Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Khi Cơ Huyền vừa đem hỏa năng của Tô Tiếu thu vào tạp phiến thì xung quanh vị trí của cậu bỗng xuất hiện một màn sương trắng mờ ảo. Màn sương này xuất hiện đột ngột làm Cơ Huyền thập phần đề phòng.

Theo sương trắng tan đi, chỉ thấy một thân ảnh già nua đã đứng phía trước.

- Tiểu tử đó là Tô trưởng lão đó… Quyền cao, chức trọng… Cũng là người xét duyệt lần này

Trong đầu Cơ Huyền bỗng nhận được truyền âm, giọng nói này là Nộ lão. Xem ra là hai vị này vẫn quan sát Cơ Huyền.

Thân hình Tô trưởng lão giống như cây cột gỗ đứng sững, một lúc sau, trên khuôn mặt lạnh nhạt, ngẩng đầu, ánh mắt quét nhìn khuôn mặt thong dong của Cơ Huyền. Trầm mặt một lát, tại đống đổ nát của bãi chiến trường sau trận chiến, thanh âm nhẹ nhàng vang lên:

- Tiểu tử ngươi đậu rồi.

Tô trưởng lão tay nhoáng lên một cái, thanh sắc tinh tạp liền xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Búng tay bắn ra, tinh tạp liền bay về phía Cơ Huyền cuối cùng là dừng lại ở tại khoảng không trước mặt cậu.

- Phần thưởng đã ở bên trong, ngươi đem hắc sắc tinh tạp lấy ra mà thay đổi, sau đó giao nó trả lại cho ta.

Cơ Huyền lấy ra hắc sắc tinh nạp chuyển đổi sang thanh tinh nạp rồi trả lại hắc tinh nạp cho trưởng lão.

- Tốt lắm, ngươi cũng đã thông qua "Hỏa năng cuộc săn". Như vậy đi theo ta đi vào nội viện đi thôi.

Tô trưởng lão nói xong, cánh tay chộp lấy Cơ Huyền, thân hình thoắt biến mất. Cơ Huyền chưa kịp phản ứng thì mình đã xuất hiện ở sườn núi, ánh mắt hướng phía trước vừa nhìn, cảnh tượng xuất hiện trong tầm mắt, làm cho cậu chậm rãi hít vào một hơi lãnh khí.

- Đây là nội viện sao?

Phía sau sườn núi, chính là một cái bồn địa bị lõm xuống có diện tích cực lớn, hình dạng của bồn địa này, liền giống như là bị một tảng thiên thạch thật lớn từ trên trời rơi xuống trực tiếp tạo thành.

Bên trong bồn địa, những kiến trúc cao lớn được dựng lên trong đó, từ trên nhìn xuống, có thể nhìn thấy từng đạo bóng đen bất tận không ngừng từ vật kiến trúc phía trên thiểm lược mà qua, trải rộng về phái trước, nhưng cũng là phát hiện ra được, diện tích của bồn địa rộng lớn tới nổi có một chút thần kỳ, tầm mắt nhìn tới cuối, vẫn là như cũ chỉ có thể thấy được những kiến trúc cao ngất cùng với một màu cây xanh biếc.


Khó mà có thể tưởng tượng ra được, tại vô tận núi non ở phía sau của Già Nam học viện, cư nhiên lại có thể ẩn dấu được một khu vực thần kỳ đến như vậy.

- Ngươi theo ta tiến vào nội viện đi, trước hết cần phải thu xếp ổn thỏa cho ngươi, ngưởi giờ đã trở thành một trong những thành viên của nội viện,

Tô trưởng lão chợt hóa thành một đạo thân ảnh mờ ảo lao vút về phía bồn địa. Cơ Huyền cuối cùng cũng đành phi thân theo lão nhân gia.

…..

Tô trưởng lão dẫn Cơ Huyền tới một tòa nhà. Tòa nhà thực sự rất hơn, thiết kế theo phong cách Tây Âu, cánh cửa bằng gỗ lim óng ả.

- Kẹt.

Cánh cửa gỗ bị đẩy ra một cách chậm rãi. Ánh mắt trời theo khe cửa chiếu vào trong phòng, hắt trên mặt đất một vệt sáng thật dài.

- Đều là người của nội viện, nhắc nhở ngươi một chút, ở bên trong nội viện này, trừ phi ngươi thực lực cực kỳ mạnh mẽ, bằng không chỉ bằng một người thôi mà nói, thật sự không nên quá náo động. Bởi vì hoàn cảnh cho phép, cho nên bên trong nội viện các cựu học viên đều có thế lực và địa bàn riêng của chính mình.

Tô trưởng lão trầm ngâm nói.

- Tốt lắm, sắc trời không còn sớm nữa. Ngươi hãy tự thu thập phòng ốc xong, sau đó nghỉ ngơi một đêm đi. Ngày mai bắt đầu, ngươi có thể tùy tiện đi quanh nội viện tham quan, nói như thế nào đi nữa thì nơi này cũng không để cho ngươi thất vọng đâu.

- Ngươi có đầy đủ hỏa năng là có thể đi vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp, ở nơi đó tu luyện so với bất cứ khóa trình nào đều tốt hơn nhiều,.. ân, đúng rồi thiếu chút nữa quên, học viện cứ mỗi tuần là tập hợp đệ tử cho tiến vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp một lần.

Tô trưởng lão khẽ cười nói tiếp:

- Mặt khác bên trong nội viện còn có Đấu Kỹ quán, Công Pháp các và một vài trụ sở, ngươi muốn có được công pháp hoặc là đấu kỹ. Cũng có thể đi nơi đó nhìn xem, đương nhiên, với điều kiện tiên quyết là phải có đủ hỏa năng để đổi lấy, nếu so sánh với ngoại viện, kỳ thật nội viện còn tự do hơn.

- Cảm thấy hỏa năng không đủ lại cảm thấy ngứa tay mà nói, có thể đến Thi Đấu trường để thu lấy hỏa năng, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải có đủ thực lực, nếu không thì chỉ có thể thua đến mất trắng.


- Nếu như là không có vấn đề gì nói thêm, ngươi liền nghỉ ngơi đi, nếu là có việc gì, có thể tới tìm ta.

Phất phất tay về phía bốn người, Tô trưởng lão xoay người bước ra ngoài cửa, biến mất.

Sau khi Tô trưởng lão rời đi Cơ Huyền cũng tiến đại tới một căn phòng nằm xuống nghỉ ngơi.

…..

Sáng hôm sau Cơ Huyền tiến tới phía hắc tháp. Có điều nội viện diện tích lớn vượt ngoài dự kiến của Cơ Huyền, một đường triển khai thân pháp chạy như điên gần nửa giờ mà vẫn ở giới hạn nội viện.

Theo hướng bắc càng ngày càng nhiều người vây quanh lại đây, một đám người tốc độ thi triển đến tận cùng, vì thế Cơ Huyền liền chỉ thấy hai bên rừng cây không ngừng có bóng người lướt qua, tiếng xé gió vang vù vù.

Lúc này đây chạy đi cực nhanh, ước chừng kéo dài hơn 10 phút, Cơ Huyền mới dần dần giảm tốc độ, bởi vì lúc này trước mặt xuất hiện đông nghìn nghịt học viên đứng ở đây.

Thân hình linh động Cơ Huyền hảy lên một chỗ thân cây, thân hình giống như linh hầu cực kỳ nhanh nhẹn leo lên một nhánh cây, qua chốc lát thân hình vọt lên trên đỉnh đại thụ.

Đứng ở ngọn cây, Cơ Huyền trên cao nhìn xuống khung cảnh phía dưới, ánh mắt chuyển qua đám đông, liền quét về phía trước. Xuất hiện trong tầm mắt là một vùng lõm xuống, trong đó một tòa tháp đen cực kỳ khổng lồ chính là chôn sâu phía dưới, chỉ lộ ra trên bề mặt một đoạn đỉnh tháp tối đen.

Mắt cẩn thận đảo qua một tầng thân tháp, Cơ Huyền bỗng nhiên nhướng mày, cậu phát hiện không gian quanh tháp mơ hồ có chút vặn vẹo.

Không gian bỗng nhiên có rất nhiều tiếng xé gió từ phía sau không xa lướt tới, gần mấy chục đạo thân ảnh từ đằng xa lướt đến, tốc độ cực kỳ mau lẹ, chưa đến 10 giây, bóng người chằng chịt nhau rơi xuống gần Cơ Huyền, thoáng hiện ở trên cành lá một bên thân cây đại thụ.

Quan sát nhóm người này thì phát hiện mấy chục danh nhân ảnh này nơi ngực đều đeo một loại huy chương như lá cây, xem ra những người này hẳn là cùng một phương thế lực. Thực lực không tầm thường:

- Có chút ý tứ.


Ánh mắt chăm chú những bóng người kia lại phát hiện bọn họ đang quan sát ở dưới phía sau, rồi riêng rẽ bay xuống, một nhóm lớn nhân ảnh từ trên cao đáp xuống cuối cùng mãnh liệt xông tới phía trước đội ngũ đông nghìn nghịt kia.

Những người này cử chỉ chen ngang mạnh mẽ, rõ ràng là có phạm nhiều người tức giận, bất qua khi mọi người thấy huy chương hình lá chỗ ngực cũng chỉ phải căm giận đem lời nói nơi miệng nuốt trở vào.

- Chi thế lực này ở bên trong viên rất cao đây.

Đem biểu hiện mọi người thu vào trong mắt, Cơ Huyền thấp giọng lẩm bẩm nói, chợt theo thân cây rất nhanh nhảy xuống. Sau đó liều mạng chen lấn trong đám người đẩy đi, hiển nhiên đối với thứ này Cơ Huyền cũng cảm thấy có hứng thú.

Ngay lúc Cơ Huyền không màng gì cả liều mạng gian nan chen đẩy tới một chỗ giới hạn dòng người rốt cuộc không thể tiến nữa, nguyên nhân không phải phía trước bị chật ních mà trái lại trước mặt bọn họ là một khu đất trống cực kỳ rộng rãi. Chỗ đối diện mấy chục mét đất trống là tòa tháp đen thần bí bị chôn sâu kia.

Lúc này, trên vùng đất trống rộng mở bị phân chia thành mấy khu vực, mỗi khu vực đều có một đoàn người ngồi nhắm mắt, Cơ Huyền ánh mắt đảo qua những người này, phát hiện mấy tên vừa rồi từ ngọn cây phóng xuống cũng ở trong đó.

bỗng nhiên có tiếng chuông cổ xưa thong thả vang lên trong khu vực, theo tiếng chuông vang lên làm tất cả âm thanh hỗn tạp nhất thời ngưng lại.

- Mở tháp!

Tiếng chuông vừa dứt một đạo thanh âm già nua tựa hồ từ bên trong tháp vang ra.

Thanh âm già nua hạ xuống không lâu, chỉ thấy cửa lớn tối đen đóng chặt kia liền xì xì từ từ mở ra, một cỗ hơi thở nóng cháy nhàn nhạt thẩm thấu mà ra, làm thoáng tăng độ nóng trong trời đất lên một ít.

Cảm thấy được độ nóng tăng lên, con ngươi Cơ Huyền đột nhiên co rụt lại, bàn tay lúc này khẩn trương nắm lại.

- Vào tháp!

Thanh âm già nua lại lần nữa vang lên, chợt mọi người trên đất trống kia đều đột ngột mở mắt ra đứng dậy, chỉ nghe tiếng xé gió, từng đạo bóng người tràn ngập đất trời bắn tới cửa tháp.

Cơ Huyền cũng lướt nhanh vào khu đất trống sau đó đi nhanh tới cửa vào của tòa tháp đen thần bí. Theo khoảng cách lại gần, Cơ Huyền mới cảm nhận được diện tích khổng lồ của tháp đen này, chỉ một tầng lộ ra mà thôi đã tương đương với một tòa lầu cao 2-3 tầng, tựa như một góc núi băng vậy. Khó tưởng tượng được, thân tháp phía dưới còn ra sao nữa?

Chân dừng lại trước mặt tháp đen mấy mét, Cơ Huyền đứng hơi chéo cửa chính, ở một bên cẩn thận xem xét tòa hắc tháp cổ xưa này, nguyên liệu tháp không biết là làm từ vật gì mơ hồ sức nặng cùng băng khí?

Cơ Huyền nghiêng đầu nhìn cửa lớn tối như mực kia, chẳng biết tại sao trong cơ thể dư. Càng thêm tiếp cận cánh cửa tháp, trái tim nhảy lên càng thêm kịch liệt. Một lát sau khi hắn đứng ở ngay cửa,, trong lòng bàn tay đã muốn tràn ngập mồ hôi.


Đứng ở tại cửa Cơ Huyền hít sâu một hơi đem cảm xúc đè xuống, cắn răng một cái hạ quyết tâm, cất bước đi sâu vào lòng bóng tối trong cánh cửa.

Ánh sáng trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, nháy mắt sau Cơ Huyền liền cảm giác được hai chân dẫm nát đá trên mặt đất, trong lòng chưa kịp thở ra sắc mặt cậu đã liền đại biến, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, tình cảnh như thế, vô cùng quỷ dị.

Cơ Huyền đứng một chỗ nơi cửa tháp không nhúc nhíc, một ít lão sinh phía sau vốn muốn hò hét chê bai, nhưng sau khi bọn hắn nhìn thấy tình hình hai người Tiêu Viêm, lại đem tiếng quát trách móc dừng lại, có chút vui sướng trước vẻ thống khổ của người khác cười hắc hắc nói:

- Xem ra là tân sinh mới tiến vào nội viện đây, lần đầu tiên tiến vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp cũng dám không chút phòng bị, đáng kiếp… Nhanh đi thông tri trưởng lão trong tháp đi, lần đầu tiên tiến vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp, nếu không có trưởng lão ra tay, chỉ sợ bọn chúng sẽ trực tiếp bị nướng khét từ trong ra ngoài.

Hiện tại Cơ Huyền nào có nghe được. Cảm nhận trong cơ thể bỗng nhiên xuất hiện tình hình quỷ dị mà cảm thấy hoảng sợ hãi hơn nữa hoang mang vô cùng.

- Chết tiệt.. có chuyện gì xảy ra vậy.

Bên trong nội thể Cơ Huyền xuất hiện đám hỏa diễm quỷ dị đột nhiên ù ù cạc. Đám hỏa diễm quỷ dị này có chút khác thường, nguyên nhân chính là do chúng vô hình vô trạng.

Đám hỏa diễm vô hình này cũng không xem như là quá mức cường đại, nhưng nội thể con người thủy chung đều là địa phương yếu ớt nhất, ở chỗ đó, cho dù là Đấu Hoàng cường giả cũng không dám tùy ý để cho năng lượng không xác định xông vào. Chỉ cần bất kì bộ phận nội tạng nào xuất hiện một chút tổn thương cũng sẽ tạo thành tổn thất khó có thể ước lượng, thậm chí còn có thể để lại hậu quả vĩnh viễn.

Từ sau khi đám lửa vô hình này xuất hiện, chúng phát ra nhiệt độ cao khiến cho kinh mạch, cốt cách, cơ nhục cùng các khí quan trong cơ thể Cơ Huyền bắt đầu xuất hiện một chút cảm giác đau đớn.

Nếu còn tiếp tục duy trì, chỉ sợ không được bao lâu, kinh mạch các thứ trong cơ thể dưới ngọn lửa chết tiệt này sẽ mất đi tác dụng, mà một khi kinh mạch mất đi tác dụng vận chuyển, đối với người tu luyện đấu khí mà nói, không thể nghi ngờ liền là tuyên án kết cuộc sa đọa thành phế vật!

- Bình tĩnh, bình tĩnh!

Trong lòng hít sâu một hơi, Cơ Huyền nỗ lực áp chế sự bối rối do tình huống bị tấn công bất ngờ này. Một lát sau, tâm thần vừa động vô số tiểu hắc động xuất hiện cấp tốc xuyên qua mỗi một kinh mạch, cuối cùng lấy khí thế vây giết phô thiên cái địa, đem cái đám hỏa diễm quỷ dị lai lịch bất minh kia bao vây bên trong.

- Mẹ nó là Vẫn Lạc Tâm Viêm.

Lúc này Cơ Huyền mới chợt nhớ ra cái đám hỏa diễm quỷ dị này là cái gì. Lũ vô hình hỏa diễm này, thực sự không phải là Vẫn Lạc Tâm Viêm chân chính, chỉ giống như là Phân Thể do Vẫn Lạc Tâm Viêm phóng vào trong lòng người tiến nhập tháp.

- Ngươi chạy vào đây thì chết chắc rồi, thiếu gia ta thịt ngươi tăng cấp.

Cơ Huyền huy độ vô hạn hắc động trong nội thể, đem đám hỏa diễm kì dị kia chặt giết. Hắc động liều mạng cùng đám hỏa diễm va chạm, mỗi lần va chạm liền đem năng lượng của nó rút ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui