Cơ Huyền nhìn thấy đôi bên bắt đầu động thủ liền nhân cơ hội trốn đi, hướng tới toà thành phía đông mà tiến tới. Theo cậu nhớ theo nội dung kiếp trước thì là vậy, nên cứ nhắm mắt nhắm mũi lao đi.
Tiến đến thần điện Cơ Huyền sử dụng một tấm phù lục quái dị dán lên thân mình, vài giây sau cậu biến thành một xà nhân mặt mũi phổ thông.
Cơ Huyền lặng lẽ tiến về Thần điện. Gần mười phút đồng hồ thì trước mặt đột nhiên trở nên sáng sủa, một cái hồ bạc nhỏ trong suốt xuất hiện trong tầm mắt.
- Tinh. Kí chủ cẩn thận hồ này chứa đựng kịch độc. Bị dính thì xương cốt cũng không còn.
Hệ thống nhẹ nhàng cảnh cáo Cơ Huyền trước hành động tính nhảy vào hồ nước của cậu.
Cơ Huyền nghe thấy vậy liền co đầu rụt cổ lại, thân ảnh lùi vài bước phía sau hỏi:
- Vậy thì làm như nào? Đến đây rồi chả nhẽ vì cái hồ độc nên thua.
- Tinh. Hệ thống có thể dẫn dắt một phần nhỏ năng lượng của Tử Tinh Dực sư vương bao bọc quanh kí chủ. Theo tính toán nó có thể miễn cưỡng kháng lại độc trong hồ. Nhưng thời gian duy trì chỉ có mười phút.
- Được.
Cơ Huyền hít một hơi sâu chấp nhận. Bỗng từ cơ thể nổi lên tử hoả, biến thành hoả nhân. Cảm nhận dị trạng cơ thể Cơ Huyền cắn răng lao xuống dưới hồ.
Bơi một đường thẳn tắp đến gần vị trí hòn đảo nhỏ ở giữa trung tâm hồ nước.
Lúc này Nữ vương Mỹ Đồ Toạ cùng với đạo năng lượng lúc trước xuất hiện bên ngoài thành không có chút khác biệt nào, một thân cẩm bào màu tím xa hoa, đem thân thể uyển chuyển bao bọc trong đó, vóc người đầy đặn lung linh rực lửa, sóng mắt lưu chuyển đầy mị hoặc, cơ hồ có thể khiến tầm mắt của mỗi nam nhân sẽ toạc ra.
Dưới cẩm bào màu tím lộ ra một đoạn đuôi rắn màu tím, lười biếng quẫy động, tạo ra phong tình ngang bướng khác thường.
Lúc này đôi mắt đẹp của Nữ vương Mỹ Đồ Toạ đang gắt gao nhìn chằm chằm vào đoàn hỏa diễm nằm trong ao nhỏ, dưới ánh sáng phản xạ, trong con ngươi màu tím nhạt cũng lóe lên ánh lửa nhảy múa.
- Là ai? Biến ra đây cho ta.
Mỹ Đồ Toạ đang tập chung tới dị hoả bỗng ánh mắt sắc lạnh, uy áp đèn nén tới vị trí Cơ Huyền đang trốn. Lạnh lùng nói.
Cơ Huyền cũng không tính ẩn nấp, hiện giờ nhiệm vụ của cậu là trợ giúp nàng đột phá. Cơ Huyền bình thản bước ra cung kính nói với Mỹ Đồ Toạ:
- Nữ vương đại nhân không cần lo lắng, ta hôm nay tới là giúp ngài một tay trong việc hấp thu dị hoả.
Cặp mắt yêu mị liếc qua Cơ Huyền, giọng trầm xuống:
- Ngươi không phải người của Xà tộc.
- Quả nhiên nữ vương mắt sáng như đuốc, tại hạ đúng không phải người của xà tộc.
Cơ Huyền cười nhạt. Sau đó cậu chắp hai tay sau lưng nói tiếp:
- Nữ vương bệ hạ có thể yên tâm rằng mục tiêu của ta không phải dị hoả, ta thực sự đến đây giúp người. Nếu không người cho rằng tuỳ tiện phát hiện ra khí tức ta vậy sao?
Mỹ Đồ Toạ sắc mặt có chút biến, quả thật lúc nãy thiếu niên này tự phóng xuất khí tức nàng mới cảm nhận thấy. Trong đầu tính toán rồi mở miệng nói:
- Tại sao ta phải tin ngươi? Và ngươi có bản lĩnh gì có thể giúp ta?
- Ngài có thể không tin, nhưng ta biết ngài muốn dùng dị hoả để tiến giai nhưng thực ra cơ hội này còn thấp hơn bốn thành có ta thì ngài sẽ có sáu thành đạt được. Hơn nữa ta mạo hiểm chống đối nhân tộc vào đây xuất hiện trước mặt ngài không phải là lí do tốt nhất rồi sao.
Cơ Huyền nhún vai giải thích từng cái:
- Còn cách ta giúp ngài thì càng đơn giản hơn công pháp ta tu luyện vừa vặn phù hợp giúp đỡ ngài.
Tay phải đưa lên trên, Hỗn Nguyên Thôn thiên công vận chuyển hình thành một tiểu hắc động như có thể cắn nuốt cả thiên địa. Mỹ Đồ Toạ nhìn hắc động đó tròng mắt có chút co rút, nàng cảm nhận được chút nguy cơ của nó. Tuy hiện giờ với nàng không có sức uy hiếp nhưng về tương lai thì không chắc. Nhưng nếu có nó trợp giúp thì nàng không sợ bị dị hoả phản hệ, với cả một đấu sư nho nhỏ thôi có gì sợ.
- Được. Ta cho phép ngươi trợ giúp ta.
Trên gương mặt xinh đẹp của Nữ vương Mỹ Đồ Toạ hiện lên một nét thoáng do dự hiếm thấy, trong nháy mắt sau, do dự biến thành kiên định, dưới cẩm bào màu tím lộ ra hai đoạn cổ tay trắng như tuyết, cánh tay nhỏ nhắn để trước người chậm rãi kết xuất mấy cái ấn.
Cùng với ấn kết biến đổi trong tay Nữ vương Mỹ Đồ Toạ, đài liên thủy tinh đột nhiên run rẩy dữ dội, vòng quang mang ở phía trên từ từ biến mất, mà ngay sau khi quang mang biến mất, hỏa diễm màu xanh cùng lúc mất đi sự trói buộc, đột nhiên mạnh mẽ bùng lên, chỉ thấy trong nháy mắt liền biến thành một đoàn hỏa diễm ào ạt.
Hàm răng Nữ vương Medusa khẽ cắn chặt đôi môi đỏ mọng mắt liếc về phía Cơ Huyền, tay ngọc chậm rãi cởi nút thắt cẩm bào, nhất thời một khối ngọc thể hoàn mỹ tựa như kiệt tác trời tạo, cứ như vậy trần truồng lộ ra trong rừng trúc.
Cơ Huyền nhìn thấy cảnh đó tà hoả như được tưới dầu cháy bùng lên một cách mãnh liệt, Cơ Huyền vội vàng dùng đấu khí áp chế ánh mắt rời đi phía khác.
Dung nhan kiều diễm, trong lúc lơ đãng lộ ra một nét xinh đẹp tựa như yêu tinh, chiếc cổ thon dài trắng nõn, lộ ra đường cong ưu nhã, ánh mặt chậm rãi rời xuống, một đôi kiều nhũ đầy đặn vểnh cao, có lẽ nguyên nhân bởi vì nhiệt độ cao mà một giọt nước xuất hiện ở trên cổ, sau đó thẳng một đường đổ nhào xuống, xẹt qua kiều nhũ đầy đặn mượt mà kia, cuối cùng tạo thành một đường cong thoáng có chút dâm tà rồi chảy xuống.
Tiểu phúc mảnh mai, dường như có chút yếu đuối, nhưng trong khi có vẻ hơi thanh mảnh đó lại lộ ra một cỗ cảm giác mềm dẻo, bằng phẳng mà mềm mại, không có một chút thịt dư thừa, liếc mắt nhìn một cái khiến người ta xúc động không nhịn được vươn tay tới muốn chạm vào.
Phía dưới eo nhỏ đó là cái đuôi rắn màu tím tràn ngập ngang bướng, đuôi rắn hơi hơi đong đưa, không thể nghi ngờ hiện ra phong tình khác thường.
Trong khu rừng trúc nho nhỏ này, khối thân thể mềm mại khiến cho không biết bao nhiêu nam nhân thèm thuồng này, cứ như vậy trần truồng bại lộ ra, no mắt cho người nào may mắn.
......
Trong bụi cỏ, Tiêu Viêm trợn mắt há hốc mồm nhìn khối thân thể mềm mại trần truồng khiến nam nhân điên cuồng kia, một điều hiển nhiên từ tiểu phúc, một cỗ tà hỏa đột nhiên dâng lên, khiến sắc mặt hắn đỏ au, một lúc lâu sau, mới cắn răng vận chuyển đấu khí, đem tà hỏa đang xao động trong cơ thể đè áp xuống.
- Nữ nhân này... thật là đáng sợ a.
Lại ngẩng đầu lên nhưng Tiêu Viêm chỉ dám đưa ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dị hỏa đang thiêu đốt giữa không trung kia, cũng không dám tiếp tục nhìn khối thân thể mềm mại xinh đẹp tràn ngập hấp dẫn kia nữa, sợ nếu như không cẩn thận sẽ đem bản thân mình lộ ra.
- Nữ vương Mỹ Đồ Toạ trời sinh có một loại lực mị hoặc, lực mị hoặc này đối với nam nhân mà nói đó chính là liều xuân dược kịch liệt nhất, đương nhiên với thực lực của nàng bây giờ luồng lực tràn ngập mị hoặc như vậy đã đạt tới cảnh giới thu phát tự nhiên. Ách, bất quá khi nàng đang xích lõa như thế thì lực mị hoặc kia sẽ tự nhiên mà phóng thích ra, đúng.... tiểu tử kia cẩn thận một chút đi, trên đầu chữ sắc là một chữ đao.
Dược lão âm thanh trầm trọng nói lớn.
- Sư phụ, lúc nào chúng ta động thủ a?
Nhiệt độ nóng cháy xung quanh khiến Tiêu Viêm phải lau mồ hôi, trong lòng hỏi.
- Chờ một chút đi, mặc dù bây giờ nàng đặt toàn bộ sự chú ý trên Dị hỏa, bất quá nếu phát hiện tung tích của ngươi, khẳng định sẽ đem giải quyết con tôm tép ngươi trước, mặc dù ta có khả năng mang ngươi chạy trốn, nhưng còn Dị hỏa....
- Vậy cứ tiếp tục chờ đi.....
Nghe vậy, khóe miệng Tiêu Viêm nhếch ra, rồi lại trở nên trầm mặc, mắt nhìn chằm chằm vào khu vực trống trải nơi xa không chớp.
.....
Tay ngọc mảnh khảnh nhẹ nhàng nắm lại, Nữ vương Mỹ Đồ Toạ hướng tới Dị hỏa giữa không trung hơi khom lưng xuống, rồi chợt chậm rãi ngẩng đầu nhìn năng lượng kịch liệt ba động chỗ tường thành, trong đôi mắt đẹp xẹt qua chút hàn ý, ngón tay khẽ gạt mái tóc trên trán, thản nhiên nói:
- Nếu tiến hóa thành công, hôm nay tất cả loài người ở đây đều phải vĩnh viễn lưu lại sa mạc này!
Ánh mắt thâm ý liếc qua Cơ Huyền. Đón nhận ánh mắt đó Cơ Huyền nở nụ cười quỷ dị dưới lớp mặt nạ.
Nói xong câu nói thoáng có chút băng hàn này, Nữ vương Mỹ Đồ Toạ đưa cánh tay nhỏ nhắn đem xé bỏ sợi dây buộc tóc màu tím, nhất thời mái tóc đen nhánh mềm mại rơi thẳng xuống.
Nhẹ nhàng lắc lắc đầu, những sợi tóc theo động tác tùy ý đó mà động đậy, khiến Nữ vương Mỹ Đồ Toạ lại càng tăng thêm vài phần phong tình quyến rũ
Hai tay hơi hơi khép lại, đôi mắt đẹp của Nữ vương khép hờ, tay ngọc không ngừng biến hóa ra những thủ ấn kỳ dị, năng lượng trong rừng trúc lúc đó đột nhiên trở nên ba động kịch liệt.
Ở trên không trung của đảo nhỏ có một cự xà màu tím dài tới mười mấy trượng đang trôi nổi. Cự xà màu tím thân hình thon dài mà hữu lực, mơ hồ có một loại cảm giác ưu nhã, đồng tử cũng có màu tím nhạt. Cự xà màu tím chậm rãi quẫy động thân thể trên không trung, đầu lâu thật lớn hơi chuyển hướng qua chỗ tường thành hỗn loạn, trong con mắt màu tím nhạt vừa rồi lại xẹt qua một chút hàn mang.
Tử xà trên bầu trời sau khi xoay vài vòng liền mạnh mẽ phát ra một tiếng rít thanh thuý, sau đó quay đầu lại hướng tới đoàn hoả diễm màu xanh kia lao xuống.
Ngay sau khi tử xà tiến vào trong Dị hoả, tiếng thét chói tai đầy thê lương của Nữ vương Medusa vang lên, khiến da đầu người ta có chút tê dại.
Vừa mới tiến nhập vào trong Dị hỏa không lâu liền bắt đầu nhanh chóng vặn vẹo.... từng cái từng cái bị Dị hỏa thiêu cháy thành màu đen, vô lực từ trên thân thể tử xà rơi xuống.
Bên trong ngọn lửa màu xanh, tiếng kêu thê lương chói tai của Nữ vương sau khi vang lên chừng nửa giờ, lúc này mới dần trở nên yếu ớt, mà lúc này có lẽ bởi vì lực lượng đã hết nên thân thể tử xà cực lớn cơ hồ đã dừng quẫy động, thân thể vốn được che kín bằng lân phiến xinh đẹp màu tím, bây giờ đã thành một mảng đen kịt, thân thể dài vài chục trượng đã bị thiêu đốt cháy sạch chỉ còn có hai ba trượng, khó có thể tưởng tượng được chính xác thân thể này bị Dị hỏa thiêu đốt, cuối cùng đã bị thiêu hủy hết bao nhiêu máu tươi.
Trong ngọn lửa màu xanh, thân thể Mỹ Đồ Toạ nằm yên tĩnh không nhúc nhích trong đó, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa không ngừng tùy ý thiêu đốt trên người, mùi khét da thịt cháy nhàn nhạt chậm rãi truyền ra bên ngoài.
.....
Ở bên ngoài
- Thất bại rồi.....
Hắc bào nhân đột nhiên như chớp xuất hiện bên cạnh Cổ Hà, nhìn Nữ vương mất đi cử động bên trong Dị hỏa, liền thở dài một hơi.
Hắc bào nhân đột nhiên cau mày lại, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đột nhiên trở nên tối đen hơn rất nhiều, hơi trầm mặc xuống, trong thanh âm lạnh lùng liền có xen lẫn một tia ngưng trọng:
- Có điểm không đúng!
- Làm sao vậy?
Nghe vậy, thần sắc Cổ Hà cũng trở nên căng thẳng, vội vàng hỏi.
- Năng lượng thiên địa đột nhiên trở nên bạo động.
Hắc bào nhân nhìn bầu trời nhẹ giọng nói.
Bầu trời, lập tức sắc mặt biến đổi, chỉ thấy bầy giờ vốn xanh thẫm lúc này đột nhiên trở nên tối đen hơn rất nhiều, từng đoàn từng đoàn mây đen không biết từ đâu tới, chậm rãi bao phủ cả bầu trời.
....
Cơ Huyền lựa chọn lúc Mỹ Đồ Toạ cạn kiệt sức lực liền liều mạng lao tới ngọn lửa màu xanh chết chóc kia. Cả thân thể hoá thành một đầu hắc động mở ảo. Tiến vào bên trong Cơ Huyền liền cảm thấy xương cốt như bị nung chảy ra, bản thể hắc động cũng bị nhiệt độ kinh hoàng này thiêu đốt đến tiêu thất. Nếu không phải nhờ hệ thống liên tục rút năng lượng cuồng bạo của Tử Tinh Dực sư vương ra tu bổ cho Cơ Huyền không thì một khắc cũng không chống được. Còn thần hồn thì nằm trong sự bảo toàn của hệ thống và còn một con hình nộp thế mạng thì Cơ Huyền mới không liều mạng như vậy.
Cơ Huyền cảm nhận sự thiêu đốt này cậu cũngh thật phục Mỹ Đồ Toạ đã kiên trì lâu đến như vậy. Cơ Huyền đưa tay áp lên lưng Mỹ Đồ Toạ hắc động càng bành chướng khếch tán như muốn bao bọc lên dị hoả.
....
Cùng lúc đó, trong mây đen trên đầu vang lên một tiếng sấm cực lớn, trong sát na đó cả thiên địa như bừng sáng, một đạo tia sét cực lớn màu bạc từ giữa tầng mây bắn xuống, cuối cùng xuyên qua quang mang màu tím, cứ như vậy bắn vào trong đoàn ngọn lửa màu xanh và hắc động bao phủ lên nó.
Khi âm thanh u u trong tai dần mất đi, vô số người đều vội vàng hướng ánh mắt vào trong quang mang màu tím, song sau khi tia sét kia đánh xuống, sương mù màu xanh nhàn nhạt bắt đầu từ trong tiểu đảo thoát ra, đồng thời đem tầm mắt của mọi người che phủ đi.
.....
- Thất bại rồi sao?
Nhìn những vết thương nghiêm trọng trên thân cự xà, bề ngoài bị cháy hết có chút kinh khủng, thiếu niên bên cạnh nữ vương cũng bị đốt thành than. Tiêu Viêm nhẹ nhàng thở dài một hơi, một đời cường giả Đấu Hoàng lại tan thành mây khói như vậy sao?
- Ài, hãy thu thập Dị hoả đi.
Nhẹ nhàng lắc đầu, Tiêu Viêm nhẹ nhàng bước qua thi thể cự xà, đi tới phía dưới Dị hoả, vừa muốn hỏi Dược lão làm như thế nào thì một tiếng ma sát khẽ đột nhiên vang lên ở phía sau.
Bất thình lình nghe thấy âm thanh, thân thể Tiêu Viêm đột nhiên run lên, chậm rãi quay đầu lại, nhìn về chỗ phát ra âm thanh, nhất thời đồng tử đột nhiên co rút lại.
Xác thiếu niên vừa bị sét đánh thành than bỗng nhiên vỡ tan ra, vô diện thiếu niên chui ra từ đống tro tàn thoạt nhìn thực kinh dị. Vô diện thiếu niên nhìn Tiêu Viêm gật đầu một cái sau đó bước tới chỗ thi thể cực xà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...