Tại một chỗ sâu bên trong quận thành, dừng lại trước một tòa phủ đệ xa hoa. Cửa lớn phủ đệ mà đã có thể đồng thời dung nạp vài cỗ xe ngựa chạy ngang. Tám tên thị vệ trước cửa phủ đệ đều có thực lực Đại Đấu sư trở lên.
Trong phủ này có một nơi gọi là Minh Vệ doanh, bên trong Minh Vệ doanh có rất nhiều vệ binh, thực lực chủ yếu là Đấu Sư đỉnh phong tới Đại Đấu sư sơ giai. Mà ở trung tâm Minh Vệ doanh là một tòa kiến trúc cổ, trong này có năm người đang ngồi bàn bạc sự việc gì đó, khuôn mặt vô cùng nghiêm trọng:
- Hổ Binh đại nhân, người của ta canh giữ ở biên giới Dạ Mạc cốc dường như mất liên lạc không rõ lí do.
- Bên phía của ta cũng vậy, cũng không đáp lại. Có phải bọn họ đều xảy ra chuyện rồi hay không! Thú triều đã tập kích sao?
Năm người này chính là bốn vị gia chủ của Gian Minh thành, và Hổ Binh. Xem ra họ không thể liên lạc với phía người của mình nên cùng nhau tiến tới Gian Minh vệ để gặp Hổ Binh bàn bạc.
Đồng thời cả bốn gia tộc đều bị mất đi liên lạc thì không thể là trùng hợp được, có lẽ bốn gia tộc đều bị thú triều tập kích không thể thoát được. Vậy cũng chứng minh, thú triều sắp kéo tới Gian Minh thành.
- Các vị gia chủ, bên phía người của ta cũng không liên lạc được với những người canh giữ ở cửa biên giới. Có vẻ như có vài tên ma thú đã khai linh trí càn quét qua một lần vòng ngoài của Gian Minh thành.
Hổ Binh không dấu diếm đem tin của mình nói ra để khẳng định suy nghĩ của bốn gia chủ là đúng, thú triều đã tập kích rồi.
- Ma thú khai linh trí có lẽ đã đạt tới ngũ giai. Chúng ta và vương của cốc không hề có xung đột, tại sao bọn chúng lại tạo ra thú triều tấn công Gian Minh thành?
Một vị gia chủ không thể nào hiểu được.
- Có thể không phải chủ ý của đám vương của ma thú, mà là từ kẻ cao hơn, kẻ có thể khống chế vương.
- Ý Hổ Binh đại nhân là Hoàng… Trong Dạ Mạc cốc, ma thú lục giai quả thực vẫn tồn tại nhưng…..
Người này còn chưa nói hết thì Hổ Binh liền ngắt lời nói:
- Các vị còn nhớ thời gian trước Dạ Mạc cốc sinh ra bạo động không? Sau đó binh của hoàng thất Lạc Nhạn đột nhiên bị phái tới đây, giống như trấn thủ lại giống như tìm kiếm. Rồi đám người của Kim Nhạn tông cũng chạy tới góp vui. Việc này có trùng hợp quá không.
- Ý ngài là việc này có liên quan tới nhau…. Trong Dạ Mạc cốc có món đồ gây ra oanh động khiến cả hoàng thất đế quốc và Kim Nhạn tông nhúng tay vào.
Đây quả thực là lí giải duy nhất họ có thể nghĩ tới, đúng thực là thời gian trước Dạ Mạc cốc gây ra oanh động kì lạ, sau đó thì thế lực hai phe lần lượt phái người tới đây, còn hạ ra yêu cầu kì quái.
Chỉ là việc hai phe này đấu đá với nhau ai cũng biết, thỉnh thoảng chạy tới vài thành trì dưới chướng của nhau để gây hấn, nên mấy vị gia chủ nghĩ rằng thành trì mình là xui xẻo thành bãi chiến trường của hai thế lực này. Nay Hổ Binh nhắc tới bọn họ mới dần hiểu.
- Hiện tại không nói tới đồ vật gì mà khiến hai phe này chú ý tới, nhưng có thể món đồ bọn họ muốn tìm, cùng thứ gây ra thú triều này có liên quan tới nhau. Nay ta chỉ sợ rằng thú triều lần này không chỉ có một ngũ giai ma thú xuất kích.
Bốn vị gia chủ rơi vào trầm ngâm, một trong bốn vị thở dài nói:
- Vậy thì làm thế nào đây, nếu thực là thứ gì đó có thể sai khiến ngũ giai ma thú dẫn dắt thú triều thì chúng ta cũng không thể đấu nổi. Nhân lực thiếu thốn, thực lực cũng không đủ. Việc này phải làm sao mới tốt đây.
- Chúng ta đừng tự mình dọa mình, dù sao tất cả những điều đó là do chúng ta suy đoán chủ quan. Thực tế mọi thức chỉ có thể là trùng hợp. Đừng tự dọa sợ nhuệ khí của mình, như vậy thì đợt thú triều sắp tới, chúng ta thua chắc.
Một vị gia chủ khác mau chóng lấy lại tinh thần, vội vàng cổ động ý trí cho mọi người.
- Đúng vậy, hiện tại chúng ta trước tiên phải đối đầu với đợt thú triều này trước mắt đã…. Vấn đề nhân lực, hiện tại trong thành có bao nhiêu người thực lực Đại Đấu sư trở lên, ở khách điếm nào. Gian Minh vệ lập tức tra xét, sau đó đưa họ tới Gian Minh doanh tập kết.
- Những người từ Đấu Sư trở xuống lập tức di tản vào trong các khu vực an toàn của thành, xa với chiến trường nhất. Các hộ binh phụ trách di tản lập tức ở lại vị trí đó phòng thủ, bảo vệ họ.
- Bốn vị gia chủ phiền các vị đi về gia tộc của mình cung điều động nhân lực, nếu các vị có thể cung cấp vũ khí để phân phát thì càng tốt. Ta hiện tại sẽ tới kho vũ khí của Gian Minh thành ngay bây giờ …. Nên nhớ phân bố vũ khí cho những người thực lực, người nào có thực lực cao thì phân cho vũ khí có uy lực cao.
Hổ Binh lập tức đưa ra các chỉ thị, giải quyết các vấn đề về nhân lực và binh khí.
Ngay lập tức đám người của các gia tộc và người của Minh Vệ doanh liền cấp tốc rời đi, theo lệnh của Hổ Binh làm việc.
Nhìn tất cả rời đi, Hổ Binh thầm lẩm bẩm, miệng khẽ nhếch lên cười:
- Việc này không được có sai xót gì, chỉ cần việc này thành công ta có thể làm thành chủ rồi…. Chu Bình Thăng lúc đó ngươi là cái thá gì chứ.
…….
Theo mệnh lệnh của Hổ Binh, Minh Vệ doanh liền phân bố người của mình tìm những người có thực lực đạt yêu cầu đưa về Minh Vệ doanh.
Các khách điếm của toàn thành rất nhanh truyền ra các tiếng động, sau đó thì có rất nhiều người bị Minh Vệ doanh cưỡng chế kéo đi, đương nhiên trong đó khách điếm nơi Cơ Huyền ở cũng nằm trong tầm ngắm.
Cơ Huyền đang nhập định tu luyện thì cảm nhận được sự ồn của phía bên ngoài khiến cậu tỉnh lại. Không chỉ bên ngoài mà cả khách điếm của cậu cũng bắt đầu vang lên tiếng ồn ào. Linh hồn lực khếch tán “ nhìn ” xem có việc gì xảy ra.
Trong khách điếm được một nhóm binh lính bao vây, từng người đi tới mỗi phòng xem xét điều gì đó rồi có một số người bị kéo ra ngoài. Cậu nhíu mày chưa hiểu việc gì thì cửa phòng của cậu cũng bị mở toang ra, hai người mặc khôi giáp hùng hổ tiếng vào hỏi:
- Ngươi chính là Tiêu Huyền phải không.
Hai người này tiếng vào một người lạnh lùng bước lên nói, ánh mắt quét qua người Cơ Huyền, thực lực cậu lúc này là Đại Đấu sư. Phù hợp yêu cầu. Nên mặc kệ cậu có phải người họ hỏi nay không lập tức kéo đi.
Cơ Huyền thấy họ xông về phía mình theo bản năng định đập chết hai người, nhưng mau chóng áp chế lại. Vốn nghĩ rằng đám hoàng thất tra ra tin tức mình ở đây rồi nên mới làm rầm rộ như này.
Có điều nghĩ lại thì không đúng lắm, nếu muốn bắt cậu thì dựa vào hai kẻ này không đủ chống lại một ngón tay của Cơ Huyền thêm vào cậu không cảm nhận được sát khí của bọn họ thì cậu đã một chưởng đập chết hai kẻ này rồi.
- Để ta tự đi.
Cuối cùng cậu phối hợp với đám người này, trước tiên xem xét xem có việc gì xảy ra đã. Sau khi rời khỏi khách điếm, xung quanh thấy một lượng lớn người cũng giống như mình, bị binh lính đưa đi, thực lực mỗi kẻ này đều vô cùng đồng đều đại đa số là Đại Đấu sư, cũng có Đấu Linh.
Xem ra không phải là đám hoàng thất biết mình ở đây, mà Gian Minh thành này có việc gì đó khẩn cấp, cần nhân lực chăng.
Đoàn người di chuyển dưới sự chỉ huy của binh lính liền tiến tới một căn phủ đệ to lớn.
- Nơi này chính là Hổ phủ, cũng là nơi quyền uy nhất khắp toàn bộ quận thành này. Đợi lát nữa ta sẽ chuyển các ngươi đến Minh Vệ doanh, sau đó sẽ có người tới truyền đại lại những gì các ngươi cần làm... Ta khuyên các ngươi không muốn đắc tội với Hổ phủ và các thế lực lớn của Gian Minh thành thì đừng có chạy trốn.
Mấy tên binh lính Đấu Linh dẫn đầu đoàn lên tiếng, sau đó lại rời đi. Để lại mấy tên binh lính Đại Đấu sư chỉ dẫn.
Sau khi tiến vào Hổ phủ, Cơ Huyền liền cảm tri được một lượng lớn khí tức, ít nhất cũng có hơn ngàn người. Chỉ trong chốc lát, đám người được đưa đến một mảnh đất hoang gồ ghề ở sâu trong phủ.
Tất cả binh lính còn lại đi hết, rồi hai người khác tiến tới tiếp nhận,ánh mắt bọn họ vô cùng nghiêm túc, khí thế trên người mạnh hơn đại đa số người đám người này, đấu khí hùng hồn giống tơ nhện quét tới, bao trùm lên đoàn người đang mơ mơ hồ hồ trong sân này.
- Các ngươi ở đây chờ một lát, đừng có chạy loạn.
Đoàn người vốn sôn sao chợt im bặt, ai cũng hiện lên sự kiêng kị vô cùng. Đấu khí thực hóa, là trạng thái chỉ có Đấu Linh mới có thể thực hiện, mà hai người này có thể dựa vào đấu khí của mình bao trùm lên trăm người trong sân này thì thực lực ít nhất cũng là Đấu Linh trung giai.
- Rốt cuộc Gian Minh thành xảy ra điều gì mà tập chung một lượng lớn người ở đây.
Cơ Huyền nhìn lên bầu trời vẫn còn bao phủ bởi đêm tối, ánh trăng chiếu rọi xuống vị trí của cậu đang đứng, à không phải là vị trí của cả một đoàn người đứng mới đúng.
Nhìn lướt qua đám người này, có khoảng hơn trăm người, hầu hết đều là nam, có dong binh, thương nhân, còn có cả một không ít vị thiếu gia hoàn khố, độ tuổi khoảng trên dưới ba mươi, đấu khí cương mãnh có vẻ đều là Đại Đấu sư, ai cũng dáng vẻ mơ hồ chưa hiểu điều gì.
- Lục tinh Đấu Linh, thêm cả huyết khí và sát khí quấn quanh người kia ít nhất cũng chém giết không dưới trăm mạng người.
Cơ Huyền liếc qua hai người kia ngay lập tức nhận ra thực lực chân chính của bọn họ. Không hổ là thành trì tiếp giáp biên giới của Dạ Mạc cốc đến binh lính cũng có khí thế như vậy. Có điều, vì sao lại phải bắt cậu và những người này tới đây,.
Rất nhanh sau đó một thanh niên khuôn mặt có trầm lặng khô khan xuất hiện phía sau hai hộ binh, hai hộ binh quay lại nhìn thanh niên này liền lùi lại một bước nhường lại vị trí cho thanh niên này.
Thanh niên này dáng vẻ có vẻ khá trẻ tuổi, có lẽ còn kém hơn Cơ Huyền, vừa bước lên trước phóng thích đấu khí, mỗi lời nói của thanh niên đều được vang vọng khắp khu vực này:
- Ta biết các vị bị gọi tới đây, trong lòng đều có thắc mắc. Nhưng sự việc đặc thù, không thể không làm vậy. Bây giờ ta sẽ giải thích với các ngươi.
- Trong khu vực giáp ranh với Dạ Mạc cốc, đột nhiên có một lượng lớn ma thú tập kích thôn trấn phụ cận, thậm chí còn hình thành quy mô Thú triều.
- Thú triều!
Tất cả người ở đây đều lập tức giật mình. Khu vực khấu loạn làm sao có thể vô cớ phát sinh thú triều?
- Quy mô thú triều không phải chuyện đùa, có một lượng lớn ma thú cấp thấp, còn có một số ma thú cao cấp đã phá hủy rất nhiều thôn trấn, thậm chí các cứ điểm của Minh Vệ doanh xây nên cũng bị đột khích, hiện tại còn uy hiếp tới Gian Minh thành.
Thần sắc của người thanh niên này đột nhiên trở nên ngưng trọng.
Ma thú cao cấp? Rất nhiều người ở đây đều không khỏi run sợ. Ma thú có thể gọi là cao cấp đương nhiên ám chỉ đã nhưng ma thú đã khai ra linh trí, mà đối với những ma thú cao cấp khủng bố, không thiếu những tin đồn về chúng xuất hiện.
Một một ma thú ngũ giai thực lực đủ tiêu diệt một thành trì nhỏ, thậm chí đủ đối kháng với mấy cường giả Đấu Vương cùng lúc.
- Gian Minh thành đã phái quân đội và võ giả ngăn cản, nhưng nhân thủ vẫn không đủ. Nên mới bất đắc dĩ phải triệu tập đến các ngươi.
Thanh niên đã nói rõ dụng ý.
Trợ giúp phòng thủ? Sắc mặt mọi người khẽ biến, nói đùa thú triều kinh khủng như vậy, còn có sự tồn tại của ma thú khai linh trí, đâu phải trò đùa. Đây thuần thúy là đi tìm chết mà. Lúc mọi người ở đây đều đang nhao nhao nghị luận.
- Ta biết thú triều hung hiểm nhưng môi hở răng lạnh, nếu các ngươi không tham gia cùng chúng ta, thành trì thiếu nhân lực tăng nguy cơ thất thủ, đến lúc đó các ngươi cũng đừng mơ tới bình yên. Chỉ có kết cục thành trị bị diệt sạch.
Người thanh niên đương nhiên quan sát được sự thay đổi trên sắc mặt của mọi người, hắn liền cười nhạt phân tích:
- Thêm nữa lần thú triều này cũng là một cơ hội tốt cho các ngươi thu hoạch, trong quá khứ nơi nào có thú triều mà không để lại thu hoạch khủng bố. Có thể giúp các ngươi tăng thêm bước tiếng lớn trong đời. Chỉ cần sống xót đến khi viện binh của Lạc Nhạn quốc đến thì các ngươi liền có thể đổi đời rồi.
Cách vừa đấm vừa xoa của người thanh niên này vô cùng cao minh, quả nhiên đám người ở đây ai cũng động lòng không thôi.
- Đương nhiên bọn ta cũng không để các ngươi chiến đấu không công, những món đồ này để giúp các ngươi tăng sức chiến đấu. Sau khi việc này qua đi những món vũ khí này chúng ta cũng không thu hồi về. Các ngươi hiểu ý phải không.
Ngươi thanh niên phất tay, đám binh lính liền mang lên vài rương đồ lớn, mở ra bên trong có rất nhiều vũ khí. Nhìn đống vũ khí này ai cũng động tâm, vì đây đều là món đồ thượng phẩm. Chỉ cần tham gia sẽ có thể nhận được một món.
Bây giờ thì không còn ai phải đối gì, cả đám người tiến lên chọn một binh khí phù hợp.
Cơ Huyền thì vẫn đang thơ thẩn, dáng vẻ muốn khóc. Trong lòng sóng to gió lớn….Thú triều, cái xác xuất nhỏ tới thảm thương có thể xảy ra lại vừa vặn rơi vào đầu cậu. Cả đời người có khi không bao giờ gặp phải nay cậu gặp rồi… Lão thiên à, người đang trêu ta phải không.
- Tu... U... U...
Trong khi mọi người đang chọn binh khí thì trên không Gian Minh thành, đột nhiên truyền tới một tiếng kêu bén nhọn, khiến mọi người kinh sợ.
- Tình huống thế nào rồi? Chẳng lẽ hung thú đã giết vào Gian Minh thành rồi?
Trong lòng Cơ Huyền máy động.
Linh hồn lực nháy mắt nhìn ra ngoái hai ba mươi dặm. Liền nhìn thấy một con chim màu vàng khổng lồ đang giương cánh bay lượn khí thế nuốt mây nhả khói, thanh thế hùng vĩ….
Lòng cậu trầm xuống…. Thú triều đột kích rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...