Đầu Lưỡi

Editor: Peiria

Con người chính là như vậy, một khi ý thức được chuyện gì, tất cả những gì nhìn thấy, nghe thấy đều sẽ không tự chủ được mà liên tưởng đến chuyện kia. Giống như Tần Khai Hân cảm thấy mỗi một câu nói, mỗi một động tác của Bùi Thần hôm nay càng nhìn càng giống đang ghen.

Nhưng Bùi Thần làm sao có thể ghen? Trong ấn tượng, anh vẫn luôn là người đàn ông bình tĩnh, không quan tâm thiệt hơn, cái từ ‘ghen’ này và anh một chút cũng không có quan hệ.

Hơn nữa, cô chỉ thoải mái hẹn Trâu Dật nói chuyện hợp tác mà thôi, ăn giấm chua có gì ngon đâu?

Cô vừa nghĩ vậy, Trâu Dật đã đứng lên: "Thời gian không còn sớm, tôi cũng phải trở về."

Tần Khai Hân vội vàng đứng lên, khách khí nói: "Có muốn cùng nhau ăn một bữa cơm không, tôi mời khách."

"Hôm nay tôi còn có chút việc, hôm khác đi." Trâu Dật nhẹ nhàng từ chối, cố ý liếc nhìn Bùi Thần, rồi lại quay đầu cười với Tần Khai Hân, "Dù sao sau này cũng có cơ hội, về chuyện hợp tác, cậu từ từ suy nghĩ, có chỗ nào không rõ, tùy thời gọi điện thoại cho tôi."

"Ok, không thành vấn đề."


Tần Khai Hân tiễn Trâu Dật tới cửa, cười tạm biệt anh ta, vừa quay đầu lại liền đối diện với đôi mắt bình tĩnh của Bùi Thần, giống như đang chờ cô giải thích.

"Cái kia..." Cô vừa định mở miệng, Tiểu Lưu và Andy đã sớm xông lên như hổ rình mồi.

"Bà chủ!" Tiểu Lưu ôm lấy cánh tay cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bùi Thần, nói, "Cô không muốn giới thiệu vị soái ca này cho chúng tôi sao?"

Andy mang vẻ mặt ai oán nhìn cô, giống như đang nói: Tôi đã nói cô có hoa đào, vậy mà cô vẫn phạt tôi quét nhà vệ sinh.

Tần Khai Hân đỡ trán, đành phải thành thành thật thật thẳng thắn: "Anh ấy là... bạn trai tôi, Bùi Thần."

"Chào mọi người." Bùi Thần khẽ cười, chào hỏi hai người.

"Hi, xin chào..." Tiểu Lưu suýt chút nữa bị trai đẹp làm cho ngất đi, cô khôi phục tinh thần, nghiêm túc nhìn về phía Tần Khai Hân, chất vấn, "Bà chủ, cô kết giao bạn trai từ khi nào, tại sao lại gạt chúng tôi?"

Tần Khai Hân: "... Chưa được bao lâu."


Andy: "Thân là bà chủ, vậy mà không báo cáo tình hình công tác và đời sống sinh hoạt cho nhân viên của mình đầu tiên, hơi quá đáng!"

Tần Khai Hân không nói gì: Cô đảo ngược câu hả?

"Chúng tôi muốn kháng nghị, chúng tôi muốn bồi thường!" Tiểu Lưu kháng nghị xong, lập tức nịnh nọt nhìn về phía Bùi Thần, "Ông chủ, mời chúng tôi ăn cơm đi?"

Bùi Thần: "Được."

Andy: "Chọn ngày không bằng gặp ngày, chi bằng hôm nay đi?"

Bùi Thần: "Không thành vấn đề."

Tiểu Lưu, Andy vung tay hô lớn: "Ông chủ vạn tuế!"

Tần Khai Hân ở bên cạnh sắp sụp đổ: Hai người, ai có thể giải thích cho tôi một chút, ông chủ là cái gì quỷ đây???

Cứ như vậy, Tiểu Lưu và Andy ồn ào xong, Bùi Thần mời khách, mọi người cùng nhau đi ô tô tới Lâu Ngoại Lâu(*) ăn cơm, trên đường Bùi Thần còn thuận đường đón Viên Lưu Lưu, ba người hưng phấn ngồi ở ghế sau.

(*) Lâu Ngoại Lâu, địa chỉ số 30 đường Cô Sơn, Hàng Châu, là một trong những nhà hàng truyền thống đặc biệt d/đ"l;q


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận