không ngủ, cô mua vé chuyến bay mười giờ sáng về nước, hơn năm giờ, cô kéo va li hành lý một mình đón xe đi sân bay De Gaulle.

Đang trên đường ra sân bay, Bùi Nguyệt rốt cục cũng gọi điện thoại lại cho cô.

Bùi Nguyệt đương nhiên sẽ không nói với cô sự tình tồi tệ đến cỡ nào, chỉ nói lời trấn an với cô, bảo cô yên tâm hưởng thụ kỳ nghỉ, ở bên Châu Âu chơi vui vẻ, bọn ho thu xếp mọi chuyện bên này xong xuôi rồi sẽ đi qua.

Thẩm Tinh Nhược cũng không dài dòng, kết thúc cuộc gọi với Bùi Nguyệt, sau đó liên lạc với phía trường học, rồi liên lạc với bạn cùng lớp.

Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng cô cũng có gọi điện thoại cho Lục Tinh Diên, nhưng điện thoại của Lục Tinh Diên vẫn không gọi thông.

Cuối cùng, cô để lại một đoạn tin nhắn Wechat cho Lục Tinh Diên.



Sự việc là đã lên men đến ngày thứ năm.

Những lời chửi bới trên mạng đã vãn đi không ít, mọi người mắng cũng mệt rồi, bây giờ nghỉ xả hơi dưỡng sức chờ kết quả điều tra của Bộ giáo dục tỉnh.

Ngồi trong phòng tối, Lục Tinh Diên mở điện thoại lên.

Wechat liên tục nhảy ra những tin nhắn màu đỏ.

Anh kéo xuống, đột nhiên khựng lại ở bức hình đại diện của Thẩm Tinh Nhược xuất hiện trên cái tin nhắn kia.

Thẩm Tinh Nhược: [Em nghe dì Bùi nói anh trốn trong phòng cả ngày không ra, anh vẫn còn rất trẻ, Lục Tinh Diên, bình thường không phải cái gì anh cũng không sợ sao?]

Lục Tinh Diên ngừng lại, nhìn chằm chằm vào tin nhắn này thật lâu, nhưng mà vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.

Hôm nay cũng là ngày Lục Sơn xuất viện.

Anh đi tắm rửa, thu dọn một chút, đi cùng với Bùi Nguyệt đến bệnh viện đón Lục Sơn về nhà.

Lục Sơn nhìn qua trạng thái vẫn còn tốt, đi trên đường nhận được cuộc điện thoại, nói là Bộ giáo dục điều tra đã có kết quả, buổi chiều sẽ công bố tin tức.

Về nhà nghỉ ngơi được một chút, rất nhanh đã có người tới cửa tìm.

Lục Tinh Diên nghe được tiếng động đi xuống cầu thang xuống lầu, chỉ thấy một người phụ nữ mặc áo sơ mi trắng váy màu rượu đỏ bước vào cửa, sau lưng có nhân viên xách cặp công văn nối đuôi nhau đi vào

Người phụ nữ đi đầu nhìn có chút quen mắt, tóc dài buộc thấp, vẻ ngoài xinh đẹp nhưng có vẻ rất sắc sảo nhưng không mất đi vẻ chuyên nghiệp, người phụ nữ đi đến trước mặt Lục Sơn, thoáng gật đầu, lại đưa tay ra và nói: “Xin chào Lục tổng, tôi đến từ công ty phụ trách quan hệ xã hội Gia Bách, Zoe, rất vinh hạnh khi có cơ hội cung cấp dịch vụ quan hệ công chúng cho Tập đoàn Kim Thịnh một lần nữa.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui