Đấu Phá Thương Khung

Khoảng không gian phía trên dãy núi trải dài đột nhiên xuất hiện ba động, chợt một đạo thân ảnh ngân sắc thân ảnh chậm rãi từ trong đó đi ra

Thân hình Phí Thiên xuất hiện, sau khi bước ra, sắc mặt hắn liền đột nhiên biến đổi, trong cảm nhận của hắn, tia linh hồn ấn ký kia đã bị phân liệt thành bốn đạo, hơn nữa lại hướng tới bốn hướng riêng biệt mà bay vút đi.

"Bị phát hiện rồi sao… tiểu tử này quả nhiên là có thể bỏ được a, đến ngay cả bảo bối bực này cũng có thể dễ dàng bỏ qua như vậy"

Vẻ tươi cười trên khuôn mặt Phí Thiên dần được thay thế bằng nét âm trầm, hắn sở dĩ có thể biết chính xác phương vị của Tiêu Viêm chính là nhờ ấn ký đặc thù mà hắn lưu lại phía trên bốn quyển trục kia, không nghĩ tới việc này cũng bị Tiêu Viêm phát hiện ra, nhưng hắn lại càng không ngờ Tiêu Viêm có thể quyết đoán mà đem nó bỏ đi như vậy.

Ánh mắt âm trầm nhìn về phía xa xa, hắn biết Tiêu Viêm đào tẩu theo hướng này, nhưng nếu cứ tiếp tục đuổi theo… như vậy bốn quyển trục Tam Thiên Lôi Huyễn Thân kia sợ rằng có thể sẽ rơi vào tay người khác, như vậy thì quả là có chút phiền toái, nhưng nếu như buông tha cho Tiêu Viêm… thì hắn lại khó nuốt trôi được, hơn nữa, hắn cũng cảm thấy cực kỳ hứng thú đối với công pháp mà Tiêu Viêm đang tu luyện kia… một loại công pháp thần kỳ có thể dung hợp được Dị hỏa.

Ánh mắt hơi lóe lên, Phí Thiên khẽ hít một hơi, điềm nhiên nói: "Tiểu tử, nếu ngươi nghĩ có thể dùng chút tài mọn này mà khiến Phí Thiên ta buông tay, thì ngươi cũng đã quá xem thường bổn tọa rồi đấy"

Vừa dứt lời, thủ ấn của Phí Thiên liền động, biến ảo thành một trận ấn quyết kì dị đến hoa cả mắt, sắc mặt liền trở nên nghiêm túc quát lạnh một tiếng: "Tam Thiên Lôi Huyễn Thân! Hiện!"

Tiếng quát vừa dứt, một cỗ vô hình lực lượng đột nhiên từ trong cơ thể thẩm thấu ra ngoài, chuyển động một cách quỷ dị, cuối cũng lại cư nhiên có thể ngưng tụ thành một khối phân thân có vẻ ngoài giống Phí Thiên như đúc, hơn nữa, điều làm cho người khác cảm thấy hoảng sợ, đó là khí thế của khối phân thân này cũng cực kỳ cường hãn, tuy nó không so được với bổn tôn của Phía Thiên, nhưng cũng đã có thể so sánh với một cường giả Đấu Tông giống như tứ đại trưởng lão của Phong Lôi Các - Bắc rồi.

"Đáng tiếc, Tam Thiên Lôi Huyễn Thân của ta vẫn chưa tu luyện tới cảnh giới cuối cùng, bằng không cho dù tiểu tử kia có giảo hoạt đến thế nào đi nữa cũng khó tìm được đường sống"

Nhìn phân thân ở bên cạnh, Phí Thiên lắc lắc đầu, thản nhiên nói: "Ngươi đuổi theo giết tên tiểu tử kia, ta đi đoạt các quyển trục về, ngươi cũng không cần cũng bọn chúng cứng rắn đối chiến, chỉ cần giữ chân bọn chúng lại là được rồi"

"Yên tâm"

Phân thân của Phí Thiên cũng cười nhạt, biểu tình không khác gì so với bổn tôn, hơn nữa bên trong cặp ngân bạch song đồng kia cũng tràn ngập vẻ linh động, hoàn toàn không giống với các loại phân thân bình thường, xem ra Tam Thiên Lôi Huyễn Thân này quả nhiên là có chỗ huyền diệu, không hổ là loại đấu kỹ thần kỳ được xưng tụng có thể cũng so sánh với công pháp Thiên giai.


Phí Thiên gật gật đầu, cũng không nói thêm lời nào nữa, không gian xung quanh đột nhiên rung lên, sau đó thân hình hắn liền chậm rãi biến mất, mà đạo phân thân kia cũng hướng ánh mắt về hướng đào tẩu của Tiêu Viêm, sau khi cười lạnh một tiếng, thân hình cũng biến mất để lại một tiếng phanh nho nhỏ.

Một luồng ánh sáng dữ dội lướt qua phía chân trời vạn lý vô vân, khi lao đi, từ bên trong cơ hồ truyền ra nhưng tiếng phong lôi.

"Khí thế của Phí Thiên cũng đã dần dần biến mất, như vậy hắn đã đuổi theo bốn quyển trục kia rồi, ở trên vật kia quả nhiên là đã động tay động chân" Vừa toàn lực lướt đi, ánh mắt Tiêu Viêm liếc về phía sau một cái, sau khi nhận thấy khí thế của Phí Thiên cứ chậm rãi giảm dần, hắn cũng khẽ thở phào một hơi, mặc dù ném những quyển trục kia đi thì cũng thật đáng tiếc, nhưng cũng may là hắn đã đem toàn bộ nội dung bên trong ghi nhớ hết trong đầu.

"… Khí tức của hắn quả thât đã chuyển sang hướng khác rồi, xem ra chúng ta đã bỏ được hắn…" Thanh âm của Thiên Hỏa Tôn Giả vừa dứt, đột nhiên một luồng linh hồn lực lượng cường hãn từ Bạch Ngọc nạp giới bùng phát ra, hung hăng bắn vào hư không trước mặt.

"Tốt!"

Sau khi linh hồn lực lượng đánh vào khoảng hư vô phía trên, không gian nhất thời trở nên gấp khúc, chợt không gian lại trở nên vặn vẹo, một đạo thân ảnh cơ hồ mang theo lôi quang lưu chuyển trên thân thể chậm rãi bước ra, hiện rõ là Phí Thiên! Thấy thế, sắc mặt Tiêu Viêm đột nhiên biến đổi, thân hình nhanh chóng lui lại phía sau, hắn vô luận như thế nào cũng không thể nghĩ ra làm sao lão gia hỏa này lại có thể đuổi theo được?

"Lão phu đã nói rồi, ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu…" Ánh mắt Phí Thiên lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, chậm rãi nói.

Bàn tay Tiêu Viêm hơi nắm chặt lại, cười lạnh nói: "Xem ra ngươi không muốn có Tam Thiên Lôi Huyễn Thân nữa a"

Nghe thấy thế, Phí Thiên lại cười, trong nét cười ẩn chứ chút ít châm chọc, nói: "Quyển trục sẽ trở lại với ta, và ngươi cũng sẽ trốn không thoát"

"Không đúng, khí tức của người này yếu hơn rất nhiều, còn xa mới có thể so sánh với người lúc trước, hắn hiện tại nhiều lắm cũng chỉ là một gã lục tinh Đấu Tông mà thôi"

Đồng tử hơi co lại, trong lòng Tiêu Viêm nhanh chóng suy nghĩ, chợt như suy nghĩ ra điều gì đó liền nói: "Là Tam Thiên Lôi Huyễn Thân sao? Hắn có lẽ chỉ là phân thân của Phí Thiên thôi"


"Xem ra ngươi cũng có chút hiểu biết đối với Tam Thiên Lôi Huyễn Thân a" Phí Thiên cũng cười nói.

"Giết hắn đi, hắn đang kéo dài thời gian đấy. Phí Thiên bổn tôn chắc hẳn là đang đi tìm lại mấy quyển trục kia. Nếu như chờ đến lúc tên bổn tôn kia chạy đến, chúng ta thật sự sẽ không thoát được đâu!" Tiêu Viêm vội vàng nói

Thanh âm của hắn vừa dứt, Thiên Hỏa Tôn Giả liền hô to một tiếng, dữ dội lao tới, linh hồn lực lượng bàng bạc liền bùng phát ra, đem không gian xung quanh chấn cho kịch liệt dẫn đến nảy sinh gấp khúc.

Nhìn thấy Thiên Hỏa Tôn Giả vọt tới, Phí Thiên cũng chỉ cười lạnh một tiếng, lôi quang trên thân thể liền lưu chuyển, lôi điện cự đại lóe lên trên bàn tay, thân hình cũng liền lao ra để lại những tiếng ầm ầm, cuối cùng hung hăng va chạm vào nhau, năng lượng khổng lồ trào dâng lên cùng với những tiếng mổ mạnh nhất thời vang lên phía trên không trung dãy núi.

Nhìn hai người hung hăng va vào nhau, thân hình Tiêu Viêm cũng liền vội vàng lui về sau, cặp mắt chăm chú nhìn vào bên trong cuộc chiến.

Tuy nói, Thiên Hỏa Tôn Giả cùng với bổn tôn Phí Thiên có thực lực tương xứng, nhưng bất quá cũng chỉ là một phân thân thôi, nên rõ ràng không phải là đối thủ, bởi vậy sau mười mấy hiệp giao phong ngắn ngủi, Phí Thiên phân thân liền rơi xuống hạ phong, nhưng cho dù như vậy cũng chỉ khiến trong lòng Tiêu Viêm càng khẩn trương hơn, hắn biết, lấy tốc độ của Phí Thiên, chỉ sợ không bao lâu sẽ lấy lại được hết mấy quyển trục kia, đến khi đó một khi đuổi tới đây thì bọn họ muốn thoát sẽ càng thêm khó khăn gấp bội phần.

"Diệu lão tiên sinh, mau mau một chút, mục đích của phân thân này chỉ là giữ chân chúng ta thôi!" Tiêu Viêm trầm giọng hô lên.

Nghe vậy, Thiên Hỏa Tôn Giả gật nhẹ đầu, thân hình run lên liền quỷ dị biến mất, chợt từ khỏang không phía sau phân thân Phí Thiên hiện ra, một chiêu ẩn chứa rất lớn linh hồn lực lượng như chớp hung hăng đánh vào sau lưng phân thân Phí Thiên.

"Thình thịch"

Âm thanh trầm thấp vang lên, điện quang quanh thân phân thân Phí Thiên nhanh chóng lưu chuyển, trong lôi quang lộ ra thân thể có chút hư huyễn.

Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn thấy thân thể hư ảo phía dưới lôi quang kia thì đồng tử nhất thời co lại, loại năng lượng mà lôi quang trong lúc ảm đạm tiết ra kia đối với hắn lại cực kỳ quen thuộc, kia rõ ràng là linh hồn lực lượng ba động a!


"Phân thần này là do linh hồn lực lượng ngưng đọng lại sao?"

Ý niệm này nhanh chóng hiện ra tại trong lòng, Tiêu Viêm nhất thời cảm thấy sáng ngời lên, chợt mạnh mẽ cắn răng một cái, lớn tiếng nói: "Diệu lão tiên sinh, mang lực lượng của ngài cho ta mượn, để ta ra tay đi!"

Nghe thấy tiếng quát của Tiêu Viêm, Thiên Hỏa Tôn Giả ngẩn ra, chợt nhanh chóng thối lui, thân thể hư ảo nhoáng lên một cái liền sát nhập vào trong thân thể Tiêu Viêm.

Theo sự dung nhập của Thiên Hỏa Tôn Giả, khí thế Tiêu Viêm lập tức trở nên như ngọn núi Bình Nguyên Chi Thượng vậy (chả biết núi gì luôn - DG), bàn tay nắm chặt lại, Vẫn Lạc Tâm Viêm vô hình nhất thời ùn ùn bùng phát ra, hỏa diễm xuất ra đạo đạo tiếng kêu ô ô, sau đó hóa thành những con hỏa mãng thật lớn quấn quanh với nhau.

"Vẫn Lạc Tâm Viêm"

Nhìn thấy ngọn lửa vô hình kia, Phí Thiên phân thân nhất thời kinh hãi kêu lên một tiếng, trong mắt hiện lên nét kinh nghi, thân hình chợt lui về phía sau, lấy kiến thức của hắn tất nhiên biết được Vẫn Lạc Tâm Viêm có thể trực tiếp làm thương tổn tới linh hồn, có thể nói nó chính là khắc tinh của linh hồn thể. :

"Còn muốn chạy sao?"

Thấy Phí Thiên phân thân lùi về sau, Tiêu Viêm liền cười lạnh một tiếng, sau khi mượn linh hồn lực lượng của Thiên Hỏa Tôn Giả, thực lực của hắn đã có thể nganh bằng với Phí Thiên phân thân. Thủ ấn biến đổi, độ nóng của hỏa mãng nhất thời bạo tăng, cuối cùng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai hung hăng đánh lên trên người Phí Thiên phân thân.

"Phốc xuy!"

Một con hỏa mãng đánh lên, lôi quang bao phủ quanh thân thể Phí Thiên phân thân nhất thời biến mất gần hết, còn không đợi cho hắn kịp lui về thì một con hỏa mãng khác đã theo sát tới, lại lần nữa hung hăng đánh lên thân thể hắn.

"Ai…. ui"

Mất đi lôi quang hộ thể, Phí Thiên phân thân liền bị Vẫn lạc Tâm Viêm đánh trúng, lập tức vang lên một tiếng kêu thảm thiết, phân thần này liền trở nên mờ ảo đi rất nhiều.

"Thình thịch, Thình thịch, Thình thịch"


Bàn tay Tiêu Viêm nhanh chóng vũ động, không chút buông tha cơ hội quý giá này, mấy con hỏa mãng do Vẫn Lạc Tâm Viêm hóa thành bạo xuất ra, đều hướng về phía thân thể Phí Thiên phân thân mà đánh tới, trực tiếp đánh cho hắn văng ra khoảng cách mấy trăm mét, và vào thời điểm con hoả mãng cuối cũng nổ mạnh trên thân thể Phí Thiên phân thân, thân hình Tiêu Viễm cũng quỷ dị biến mất, sau đó hiện ra ở trước thân hình đang trở nên hết sức mờ ảo của Phí Thiên phân thân, cười lạnh một tiếng: "Kết thúc nhá"

Thanh âm vừa vang lên, nắm tay được bao bọc bởi nồng đậm Vẫn Lạc Tâm Viêm hung hăng đánh ra, cuối cùng trực tiếp xuyên qua ngực Phí Thiên phân thân.

"Tiểu tạp chủng, ngươi trốn không thoát đâu"

Thân hình bị Vẫn Lạc Tâm Viêm thiêu đốt liền nhanh chóng trở nên hư ảo, khuôn mặt Phí Thiên trở nên dữ tợn quát.

Khuôn mặt Tiêu Viêm không chút thay đổi, bàn tay nắm chặt lại, Phí Thiên phân thân liền nổ tung, hóa thành những điểm sáng hư ảo, phiêu tán khắp nơi.

Nhìn những điểm sáng này, Tiêu Viêm giống như có điều sở ngộ, đột nhiên một trảo vung ra, những điểm sáng này nhất thời bắn ra một đạo năng lượng vô hình chuẩn xác rơi vào tay Tiêu Viêm.

Vô hình năng lượng vừa chạm vào tay Tiêu Viêm liền hóa thành một luồng tin tức theo bàn tay truyền vào trong não.

Theo những tin tức này truyền vào, mấy cái Lôi đình tự thể khó phá giải trong đại não Tiêu Viêm nhất thời bạo xuất ra quang mang cường liệt, một lát sau, sau khi hào quang yếu bớt đi, một bộ công pháp tu luyện đầy đủ liền chậm rãi hiện ra.

Tâm thần hơi có chút dại ra nhìn bộ công pháp đầy đủ xuất hiện có chút mạc danh kỳ diệu này, trong lòng Tiêu Viêm cảm thấy rung động kịch liệt, không nghĩ tới, chỉ đánh bậy đánh bạ cư nhiên lại chiếm được tin tứ từ trong linh hồn Phí Thiên phân thân, lấy được chìa khóa mở ra Tam Thiên Lôi Huyễn Thân.

"Lão gia hỏa, ha ha, đa tạ đã tặng đồ quý a, phần nhân tình này ngày sau tất sẽ hồi báo"

Trên bầu trời, Tiêu Viêm sau khi ngốc trệ một lúc, rốt cuộc nhịn không được mà cười lớn một tiếng, thân hình vừa động liền hóa thành lưu quang nhanh chóng biến mất ở cuối chân trời.

Sau khi Tiêu Viêm rời đi được vài phút, không gian nơi này liền hơi dao động, Phí Thiên với vẻ mặt dữ tợn chậm rãi bước ra, ánh mắt đảo qua chung quanh, thấy đã hoàn toàn mất đi khí tức của Tiêu Viêm, nhất thời giận dữ rít gào một tiếng vang vọng khắp núi rừng.

"Tiểu từ, lần sau mà gặp mặt ta nhất định sẽ lấy mạng ngươi"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui