Đấu Phá Thương Khung

Nguồn:

Đối với chuyện La gia có thể xuất ra một khỏa ma hạch Lục giai của Thiên Hạt Độc Long Thú làm thù lao. Tiêu Viêm cũng cảm thấy có chút kinh ngạc, tuy rằng cấp bậc ma hạch này chưa đáp ứng đủ tiêu chuẩn hắn cần, còn kém một giai, nhưng bất kể thế nào, đây cũng là một loại, mặc dù kém một bậc, hiệu quả cuối cùng có lẽ sẽ kém một phân, nhưng chí ít, nếu bọn họ không thể tìm được ma hạch Thiên Hạt Độc Long Tú Thất giai, thì thứ này sẽ đóng vai trò cọng cỏ cứu mạng thời điểm mấu chốt.

Ít ra, có một khỏa ma hạch Thiên Hạt Độc Long Thú Lục giai để dự phòng, mặc dù sự tình có xấu đến đâu đi chăng nữa, thì cũng không phải rơi vào cảnh sơn cùng thủy tận.

Ánh mắt cùng Tiểu Y Tiên cùng liếc nhau một cái, Tiêu Viêm khẽ gật đầu, nói:

- Tuy đây vẫn chưa đạt đến yêu cầu của chúng ta cần thiết, nhưng Lục giai cũng coi như là có thể chấp nhận được!

Nghe thế, La Thành cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, Thiên hạt Độc Long Thú vốn rất thưa thớt, ma hạch rất khó tìm, một khỏa ma hạch Lục giai này không biết là ai bán cho La gia, sau đó được lão cất giữ đến giờ. Nhưng chỉ cần xuất ra lại có thể mời được một cường giả có thực lực ngang ngửa với lão xuất thủ tương trợ, đối với La gia mà nói, lão đã chiếm được tiện nghi không nhỏ.

- Khà…khà…các vị, xin mời! Có vị tiểu thư này hỗ trợ, trong vòng hôm nay cũng đủ chữa trị "Không gian trùng động" rồi.

La Thành tươi cười nói, sau đó quay người chắp tay, hướng đến phía trước dẫn đường. Kế đến, Tiêu Viêm thoáng chần chờ nhưng cũng liền theo sau.

Bốn người Tiêu Viêm đi theo sau La Thành, xuyên qua Thiên Nhai thành nội khổng lồ. Có lẽ, vì bọn họ lần đầu đến đây, nên La Thành cũng không vội đi nhanh, trên đường đi liên tục giới thiệu cho nhóm người Tiêu Viêm những danh thắng, phường điếm có chút tiếng tăm, rất ư sảng khoái, bộ dáng hiện tại của lão so với lần đầu gặp nhau như hai người hoàn toàn khác biệt.

Nối bước sau La Thành, bốn người Tiêu Viêm đối với La Thành đang thao thao bất tuyệt cũng không có nhiều hảo cảm. Hơn nữa, trong lời nói của lão gia hỏa này ẩn dấu tâm tư cẩn mật, nhưng Tiêu Viêm vẫn cảm thấy được, khi hắn đang nói chuyện, rõ ràng là đang âm thầm điều tra nguồn gốc của mình.

Đối với loại lão hồ ly này, Tiêu Viêm đã gặp qua không ít, đương nhiên hiểu được đạo lý nói nhiều tất sơ hở, cho nên hắn cũng chỉ hàm hồ cho qua chuyện, không cho La Thành cơ hội nào để tìm hiểu. Trải qua nhiều phen tâm cơ nhưng không có thu hoạch gì, La Thành cũng phải cười khổ trong lòng, thu hồi lại ý niệm tiếp tục truy vấn.

Qua mấy giờ hành tẩu, đi qua một nửa Thiên Nhai Thành, trước mắt Tiêu Viêm hiện ra một quảng trường vĩ đại bằng đá đen, chiếm vị trí rất đẹp. Diện tích của quảng trường cực kỳ rộng lớn, được kiến tạo bởi một loại đá đen, bên trong lạnh như băng, làm người ta cảm giác được tầng tầng chắc chắn. Hiện tại, quảng trường đang bị người của La gia phong tỏa. Tại bên trong quảng trường, có một bình đài bằng đá cao ngất, mơ hồ thấy được không gian chi lực đang hùng hồn tràn ngập ra ngoài. :

Được La Thành mở lối, bốn người Tiêu Viêm không hề gặp chút trở ngại nào, liền đi vào bên trong, sau đó cùng lão dọc theo những bậc thang cao ngất chậm rãi đi lên, chỉ mấy phút sau đã đến phía trên bình đài.

Bình đài to lớn này như được trời đất sắp đặt, vừa vặn chiếm lấy vị trí trung tâm của quảng trường. Dưới ánh dương chiếu rọi, có thể từ trên cao nhìn rõ mấy trăm mét phụ cận, thu hết cảnh tượng xung quanh vào tầm mắt. Lúc này, trên bình đài, ngoại trừ một ít cường giả của La gia, vẫn còn hai lão giả nhìn qua tựa hồ không phải là thuộc hạ của nhà này.


Khí tức của hai người này cũng không kém, tuy không thể so với La Thành và Tiểu Y Tiên, nhưng cũng chính là cường giả Đấu Tông hàng thật giá thật. Dựa theo suy đoán của Tiêu Viêm, đây cũng là trợ thủ do La Thành mời đến hỗ trợ.

Sắc mặt hai lão giả này rất lạnh lẽo, trong mắt bắn ra quang mang bén nhọn, những người của La gia đứng xung quanh cũng không dám chậm trễ, tỏ ra cực kỳ cung kính.

Ánh mắt Tiêu Viêm thoáng lướt qua hai người, sau đó chuyển về hướng trung tâm của bình đài. Nơi đó, có một hắc động tối đen kích thước khổng lồ, khoảng chừng mười trượng, đang chậm rãi xoay tròn, từ trung tâm phát ra từng đợt lực lượng không gian ngập tràn, làm người kinh hãi mà biến sắc mặt. Bất quá, hiện giờ không gian chi lực này đã có dấu hiệu hỗn loạn mơ hồ.

- Đây chính là "Không gian trùng động" ư? Quả nhiên là đại thủ bút nha!

Hắc động phát ra một hấp lực khác thường, có thể thấy rõ dưới ánh nắng xiên xiên chiếu xuống, chính là một phiến không gian hắc ám vô biên, không có điểm cuối, vang vọng đến tai mọi người những âm thanh quỷ dị tựa tiếng thét kinh tâm động phách.

Phía trên bình đài, sự xuất hiện của nhóm người Tiêu Viêm cư nhiên hấp dẫn ánh mắt của những người khác. Khi nhìn thấy La Thành, hai lão giả mặt đầy ngạo khí cũng hướng về hắn chắp tay hành lễ, thu liễm sự kiêu ngạo, bởi thực lực của bọn họ chỉ vừa đạt đến Đấu Tông nhị tinh mà thôi, so với La Thành đã tấn nhập cảnh giới Đấu Tông nhiều năm, tự nhiên còn kém rất xa.

- Ha…ha…Hai vị này chính là Hàn thị nhị lão! Tại ngàn dặm xung quanh Thiên Nhai Thành cũng là những nhân vật thanh danh vang dội đương thời, cũng là trợ thủ do lão phu mời đến hỗ trợ chữa trị "Không gian trùng động".

La Thành tươi cười với mọi người, sau đó chỉ vào hai lão giả, hướng về phía Tiêu Viêm giới thiệu. Nói xong, ánh mắt của lão lại nhìn qua hai lão giả kia, cười nói:

- Mấy vị tiểu hữu đây cũng do lão phu mời đến tương trợ!

- Viện thủ? La lão, sớm biết ngài muốn nhanh chóng chữa trị "Không gian trùng động" cho tốt, nhưng cũng không cần phải tìm mấy kẻ tiểu bối như vậy chứ! Như thế là ngài không có lòng tin vào hai người bọn ta rồi ư?

Nghe vậy, còn không đợi đám người Tiêu Viêm lên tiếng, một trong hai lão giả nét mặt cao ngạo lại nhướng mày, tỏ ra hơi phật ý, nói.

- Hừ! Chỉ là hai kẻ mới tiến vào bậc Đấu Tông sơ kỳ lại dám nói những lời cuồng vọng như thế! Thật đúng là không sợ gió lọt vào đau lưỡi mà!

Bị khinh thường như thế, Tử Nghiên nộ khí xung thiên, khinh thị bĩu môi rồi nói.

- Khi nào lại đến tiểu oa nhi ngươi nói chuyện ở đây? Không được nói lung tung!


Hai lão giả kia nhíu mày khó chịu, khẽ quát, ánh mắt lướt qua trên người Tử Nghiên, chợt sắc mặt có chút biến hóa, hiển nhiên là đã nhìn thấu tu vi của nàng có chút quái dị, thoáng chút thay đổi.

Đối với những lão già ánh mắt cao quá đầu này, Tiêu Viêm cũng lười để ý tới, nghiêng đầu nhìn Tiểu Y Tiên, thản nhiên nói:

- Muội đi xem thử đi! Nếu có thể nhanh chóng chữa trị, đừng nên làm hao tốn thời gian của chúng ta.

Tiểu Y Tiên gật nhẹ đầu, sau đó chậm rãi bước ra. Theo sự chuyển động của đôi chân thon dài, khí thế đang nội liễm một lần nữa phóng ra bàng bạc, làm cho những người trên bình đài, trừ nhóm người Tiêu Viêm và La Thành, tất cả đều trợn mắt, sững sờ kinh ngạc.

- Nàng ta cư nhiên cũng là cường giả Đấu Tông ư? Thật sự khó mà tin được! Khó trách lại được Lão tổ tông mời đến!

Trên thạch đài, toàn bộ nhân mã của La gia đều giật mình chấn động, biến sắc kịch liệt, thất thanh nói.

Cũng giống như bọn họ, nhưng sắc mặt hai lão già Hàn thị kia còn thêm phần xấu hổ hơn nhiều. Lấy thực lực của hai lão, khi phát hiện ra khí thế, tự nhiên có thể thấy được thực lực của nàng cơ hồ có thể sánh ngang với La Thành, so với bọn họ thì mạnh hơn nhiều lắm, lập tức liên tục kêu khổ trong lòng.

Nhìn thấy nét mặt của hai người bọn họ, La Thành cũng thầm cười nhạo trong lòng một tiếng:

- Thái độ làm người của hai lão già này xưa này vô cùng cao ngạo. Ngoại trừ những cường giả đồng cấp, từ trước đến giờ khó có ai được họ để vào mắt. Lúc trước, hai lão gia hỏa này lại dám khinh thị người ta giờ lại xấu hổ! Đáng kiếp a!

- Khà…khà… hiểu lầm một chút thôi mà! Mọi người đừng ngại! "Không gian trùng động" này do một vị tiền bối của La gia năm đó tạo ra, tồn tại đã nhiều năm. Không gian ấn ký trong ngoài cũng đã xuất hiện sự trục trặc mơ hồ, nên mới phát sinh ra chuyện như vậy. Điều ba vị cần làm, chính là sử dụng không gian chi lực đưa vào bên trong phong ấn, củng cố cho nó thêm mạnh mẽ. Vấn đề lần này hẳn có thể giải trừ!

Biết đây là chính sự trọng yếu, lúc này La Thành cũng không lãng phí thời gian, nở một nụ cười rồi liền đi thẳng vào vấn đề.

Tiêu Viêm đưa mắt nhìn qua "Không gian trùng động" thật lớn trước mắt, ngón tay không tự chủ miết nhẹ nạp giới. Nếu Thiên Hỏa Tôn Giả có thể thức tỉnh, lấy năng lực thao túng không gian của ông, nói không chừng, chỉ sợ có thể một mình chữa trị "Không gian trùng động" này.

Ba người Tiểu Y Tiên đều khoanh chân ngồi phía trước "Không gian trùng động" mà sắc mặt La Thành bên cạnh cũng trở nên nghiêm trọng, lão đứng ở ngay điểm tiếp giáp của bình đài và "Không gian trùng động" ánh mắt nhìn qua ba người, trầm giọng nói:


- Ba vị, mời giúp ta!

Âm thanh vừa dứt, không gian xung quanh La Thành đột nhiên như vị bóp méo, vặn vẹo, trên người tràn ra một luồng không gian chi lực, gầm thét vọt vào bên trong không gian trùng động. Sau đó, ba người Tiểu Y Tiên cũng hơi chần chờ, cũng phát ra các luồng lực lượng mạnh yếu bất đồng, cuồn cuộn tuôn vào bên trong "Không gian trùng động".

Theo bốn cỗ không gian chi lực tuôn vào, tiếng gào thét bên trong "Không gian trùng động" càng lúc càng trở nên mạnh mẽ. Thấy thế, nhân thủ của La gia trên bình đài cũng nhất tề quát lớn, bùng phát ra đấu khí của mình tạo thành một quang tráo năng lượng, bảo hộ bên ngoài, đem hấp lực của "Không gian trùng động" hoàn toàn ngăn cách. Xem thủ pháp thuần thục của họ, hiển nhiên không phải là lần đầu tiên làm chuyện này.

Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn vào không gian đen nhánh ở bên trong. Một lúc sau, khi nhận ra địa phương này không có gì khác thường, mới buông lỏng tâm tình, sau đó cũng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu im lặng chờ đợi.

Chữa trị "Không gian trùng động" cần nhất là thời gian, cũng ngoài dự liệu của Tiêu Viêm, ước chừng hai giờ sau, đôi mắt đang nhắm chặt của nhóm người Tiểu Y Tiên chợt mở ra, trên gương mặt cũng trở nên tái nhợt. Hiển nhiên, tiêu hao khi chữa trị "Không gian trùng động" đối với bọn họ là rất lớn.

Theo mấy người chợt tỉnh lại, chỉ thấy hắc động đang chậm rãi xoay tròn cũng khe khẽ run lên, chợt phóng xuất ngân mang, lượn lờ tứ phía quanh "Không gian trùng động". Nhìn từ xa, giống như vô vàn tinh tú. Hơn nữa, cỗ không gian chi lực hỗn loạn bên trong đã từ từ tiêu tán.

- Cuối cùng cũng đã chữa trị xong rồi! Ha…ha… Đa tạ các vị! Phần nhân tình này La Thành ta sẽ ghi tạc vào lòng!

Cảm thụ được sự vận chuyển của "Không gian trùng động" đã hồi phục bình thường, La Thành cất tiếng cười sang sảng, xoay người về phía ba người Tiểu Y Tiên ôm quyền nói bằng ngữ khí chân thành.

- Không sao chứ?

Tiêu Viêm bật người đứng dậy, đến bên cạnh Tiểu Y Tiên, thấp giọng hỏi.

- Vâng, không sao! Chỉ có chút tiêu hao mà thôi. Chữa trị "Không gian trùng động" này cũng không khó như tưởng tượng!

Tiểu Y Tiên gật đầu, cười khẽ đáp.

- Vị bằng hữu này, đây là thù lao của lão phu gửi cho ngươi!

La Thành vung tay ném một hộp ngọc về phía Tiêu Viêm, cười nói.

Dùng một trảo tùy tiện bắt lấy hộp ngọc vào tay, Tiêu Viêm mở nó ra, nhất thời trước mắt liền hiện ra một khỏa ma hạch hình tròn màu tím đỏ. Khi chạm tay vào bên trên, cảm thụ được thuộc tính năng lượng, một chốc sau Tiêu Viêm mới khẽ gật đầu. Mặc dù chưa thấy qua ma hạch của Thiên hạt Độc Long Thú, nhưng thuộc tính của nó cũng giống như các bản ghi chép.

Thu hộp ngọc vào nạp giới, Tiêu Viêm cũng thở dài nhẹ nhõm, ánh mắt lại nhìn thẳng vào bên trong "Không gian trùng động" rồi nhẹ giọng nói:


- Hiện đã có thể dùng "Không gian trùng động" được hay chưa?

- Đã không thành vấn đề rồi! Nhưng lão phu đề nghị hay là các vị nên chờ một thời gian vài ngày. Dù sao, chúng ta chỉ mới duy tu xong. Hiện tại, cũng chưa cần phải lập tức mạo hiểm đi vào.

Nghe vậy, La Thành chần chờ một chút rồi nói.

- Không cần! Chúng ta còn có việc gấp, không thể ở đây lâu được!

Tiêu Viêm lắc đầu, nhàn nhạt đáp. Hắn cũng không muốn ở lại Thiên Nhai Thành lâu hơn nữa. Đối với Trung Châu, hắn còn có sự tình cần gấp phải làm.

Nghe vậy, La Thành cũng phải thất vọng gật gật đầu, từ trong nạp giới lấy ra một chiếc thuyền gỗ cơ bàn tay. Trên đó, mơ hồ lóe lên chút ngân mang. Vật này hiển nhiên còn hàm chứa một tia không gian chi lực cực kỳ mỏng manh.

- Đây là Thuyền Không Gian chuyên dụng để đi lại trong "Không gian trùng động" Chi phí để chế tạo nó vô cùng đắt đỏ, mỗi một chiếc đều hơn trăm vạn, nên người bình thường không thể nào sử dụng được. Hôm nay, vị tiểu thư này đã để La gia ta chiếm tiện nghi. Một khỏa ma hạch nho nhỏ cũng không đáp nổi công sức của nàng. Vật nhỏ này, hãy xem như là lễ vật tạ ơn đi!

Đưa thuyền gỗ cho Tiêu Viêm, La Thành cười nói.

Ánh mắt Tiêu Viêm hiện lên một thoáng kinh ngạc nhìn lướt qua thuyền gỗ này. Cái gọi là Thuyền Không Gian cũng là chuyện hắn mới nghe lần đầu, lập tức tò mò, miệng cười cười, nhưng cũng không có cự tuyệt, thuận tay nhận lấy.

- Một khi đã như vậy, xin đa tạ La lão tiên sinh! Nếu ngày sau quay về, chắc chắn sẽ đăng môn bái phỏng tạ ơn!

Hướng về La Thành ôm quyền hành lễ, Tiêu Viêm cũng không chần chờ nữa, khoát tay ra hiệu với Tử Nghiên và Hân Lam. Sau đó, bốn người bên ngoài "Không gian trùng đồng" đồng thời đi vào bên trong.

Bốn bóng người tại thời điểm đi vào, trong khoảnh khắc liền biến mất trong nháy mắt. Một luồng ngân quang bén nhọn chậm rãi khuếch tán, cuối cùng khôi phục lại không gian đen nhánh.

Nhìn thân ảnh bốn người Tiêu Viêm biến mất, La Thành không khỏi tắc lưỡi nói:

- Không biết mấy người kia thuộc về phương thế lực nào? Trong ngàn dặm quanh đây, ta tựa hồ chưa từng nghe nói có một cường giả Đấu Tông trẻ tuổi như vậy! Có thể nào bọn họ là người từ Trung Châu đến hay không?

Nói đến chữ cuối cùng, La Thành cũng chợt nhíu nhíu mày, thở dài một tiếng, xoay người rời khỏi bình đài. Sau đó, mọi người vội vàng theo sát lão, chỉ lưu lại mấy hộ vệ đóng ở nơi này.

Theo mọi người rời đi, trên bình đài đã trở nên tĩnh lặng, chỉ còn lại "Không gian trùng động" khổng lồ kia đang không nhanh không chậm tán ra ngân quang như ôn hòa như ngọc, tựa như tinh hoa của trời đất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui